tag:blogger.com,1999:blog-43924311628543791252024-03-19T02:52:30.127-07:00bookswatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.comBlogger273125tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-18727367971662505502011-07-31T19:50:00.001-07:002011-07-31T19:50:58.118-07:004 nguyên tắc vàng cho nhà lãnh đạo(06 / 04 / 2011)<br />(CTG) Khi bạn là một nhà lãnh đạo, sự rộng lượng giúp bạn có được sự kính phục của nhân viên cũng như tạo sự tin tưởng đối với đối tác. Sự tin tưởng lẫn nhau chính là cách tốt nhất để việc làm ăn thành công.<br /><br /><br />Những nhà lãnh đạo xuất phát từ nhiều tầng lớp khác nhau, từ những lĩnh vực khác nhau và chặng đường mà họ trải qua cũng không hề giống nhau. Tuy nhiên, nhiều nghiên cứu cho thấy có bốn yếu tố mà bất cứ nhà lãnh đạo nào cũng có. Nếu bạn muốn trở thành một nhà lãnh đạo tuyệt vời, bạn phải nắm vững những nhân tố sau:<br /><br />- Rộng lượng<br /><br />Sự rộng lượng chính là nhân tố cơ bản nhất, tạo tiền đề cho những yếu tố khác xuất hiện. Rộng lượng ở đây không chỉ được hiểu trong phạm vi hẹp mà nó còn mở rộng cả trong những mối quan hệ làm ăn. Đó có thể là cam kết hỗ trợ lẫn nhau, nhiệt tình chia sẻ sáng kiến hay ý tưởng của bản thân đối với đồng nghiệp. Đó cũng có thể là lời hứa giúp đỡ một người có tài đi đến thành công.<br /><br /><br /><br />Sự rộng lượng có thể phá tan đi không khí căng thẳng trong làm ăn và tránh cho bạn khỏi bị cô lập<br /><br />Sự rộng lượng có thể phá tan đi không khí căng thẳng trong làm ăn và tránh cho bạn khỏi bị cô lập. Khi bạn là một nhà lãnh đạo, sự rộng lượng giúp bạn có được sự kính phục của nhân viên cũng như tạo sự tin tưởng đối với đối tác. Sự tin tưởng lẫn nhau chính là cách tốt nhất để việc làm ăn thành công.<br /><br />- Thân thiện<br /><br />Những nhà lãnh đạo tài ba trên thế giới thường rất dễ gần với mọi người. Điều này cũng rất cần thiết đối với công việc. Khi làm việc với đối tác, bạn hãy cho những vệ sĩ đi ra chỗ khá, tạo không khí thân mật để công việc tiến hành thuận lợi hơn. Chính sự thân thiện của bạn sẽ thúc đẩy tiến độ công việc.<br /><br />Hơn nữa, cách cư xử của một nhà lãnh đạo luôn là điều mà đối tác quan tâm, vì vậy, khi bạn thân thiện với một đối tác, những đối tác khác cũng sẽ tìm đến bạn.<br /><br /><br /><br />Điều quan trọng đối với người lãnh đạo và phải tạo được chữ tín và lòng trung thành từ người khác<br /><br />- Bộc trực<br /><br />Bất cứ ai trong chúng ta đều thích sự chân thật và hơn ai hết, người lãnh đạo lại càng nên chân thật. Hãy thẳng thắn nói lên những suy nghĩ, quan điểm của bản thân, bạn sẽ nhận được những phản hồi tích cực. Sự bộc trực sẽ giúp bạn có được những lời giải thích, những câu trả lời thỏa đáng về vấn đề mà bạn quan tâm. Quan trọng hơn nữa, nó giúp bạn được tôn trọng.<br /><br />- Giữ chữ tín<br /><br />Trong kinh doanh, chữ tín chính là nhân tố tối quan trọng. Với những người bên cạnh mình, giữ chữ tín sẽ giúp bạn có được sự trung thành của họ. Với đối tác, chữ tín chính là cơ sở để tạo sự hợp tác tốt đẹp và lâu dài.<br /><br />Điều này cũng giống như quy luật nhân quả: bạn cho đi và sẽ được nhận lại nhiều hơn thế. theo thời gian, bạn cho đi càng nhiều thì bạn nhận lại sẽ càng nhiều. Các đối tác sẽ xem trọng một lãnh đạo biết giữ chữ tín để tiếp tục hợp tác.<br /><br /><br />Theo Bưu điện Việt Nam<br />http://www.thanhgiong.vn/Home/Tin-tuc/NewsDetailld.aspx?id=10406watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-20408755662112861122011-07-31T19:22:00.000-07:002011-07-31T19:23:53.701-07:00divangcuoctinhTạo hứng thú cho người học luôn là một vấn đề quan trọng trong hoạt động dạy - học. Bởi vì, như chúng ta biết, dạy - học là một hoạt động phức tạp, trong đó chất lượng, hiệu quả cơ bản phụ thuộc vào chủ thể nhận thức - người học. Và điều này lại phụ thuộc vào nhiều yếu tố, như: năng lực nhận thức, động cơ học tập, sự quyết tâm... (các yếu tố chủ quan); nó còn phụ thuộc vào: môi trường học tập, người tổ chức quá trình dạy học, sự hứng thú trong học tập (các yếu tố tương tác). Ở đây chúng tôi quan niệm, sự hứng thú trong học tập như là hệ quả của các yếu tố tương tác.<br /><br />:xayda:<br /><br />Các nhà nghiên cứu tâm lý học cho rằng, hứng thú là thái độ đặc biệt của cá nhân đối với đối tượng nào đó, nó có ý nghĩa đối với cuộc sống và có khả năng mang lại khoái cảm cá nhân trong quá trình hoạt động. Sự hứng thú biểu hiện trước hết ở sự tập trung chú ý cao độ, sự say mê của chủ thể hoạt động. Sự hứng thú gắn liền với tình cảm con người. Trong bất cứ công việc gì, nếu có hứng thú làm việc, con người sẽ có cảm giác dễ chịu với hoạt động, làm nẩy sinh khát vọng hành động một cách có sáng tạo. Ngược lại, nếu không có hứng thú, dù là hoạt động gì cũng sẽ không đem lại hiệu quả cao. Đối với các hoạt động nhận thức, sáng tạo, hoạt động học tập, khi không có hứng thú, kết quả sẽ không là gì hết, thậm chí xuất hiện cảm xúc tiêu cực.<br /><br />Việc học có tính chất đối phó, miễn cưỡng, người học may lắm chỉ tiếp thu được một lượng kiến thức rất ít, không sâu, không bản chất. Và vì thế dễ quên.<br /><br />Biện chứng của vấn đề này là ở chỗ, khi có hứng thú, say mê trong nghiên cứu, học tập thì thì việc lĩnh hội tri thức trở nên dễ dàng hơn; ngược lại, khi nắm bắt được vấn đề, tức là hiểu được bài thì người học lại có thêm hứng thú. Trên thực tế, những người không thích, không hứng thú khi học môn học nào đó thường là những người không học tốt môn học đó. Chính vì vậy, việc tạo hứng thú cho người học được xem là yêu cầu bắt buộc đối với bất cứ ai làm công tác giảng dạy, đối với bất cứ bộ môn khoa học nào.<br /><br />Đối với triết học nói riêng, các môn lý luận chính trị nói chung, bộ môn khoa học với những kiến thức khó, trừu tượng..., và vẫn thường được xem là khô khan, thì việc tạo hứng thú cho người học lại cần được quan tâm nhiều hơn, và dĩ nhiên cũng khó tạo sự hứng thú hơn.<br /><br />:choangluon:<br /><br />Vấn đề là làm thế nào để tạo hứng thú cho người học khi giảng dạy triết học?<br /><br />Đây là một vấn đề khó, không có một cách thức, con đường chung cho mọi người. Sự hứng thú của người học phụ thuộc nhiều yếu tố như phương pháp giảng dạy, phong cách, ngôn ngữ, cách thức tổ chức quá trình học tập của giảng viên; chương trình, giáo trình; còn phụ thuộc rất nhiều vào đối tượng, ở đây là học sinh, sinh viên.<br /><br />Vậy, thực tế vấn đề này như thế nào? Để tìm hiểu ý kiến của sinh viên xung quanh vấn đề hứng thú học tập triết học, chúng tôi đã tiến hành điều tra đối với 100 sinh viên đã học triết học theo phương pháp chọn mẫu ngẫu nhiên.<br /><br />Với câu hỏi: Bạn đã bao giờ cảm thấy buồn ngủ khi tham gia các giờ học trên giảng đường chưa? Có 26% trả lời có; 66%: thỉnh thoảng; 8%: chưa; 0%: thường xuyên.<br /><br />Với câu hỏi: Bạn đã bao giờ có cảm giác sợ đến giờ học triết học chưa? Có 28% trả lời chưa; 52%: đôi khi; 4%: thường xuyên; 16%: bình thường như các giờ học khác.<br /><br />Khi được hỏi: Điều gì làm cho bạn cảm thấy nhàm chán nhất khi tham gia các giờ học trên giảng đường? Có 66% trả lời do phong cách của người dạy; 12%: nội dung bài học, môn học; 16%: việc sử dụng phương pháp; 0%: việc sử dụng phương tiện dạy học.<br /><br />Câu hỏi: Điều gì quan trọng nhất tạo hứng thú cho người học? Có 80% trả lời nghệ thuật của người dạy; 7%: ý thức, trạng thái của người học; 10%: do đặc thù môn học quyết định; 3%: do các yếu tố, điều kiện khác.<br /><br />Câu hỏi: Theo bạn, không khí lớp học quyết định như thế nào đến việc tạo hứng thú cho người học? Có 38% cho rằng đóng vai trò quyết định; 52%: rất quan trọng; 5%: bình thường; 5%: không quan trọng lắm.<br /><br />Với câu hỏi: Yếu tố gì quyết định đến không khí của lớp học? Có 32% cho rằng do cách thức tổ chức giờ học của giảng viên; 40%: phương pháp mà giảng viên sử dụng; 10%: tầm quan trọng của bài học; 18%: ý thức của người học.<br /><br />Còn với câu hỏi: Theo bạn, trong các giờ học, giảng viên có nên tạo một vài tình huống hài hước không? Có 10% cho rằng không nên; 26%: nên (vì nó góp phần thay đổi không khí lớp học); 64%: rất nên, nhưng phải gắn với nội dung bài học. 0%: tuyệt đối không.<br /><br />Phân tích kết quả trên chúng ta thấy, việc có nhiều sinh viên không có hứng thú khi tham gia các giờ học triết học trên lớp là sự thật. Tình trạng đó, trên thực tế đã được báo động đối với nhiều môn học chứ không riêng gì triết học. Điều này phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, trong đó có cả yếu tố chương trình, giáo trình... Tuy nhiên, ở đây chúng tôi chỉ muốn bàn đến vấn đề trên xét trong quan hệ tương tác người dạy - người học.<br /><br />Theo GS.TS. Nguyễn Trọng Chuẩn, nguyên Viện trưởng Viện Triết học thì việc này (người học không hứng thú với triết học), “không phải lỗi của sinh viên”[1]. Chúng tôi cũng thấy rằng, đó không phải lỗi tại triết học. Nó phụ thuộc nhiều vào người dạy triết học, vào cách người ta dạy triết học; và phần nào đó là phụ thuộc vào người học triết học.<br /><br />Điều tra của chúng tôi cũng cho thấy, phần đa số ý kiến được hỏi đều trả lời, yếu tố quan trọng nhất tạo nên sự hứng thú hay không hứng thú cho người học phụ thuộc nhiều vào người dạy học. Cụ thể hơn, cơ bản vẫn là ở cách thức tổ chức giờ dạy của giảng viên, ở sự cuốn hút, hay nói cách khác là nghệ thuật của giảng viên khi lên lớp. Dĩ nhiên, điều làm cho sinh viên nhàm chán nhất cũng chính là do người dạy.<br /><br /><br /><br />Kết quả trên cũng góp phần khẳng định, việc có hay không có hứng thú trong học tập quan trọng như thế nào đến chất lượng học tập. Việc dạy - học kích thích sức mạnh nội tâm đến một chừng mực nào đó thì sẽ có sức lôi cuốn, hấp dẫn chừng ấy. Ngược lại, những gì lôi cuốn làm ta say mê cũng đều kích thích sức mạnh nội tâm của chúng ta. Mà kích thích sức mạnh nội tâm chính là phát huy tối đa tâm lực của chúng ta, giúp ta phát huy được năng lực của mình.<br /><br />Khi ta tiếp cận một bài thơ, nhiều khi ta thích nó mà không giải thích được vì sao, mà thậm chí cũng không cần phải trả lời câu hỏi đó. Đơn giản, chỉ là thích, là yêu, như yêu một bản nhạc, một bức tranh. Tuy nhiên, khi ta hiểu được cái hay, cái đẹp của nó thì cảm xúc thẩm mỹ sẽ ở một mức độ sâu hơn. Đối với tri thức triết học thì khác, nếu không hiểu về quy luật đó, không thấy được giá trị của nó trong thực tiễn đối với việc giải thích các hiện tượng, định hướng hành động với tư cách là thế giới quan thì người ta sẽ không thích, không có hứng thú về nó. Người dạy triết học phải làm cho người học thích triết học, thích học triết học. Muốn vậy, phải biến các bài dạy triết học sao cho mức độ phù hợp với người học. Kiến thức các nguyên lý, quy luật thì không thay đổi. Nhưng tuỳ với đối tượng có trình độ nhận thức như thế nào mà người dạy có thể truyền đạt mức độ nông sâu khác nhau. Và đặc biệt, điều quan trọng nhất là phải giản dị hoá các kiến thức triết học bằng cách đưa các tri thức triết học có tính chất hàn lâm, kinh viện về gần với cuộc sống hơn, dễ hiểu hơn với người học. Phải làm cho nguời học thấy được triết học, nhất là triết học Mác - Lênin thực sự là triết học cuộc sống, có ích cho cuộc sống, có ích cho người học. Bất cứ hiện tượng nào đó của cuộc sống, xét đến cùng đều có thể sử dụng kiến thức triết học để soi sáng, lý giải, và cao hơn, là cải tạo cuộc sống. Đối với triết học Mác - Lênin, các nguyên lý, quy luật, phạm trù..., các luận giải về sự vận động, phát triển của xã hội loài người đều được tổng kết từ thực tiễn. Nó không là sản phẩm của trí tưởng tượng thuần tuý, tư biện. Vì thế, việc gắn nó với thực tiễn cuộc sống là yêu cầu sống còn. Triết học mà xa rời cuộc sống thì nó sẽ trở nên thuần tuý lý thuyết, không có sức sống, người học không thấy cái hay, cái đẹp, cái có ích khi học nó và tất nhiên là không có hứng thú.<br /><br />Vì vậy, theo chúng tôi, để tạo hứng thú cho sinh viên khi học triết học, trước hết người dạy phải yêu triết học, yêu thích công việc giảng dạy triết học của mình. Bởi vì, khi ta yêu công việc, ta sẽ dồn vào đó tâm huyết, sự say mê, nhiệt tình. Tình yêu ấy dần dần sẽ đến với người học.<br /><br />Thứ hai, phải gắn triết học với hiện thực cuộc sống. Đây cũng là một nguyên tắc cơ bản của giáo dục. Trong giảng dạy triết học, người dạy có thể đưa các kiến thức triết học gắn với đời sống thực tiễn, liên hệ với thực tiễn bằng cách lấy các ví dụ. Tôi cho rằng, việc lấy các ví dụ thành công cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc giúp người học hiểu bài và nhất là có thể tạo sự hứng thú cho người học. Muốn vậy, ví dụ trước hết phải phù hợp, phải đúng để giúp người học hiểu bài. Tiếp đến, ví dụ phải điển hình, phải hay. Và nếu có thể, thêm yếu tố hài hước. Như thế, tiết học sẽ trở nên nhẹ nhàng, vui vẻ, giảm sự căng thẳng, dễ tạo hứng thú cho người học, đặc biệt là người học dễ nhớ bằng các liên hệ thực tiễn chứ không phải nhớ máy móc các kiến thức sách vở.<br /><br />Thứ ba, người dạy phải làm chủ được giờ học, thấy được tín hiệu ngược chiều từ người học để chủ động thay đổi, điều chỉnh nhịp độ giờ giảng. Tránh tình trạng đều đều, buồn buồn, thầy giảng còn trò làm gì không biết!<br /><br />Thứ tư, cố gắng tạo không khí lớp học nhẹ nhàng, không căng thẳng, đừng làm người học “sợ” (từ sợ thầy cô giáo dẫn đến sợ và chán môn học).<br /><br />Dĩ nhiên, đây là vấn đề phức tạp và tuyệt không có khuôn mẫu chung cho mọi người. Những ý kiến trên hoàn toàn mang tính chủ quan từ kinh nghiệm 15 năm giảng dạy triết học của cá nhân. Rất mong được sự góp ý trao đổi của các đồng nghiệp.<br /><br />:khoechua:<br />http://yhaiphong.net/yhp/archive/index.php/t-6139.htmlwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-17599816148367737602011-07-31T19:05:00.000-07:002011-07-31T19:21:38.877-07:00Danh ngôn Triết họcDanh ngôn triết học ở đây là những lời phát biẻu nổi tiếng của các triết gia vĩ đại trên thế giới. Mỗi câu đều chứa đựng nhiều nội dung tư tưởng sâu sắc, thể hiện tư tưởng về thế giới, về nhân sinh. Mỗi câu đều gợi cho chúng ta ý nghĩa triết học sâu sắc, giúp cho chúng ta định hướng trong duy nghĩ và hành động.<br /><br />1. “Hãy tự thắp đuốc mà đi tới” (Phật Thích Ca Mâu Ni)<br />2. “Học không biết chán, dạy người không biết mỏi" (Khổng Tử)<br />3. “Tôi chưa gặp một ai yêu đức như người ta yêu sắc đẹp của người phụ nữ” (Khổng Tử)<br />4. "Không có giai cấp trong cùng dòng máu đỏ, trong cùng một nước mắt từ mắt,... Mọi đẳng cấp đều hoà tan trong tôn giáo của ta cũng như mọi con sông chảy về biển cả. Cũng như biển cả chỉ có một mùi vị - mùi vị của muối, học thuyết của ta chỉ có một mục đích tối thượng là giải thoát khỏi sự đau khổ".(Phật Thích Ca Mâu Ni)<br />5. “Triết học ban tặng cho con người sự khinh thường cái chết” (Dênông - người ở TP. Êlê)<br />6. “Tình yêu và thù địchCả hai đều bất tử” (Empeđôclơ)<br />7. “Khi đánh giá con người thì cần phải xem toàn bộ ý định và kết quả hành động của người đó” (Mặc Tử)<br />8. “Sự thông thái sinh ra ba năng lực: đưa ra các quyết định tuyệt vời, nói đúng và làm việc nên làm” (Đêmôcrít)<br />9. “Con người - Hãy tự nhận thức chính mình” (Sôcrát)<br />10. “Triết học đem lại cho tôi khả năng đàm thoại với chính mình” (Antisphen)<br />11. “Các nhà triết học chân chính là những người ưu thích phát hiện ra chân lý” (Platôn)<br />12. “Triết học bắt đầu từ sự ngạc nhiên” (Arixtốt)<br />13. “Tư duy và cái được tư duy cùng là một, vì cả hai đều có vật chất” (Arixtốt)<br />14. “Đông và Tây đối lập với nhau, nhưng không thể tồn tại thiếu nhau” (Trang Tử)<br />15. “Cần phải cười và triết lý, đồng thời cũng phải làm kinh tế và sử dụng hết thảy mọi năng lực khác và không ngừng nói ra những động từ của triết học chân chính” (Êpiquya)<br />16. “Không sùng bái quá khứ, không đau khổ về tương lai, không đam mê các suy nghĩ mông lung! Khi thời điểm thích hợp tới, cần phải hành động” (Tuân Tử)<br />17. “Thời gian là nhà cách tân vĩ đại nhất” (Ph.Bêcơn)<br />18. Con ong khai thác vật liệu từ hoa ngừi vườn và ruộng đồng, nhưng sử dụng và biến đổi nó phù hợp với khả năng và chủ định của mình. Công vịcc đích thực của nhà triết học cũng không khác gì công việc đó.” (Ph.Bêcơn)<br />19. “Triết học chân chính chỉ là triết học truyền đạt chính xác nhất tiếng nói của bản thân thế giới và được viết dưới những sự chỉ dẫn của thế giới” (Ph.Bêcơn)<br />20. “Hãy đưa cho tôi vật chất và vận động, tôi sẽ xây dựng vũ trụ cho các bạn” (Đềcáctơ)<br />21. “Thà đừng mong đi tìm bất cứ một chân lý nào cả còn hơn làm việc đó mà không có phương pháp” (Đềcáctơ)<br />22. “Không có chân lý nào được toàn bộ nhân loại thừa nhân” (G.Lốccơ)<br />23. “Tất cả tri thức của chúng ta đều căn cứ trên kinh nghiệm, rốt cuộc đề bắt nguồn từ nó” (G.Lốccơ)<br />24. “Thượng đế và giới tự nhiên chỉ là một” (Spinôda)<br />25. “Mê tín - kẻ thù khủng khiếp nhất của loài người’’ (Vônte)<br />26. “Vật chất và ý niệm cũng là các thuộc tính của vũ trụ” (Vônte)<br />27. “Con người sinh ra đã muốn hành động” (Vônte)<br />28. “Điều gì mình không muốn cho mình thì chớ áp đặt cho người khác” (Khổng Tử)<br />29. “Hãy trở thành nhà triết học, , nhưng phải đắm mình trong triết học và phải là con người” (D.Hium)<br />30. “Tự nhiên bao giờ cũng mạnh hơn các nguyên tắc” (D.Hium)<br />31. “Tôi càng suy ngẫm nhiều thì có hai điều càng làm cho tâm hồn tôi kinh ngạc và tôn kính hơn cả là: bầu trời ở trên đầu tôi và quy tắc đạo đức ở trong tôi” (I. Cantơ)<br />32. “Có thể quy triết học theo nghĩa rộng về các vấn đề sau đây:<br />1). Tôi có thể biết gì?<br />2). Tôi cần phải làm gì?<br />3). Tôi có thể hy vọng vào cái gì?<br />4). Con người là gì?<br />(I. Cantơ)<br />39. “Tâm hồn có ba năng lực: Năng lực nhận thức, năng lực thụ cảm và năng lực phán đoán” (I.Cantơ)<br />40. “Giới tự nhiên là vô cùng tận trong những biểu hiện mới” (I.Cantơ)<br />41. “Đạo đức học là triết học thuyết phục” (I.Cantơ)<br />42. “Cần học không phải là các tư tưởng mà là học tư duy” (I.Cantơ)<br />43. “Làm việc là cách thưởng thức cuộc sống tốt nhất” (I.Cantơ)<br />44. “Chân lý là gì? Là sự phù hợp của tư tưởng với khách thể của nó” (G.B.R. Rôbinê)<br />“Người ta nói rằng chân lý nằm giữa hai ý kiến đối lập. Không bao giờ! Nằm giữa chúng là vấn đề!” (G.V. Gớt)<br />45. “Mâu thuẫn là cội nguồn của tất cả mọi sức sống” (G.Hêghen)<br />46. “Đạo đức phải thể hiện dưới hình thức cái đẹp” (G.Hêghen)<br />47. “Nền giáo dục tốt nhất là: biến học trò thành công dân của dân tộc có tổ chức tốt nhất” (G.Hêghen)<br />48. “Con người không thể trở thành chủ nhân của giới tự nhiên khi nó chưa trở thành chủ nhân của bản thân mình” (G.Hêghen)<br />49. “Triết học là sự tổng kết lịch sử tư duy” (Hêghen)<br />50. “Hiện nay chúng ta phải liên tục nhớ rằng con người khác với con vật chính là ở chỗ con người biết biết tư duy” (Hêghen)<br />51. “Triết học là thời đại đương thời với nó được nhận thức trong tư duy” (Hêghen)<br />52. “Một dân tộc muốn đứng vững trên đỉnh cao của khoa học thì không thể không có tư duy lý luận” (Ph.Ăngghen)<br />53. “Muốn xây dựng đất nước, trước hết phải phát triển giáo dục. Muốn trị nước, phải trọng dụng người tài” (Quang Trung và Ngô Thì Nhậm - Chiếu lập học, khoảng năm 1790).<br />54. “Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều” (Nguyễn Du)<br />55. “Đầu tiên là công việc đối với con người” (Hồ Chí Minh)<br /><br />Nguyễn Bá Cường sưu tầm và biên soạn<br />Nguồn: Khoa GDCT - ĐHSP Hà Nội<br />http://www.svsupham.vn/archive/index.php/t-11457.htmlwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-23836310045968076412011-01-05T06:22:00.000-08:002011-01-05T06:30:28.558-08:00Buddha-Dhamma Buddhadasa ArchivesLegacies I Would Leave With You<br />PART I: LEGACIES MATERIAL AND CEREMONIAL<br />Legacy 1:<br /><br /> Everyone can be a Buddhadasa (Servant of the Buddha), if one wants to with a pure heart; just serve in the propagation of Buddhism by setting an example in practice and happy living that others may see and follow.<br /><br />Legacy 2:<br /><br /> Three Vows suitable for all Servants of the Buddha to take as their standard in performing their duty for the world's benefit:<br /><br /> 1. Strive to realize the heart of one’s own religion;<br /> 2. Strive to help each other pull ourselves out from under the power of materialism;<br /> 3. Strive to create mutual understanding among all religions.<br /><br />Legacy 3:<br /><br /> The first vow , helping everyone to realize the heart of Buddhism , is to bring about practice that is good, direct, just, and fit for liberation, in order to directly and genuinely fulfill the Buddha's purpose.<br /><br />Legacy 4:<br /><br /> The second vow , freeing the world from the power of materialism, from the flavors that arise from sensuous matter , should be a cooperative endeavor of all people and all religions in the world, so that the world will be cleansed, cleared, and calmed of its current state.<br /><br />Legacy 5:<br /><br /> The third vow , creating mutual understanding among religions , is necessary because the world must have many religions, as many as the types of people in the world, in order for all to be able to live together in peace. Every religion teaches unselfishness, the differences are merely in methodologies.<br /><br />Legacy 6:<br /><br /> Gardens of Liberation (Suan Mokkh) , places that make intimacy with nature mentally and physically convenient , should be set up everywhere for the direct study of nature, for understanding the law of nature, and for sampling the taste of nature, until everyone knows how to love nature, which will help us to understand Dhamma easily.<br /><br />Legacy 7:<br /><br /> The Suan Mokkh of the Theater of Spiritual Entertainments is necessary for these beings which instinctually need entertainment, which is a spiritual support, a fifth support in addition to the four physical supports.1 Please help to manage them for the use and above mentioned benefit of everyone.<br /><br />Legacy 8:<br /><br /> Suan Mokkh International, especially for the spiritual light of our fellow human beings from other countries and languages, is an idea that arose when we saw them struggling and searching in order to find themselves. Please help to establish it, then maintain and continue it.<br /><br />Legacy 9:<br /><br /> Spiritual Theaters for spiritual entertainment with the flavor of Dhamma are needed in place of the sensual theaters which always turn human beings into some sort of demon. Humans need entertainment as the fifth requisite of life, but it must be arranged carefully.<br /><br />Legacy 10:<br /><br /> The five pillars on our roofs are symbolic of the five hindrances (nivarana), the five groups of clinging (upadanakkhandha), the five powers (bala), the five sovereigns (indriya), the five Dhamma essentials (dhammasara), the five paths & fruits & nibbana (magga-phala-nibbna). Even the five fingers on your own hand are just reminders of the matter of eliminating dukkha for us all.<br /><br />Legacy 11:<br /><br /> The slogan of Suan Mokkh is "eat from a cat's plate, bathe in a stream, sleep in a pen, and listen to the mosquitoes sing." This is a practical standard for eliminating the problems of material life and supports mental development because it follows that natural principle which says, "simple living, high thinking."<br /><br />Legacy 12:<br /><br /> The Diploma from Suan Mokkh is "die before dying." In other words, the mind is finished with feelings of "I" and "mine" before the physical body dies. There remains only pure sati-pañña (mindfulness and wisdom) regarding life. This is something that can happen even now. So, the sooner one "dies," the more profitable life is.<br /><br />Legacy 13:<br /><br /> We use the principle of people language & Dhamma language to distinguish between material and spiritual matters so that we will speak about them correctly, because we will understand them correctly, deeply, and advantageously. Don't mix them up, or reverse them, that will just lead to dizziness.<br /><br />Legacy 14:<br /><br /> The system of using people language & Dhamma language is most certainly needed in the study and teaching of Buddhism, because the Lord Buddha taught the Dhamma both in the Dhamma language of ordinary people (personal, individual terms) and in the Dhamma Language of those who have seen the Dhamma for themselves (in terms of natural truth). Thus, we must observe this distinction carefully in our study, teaching, and conversation; otherwise dizziness will ensue.<br /><br />Legacy 15:<br /><br /> "Age Teasing" and giving the Age Teasing gift, as we do at Suan Mokkh, results in a heedfulness and self-knowledge that improves each year. May I leave this to be maintained and continued for the sake of everyone's spiritual development.<br /><br />Legacy 16:<br /><br /> True Buddhists shouldn't be bothered even by headaches, let alone nervous disorders and mental illness. This is possible through reliance upon the Dhamma principle at the heart of Buddhism that says "tathatä" or "just like that." This is the natural fact that all things must happen according to their causes and conditions, and must be dealt with right there, without there being anything strange or surprising about it. Thus, may we leave it behind as a legacy.<br /><br />Legacy 17:<br /><br /> The Three Cs of Cleanness, Clarity, & Calmness are qualities of the Noble Ones and are in the position of being the essence of Buddhism's Triple Gem. May we leave them as a legacy for everyone to use as a daily mantra.<br /><br />Legacy 18:<br /><br /> The Buddhist Charter that we develop together remains correct and in line with the principles of Buddhism. Buddhists may take it as a standard for right practice, for good results, and for convenience in being ones who know, are awakened, & have blossomed, and who will never again fall into the swamps of superstition and materialism. May we leave it as a long lasting legacy.<br /><br />Legacy 19:<br /><br /> The Literary Works making up The Dhamma Proclamation Series, From His Own Lips Series, Floating Lotus Series, and Turning of the Dhamma Wheel Series: may we leave them as a memorial of a poetic mind that has released them with the greatest care into the Dhamma Sea , that is the hearts of all True People throughout the land , for them to thrive in the reservoir of that Dhamma Sea for unending time.<br /><br />Legacy 20:<br /><br /> The Suan Mokkh style of chanting uses chants that we have translated into our own language, trying to make them graceful and melodious. The passages chosen are concise and powerful, suitable for use as the objects of samädhi and vipassanä, also. May we leave these to be chanted for a long, long time.<br /><br />Legacy 21:<br /><br /> The Demonstration Alms Offering practiced in Suan Mokkh is a practical study in how to feed one-hundred monks, in how to do it smoothly while keeping the defilements under control. Please maintain this kind of ceremony in order to support and preserve Buddhism in an economical way, free of difficulties, and maintaining the ancient form of the Buddha's time.<br /><br />Legacy 22:<br /><br /> The "Nalike" coconut pond is a lesson modeled after a children's lullaby of the southern people that shows how much they had realized the highest Dhamma in times past, to the extent that they could take nibbäna as the theme of a children's lullaby. Please protect the honor of our ancestors on this point and make ourselves fit to be their descendants, every one of us.<br /><br />Legacy 23:<br /><br /> Preaching Dhamma in lecture form, which sometimes must be done while standing, does not go against the Dhamma-Vinaya in any way. Convenient and appropriate for the times, it causes the propagation of Buddhism to proceed smoothly and successfully. It is not necessary to stick to the strict literal interpretation of Vinaya when they are customs and manners of a different era and time.<br /><br />Legacy 24:<br /><br /> The standard followed at Suan Mokkh of not welcoming people who can't wash their own plates, who must have someone else clean up after they eat, is a standard which doesn't conflict with Buddhist principles. We use it to select which people are fit to stay in the monastery for the sake of practicing Dhamma because their hearts are in harmony with the principles of unselfishness and not taking advantage of others. Please help to maintain this as a continuing legacy.<br /><br />Legacy 25:<br /><br /> Sleeping with a wooden pillow is something the Buddha himself recommended as a way to train ourselves in not oversleeping. Mära has no chance to take over the person who doesn't indulge in sleep, who is strong and active both physically and mentally. In those days, both wanderers2 and warriors slept with wooden pillows, especially, the Licchavi noblemen.<br /><br />Legacy 26:<br /><br /> Please allow me to object to the words "work is money, money is work." They are out of line with Buddhism, which teaches us to work as a duty that is proper for all forms of life, rather than to work seeking money to fatten up life so that it delights in the roads to ruin (apayamukha) or in the pleasures that are nothing but "flashes of insanity." I leave this legacy of protest with you, also.<br /><br />Legacy 27:<br /><br /> The secret trick of Zen is merely the original way of Buddhism that adds tranquility to insight (vipassana) so that they work together in the instant that there is both concentration (samadhi) and a penetrating investigation that seeks the mind's original state — freedom from defilement. Zen doesn't separate them in order to practice just the particular one we are attached to. The relevant Sutta teaching is: Contemplation (jhana) doesn't occur for one lacking wisdom; wisdom doesn't occur for one lacking contemplation (jhana).<br /><br />Legacy 28:<br /><br /> The principle of vaccination using bacteria to cure disease can be applied in Buddhist Dhamma practice by applying greed's power to coveting goodness and merits, by applying anger's power to hating defilements and dukkha as enemies in order to destroy them, and by applying delusion's power to infatuation with doing basic kinds of good rather than falling into evil. This is possible because these three "powers" are already fully present in our minds as our opening stakes in the "gamble" of life.<br /><br />Legacy 29:<br /><br /> Having Dhamma all night and all day is not so hard to do. When about to do any of the duties of daily life, become aware of the fact that "Duty itself is Dhamma." Because duty is able to eliminate every type of problem and brings only good, desirable results, its meaning is exactly that of the word "Dhamma," that which helps the practitioner avoid falling into dukkha. So when duties are done all day long, there is Dhamma all day long. Even resting is a duty that must be performed as much as any other, that is, in order to have the necessary strength for doing one's Duty.<br /><br />Legacy 30:<br /><br /> The Great Standards of the Discipline (Vinaya Mahapadesa) in the style of the Vinaya (Discipline) must be passed on and taken as necessary in these modern times that are materially developed to the point of filling the world with problems of morality and discipline, both for wanderers and householders. Please study this Mahapadesa thoroughly in order to prevent foolish innocence.<br /><br />Legacy 31:<br /><br /> The Mahapadesa (Great Standards) concerning Dhamma from the Mahaparinibbana-Sutta must be used together with the principles for judging Dhamma-Vinaya from the Gotami Sutta in order to discern what is right with the most accuracy and completeness. Such clarification is badly needed by modern Buddhists, whose lives are full of troubles that increase day by day. This approach has already been used with excellent results, so we ask to leave it as a legacy to be applied further.<br /><br />Legacy 32:<br /><br /> The "Humming version of Dependent Co-origination" is taught in a way much easier to understand and practice than the usual formula. You ought to understand this form first, before investigating the standard formula. In either case, the practice is the same: be mindful at phassa (contact). (You can find the details in Dependent Co-origination From His Own Lips.)<br /><br />Legacy 33:<br /><br /> Using the principles of idappaccayata, paticca-samuppada, tathata, & suññata as ambrosia that put us beyond death, or above the cycles of death and birth, because they finish off "I" and "mine," is the genuine daily activity of Buddhists, is the most direct path, and has the best results, so I leave it with you as something I've used to good result already.<br /><br />Legacy 34:<br /><br /> The Vimuttayatana Sutta is a Dhamma principle worthy of special interest. It tells us that we are able to realize Dhamma on five occasions: when listening to Dhamma, when explaining the Dhamma for others to hear, when reciting Dhamma, when contemplating Dhamma, and when investigating and analyzing Dhamma. Obviously, there are many opportunities to realize Dhamma, but we have been so careless as to not take advantage of even a single one.<br /><br />Legacy 35:<br /><br /> Using the 10 points of the Kalama Sutta thoroughly and correctly is a sure principle and method for maintaining and protecting Buddhism in ways that it is truly a refuge and carries on the teaching as the Buddha wished. I've used this method continuously and successfully in line with its fullest meaning, and leave this "tradition" with you as part of our legacy.<br /><br />Legacy 36:<br /><br /> It is better to study the four foundations of mindfulness from the Anapanasati Sutta than from the Mahasatipatthana Sutta, which is overly long, has a vague and muddled appearance, and lacks a clear sequence or progression. Just to read it takes hours. On the other hand, the Anapanasati Sutta is a continuous progression of 16 steps that encompass everything from the beginning of practice up to and including the final realization of the fruits of practice. The Buddha himself declared that he relied upon this practice in his own Awakening. Please consider this well. May we leave this fact as a legacy, also.<br /><br />Legacy 37:<br /><br /> Voidness (suññata) for householders, including women and children, is to be mindful and clearly aware in not feeling attachment towards anything such that love, anger, hatred, fear, worry, longing, envy, and jealousy occur through the power of feeling "I" and "mine." We insist that everyone has the awareness and strength needed to practice this and ought to practice it, so I leave it as a special legacy for householders.<br /><br />Legacy 38:<br /><br /> The principle of following the footsteps of the Arahants can be used both by householders and homeless monastics. This is the principle of living life in a way that constantly scrapes away the kilesa (defilements) and lessens the familiarity with and tendency (anusaya) that causes more kilesa, by having sati-sampajañña in the moment that sense objects impact, and so not letting anything concoct greed, hatred, and delusion, or if they are concocted, have sati stop that mess.<br /><br />Legacy 39:<br /><br /> "Beauty is in the corpse, goodness is in giving up, the monk is in truth, nibbana is in dying before death." We have knocked the dust off of and recycled this antique saying in order to preserve the intelligence of our ancestors, to show how sharp, direct, and profound their understanding was. Further, so that their children and grandchildren will have no less intelligence than our ancestors, and will fully live up to the meaning of being "Buddhist," by not locking away nibbana so that they must die over and over for thousands and millions of lives before getting any results. Please help to preserve this legacy of our ancestors.<br /><br />Legacy 40:<br /><br /> May we all cherish one special aim, that whether sooner or later, there will be an era in which the world is perfect in Dhamma through everyone performing their duties, through everyone being clearly mindful in their hearts that the correct duty is itself the Dhamma that will help keep us above all problems. This is possible because the world is always changing. You ought to support the conditions for such change in this world.<br /><br />Legacy 41:<br /><br /> If all people in the world object to bringing Dhamma into the world, because they think it's impossible, that's up to them. We alone, if need be, ought to make ourselves quench all dukkha with Dhamma that's up to the mark. Never be disappointed that so few people are interested in Dhamma.<br /><br /> All of the above concerned material and ceremonial legacies. They comprised the first part of the "Legacy" I wish to leave behind.<br /> Following, are more abstract or spiritual legacies that I have studied, researched, observed, and tested in practice. As they have given satisfying results, I summarize them here point by point and leave them with you as more of my "Legacy." <br /><br />Legacy 42:<br /><br /> "Buddha — The Knowing, Awakened, Fully Blossomed One — is the opposite of "Saiya," which means being asleep, uncertain, startled, and upset all the time. Whether we are "Buddha" or "Saiya" differ absolutely in just this respect.<br /><br />Legacy 43:<br /><br /> These days, having a Buddha image to bow to or hang around the neck can be either superstition (saiyasastra, believing it to be a protective holy object or magically powerful) or Buddhism (Buddhasastra, a reminder or, at most, an object for paying respect). Buddhists must be on our guard not to lose the honor of Buddhists by becoming "Animists."<br /><br />Legacy 44:<br /><br /> Having the Buddha as a "good, noble friend" (kalyanamitta) is something we must regard with great interest, as befits his words: "through relying upon me as a good noble friend, beings subject to birth, aging, illness, and death will escape from birth, aging, illness, and death." We turn around and claim only that we have birth, aging, illness, and death as our nature and cannot go beyond birth, aging, illness, and death. This repudiation of the Buddha is most pitiful.<br /><br />Legacy 45:<br /><br /> The Buddha as understood by most people usually becomes a Himalayan mountain range that obstructs the Dhamma for them because theirs is the Buddha of clinging (upadana) and according to their own particular attachments and biases. Instead, one ought to understand the Buddha in line with reality.<br /><br />Legacy 46:<br /><br /> The Lord Buddha spoke in both people language & Dhamma language. We must listen carefully. For instance, he spoke in people language saying "self is the refuge of self," but elsewhere, speaking in Dhamma language, he said, "one's self doesn't really exist." If we don't listen carefully, we won't understand a word and will think he is contradicting himself. If we know how to listen in Dhamma language, there won’t be any contradiction or conflict. This is merely one example.<br /><br />Legacy 47:<br /><br /> The Lord Buddha said, "Whether in the past or now, we teach only the matters of dukkha and the remainderless quenching of dukkha." Thus, we had better not waste any more time in studying, questioning, and debating matters other than these two essentials.<br /><br />Legacy 48:<br /><br /> The Lord Buddha didn't waste time fighting against or trying to get rid of old beliefs and teachings from before his time, he simply proclaimed his own perspectives that were better, more true, and more beneficial, so that his listeners could reasonably choose for themselves. Consequently, no tragedies occurred as happened to certain other Teachers and Prophets.<br /><br />Legacy 49:<br /><br /> That people concoct Buddhas, Dhammas, and Sanghas according to their personal views creates many problems and misses the real Buddha, Dhamma, and Sangha. The Heart of the genuine Buddha, Dhamma and Sangha is cleanliness, clarity, and calm through being free and void of any odor or meaning of "I" and "mine."<br /><br />Legacy 50:<br /><br /> Saiyasastra is the "Creed of Sleeping" (through avijja, ignorance), while Buddhasastra is the "Creed of Awakening from Sleep" (through vijja, wisdom). So be careful of activities concerning Buddha images and amulets, for there are those that are Buddhasastra and those that are Saiyasastra, depending on whether a person regards them with vijja or with avijja and upadana.<br /><br />Legacy 51:<br /><br /> The true principles of practice need not extend over the kind of lifetimes that end in coffins. They are exclusively sanditthiko and akaliko, that is, immediately apparent to the mind that acts and receives the results of the actions. The later aspects are just material by-products experienced by ordinary Thicksters.<br /><br />Legacy 52:<br /><br /> The thing which is called "Self" is merely an illusion (maya), that is, merely a sensation that arises in the mind when concocted by tanha (desire influenced by avijja, ignorance), through which it appears in the mind naturally and automatically. It is merely a misperception caused by the thing called "upadana" (clinging) which comes from tanha. It is not a real or true self, but is only a sensation blowing hot and cold, yet with an intensity such that the experiencer takes it to be "self."<br /><br />Legacy 53:<br /><br /> Distinguishing four understandings of Dhamma makes a comprehensive study of Dhamma convenient: understand Nature itself, the Law of Nature, Duty according to the Natural Law, and the Fruits which come from practicing that Duty, until able to live life in harmony with Nature and without any problems.<br /><br />Legacy 54:<br /><br /> "Dhamma" has many meanings. If we focus on only one, let it be the Duty which is performed correctly regarding the practitioner's situation, according to the Law of Nature, leading to peace for everyone, no matter the time or place.<br /><br />Legacy 55:<br /><br /> All Practical Dhammas (Dhammas to be practiced) fall into two categories: Dhamma tools and Dhamma fruits. Sila, samadhi, and pañña (moral responsibility, mental integration, and wisdom) are Dhamma tools; magga, phala, and nibbana (paths, fruitions, and Nibbana) are Dhamma fruits. The Dhamma tools can be further divided into two kinds: primary Dhammas such as the four satipatthana (foundations of mindfulness) and the supplementary Dhammas such as the four iddhipada (paths to success) and the four sammappadhana (right strivings). You ought to know these Dhammas so they can be applied correctly according to the circumstances of practice.<br /><br />Legacy 56:<br /><br /> You ought to turn every piece and particle of your work into Dhamma through the mindful clarity and awareness (sati-sampajañña) that Duty itself is Dhamma, fulfilling Duty alone is practicing Dhamma. Then you will have Dhamma with you in all movements, at all times, in all places. All your work will be as enjoyable as playing sports. Already happy in the moments you work, you need not indulge in pleasure houses, night life, and addictions.<br /><br />Legacy 57:<br /><br /> Dhamma is the thing called " the Duty of all living things," that which they must do to survive both physically and mentally, both for their own sake and for that of society. Even when translating this word as "teaching," "learning," or "practice," the important understanding is still in its being the duty of salvation. Whenever duty is done, that is Dhamma practice.<br /><br />Legacy 58:<br /><br /> The Dhamma in the temple and the Dhamma in the rice field is the very same Dhamma when they are carried out as rightful duties for genuine survival-salvation.<br /><br />Legacy 59:<br /><br /> Three things that are Nirananda (Eternal), Amitabha (Endless Light), Amitayu (Endless Life), Akata (Unmade), Amata (Deathless), and Asankhata (Unconditioned): the Law of Nature, Voidness, and Nibbana. These three have no creator. Even God can’t create them because they themselves have the same status as God.<br /><br />Legacy 60:<br /><br /> Genuine Buddhist Art is not material art as is generally understood, but is the system of mindful and wise action that marvelously quenches dukkha within the hearts of beings, as the Buddha said, with beauty and splendor in the beginning, middle, and end.<br /><br />Legacy 61:<br /><br /> Dhamma is the Correct System of Practice for One’s Humanity, every step and stage of one’s evolution, from birth until death, both for one’s own benefit and the benefit of others. In short, Dhamma is Duty, the True God that helps save us all.<br /><br />Legacy 62:<br /><br /> Dhamma exists to help us live in the world victoriously above the world. It’s not for us to flee from the world, but to be above any influence of the world, so that we no longer drown in the world. Being "above the world" is usually taught in such a way that everyone misunderstands and thinks we must flee the world, abandon the world, and throw away the world, in a way that has no value for anyone.<br /><br />Legacy 63:<br /><br /> Dhamma is difficult to explain because human languages are insufficient. We don’t have words to express the things that people have never known before. Thus, we must strive to speak and try to listen until we understand the Dhamma expressed in both people language and Dhamma Language simultaneously.<br /><br />Legacy 64:<br /><br /> Dhamma is neither the letters in books nor the voices preaching; rather, Dhamma is the correct fulfillment of Duty, of each practitioner, in every movement, every moment, and every place, appropriate to the humanity of both oneself and all others involved. This is the only way for it to be the Dhamma that is correct regarding Buddhist standards and able to bring genuinely peaceful bliss.<br /><br />Legacy 65:<br /><br /> Siladhamma (moral behavior) must return for a peaceful world; Paramathadhamma (Supreme Dhamma) must return for an enlightened world. If virtue and moral behavior don’t return, the world will go to hell. If Supreme Dhamma doesn’t return, the world will go blind. Thus, everyone must help bring them back, as they are absolutely necessary for the world.<br /><br />Legacy 66:<br /><br /> Don’t long after the past and don’t worry about the future, just do your own duty correctly in the present. That’s enough to avoid dukkha and won’t be the basis for sassataditthi, a lasting self that spins around within the vattas (cycles of birth and death).<br /><br />Legacy 67:<br /><br /> The ABCs of Buddhism don’t start off with the Triple Gem, but begin with studying the stimulation of eyes, ears, nose, tongue, body, and mind and how this causes the arising of consciousness, sense-contact, and feeling in such a way that craving, clinging, and then dukkha occur. Control these births and you can quench dukkha. Then Buddha, Dhamma, and Sangha will appear by themselves.<br /><br />Legacy 68:<br /><br /> The world is accomplished through the eyes, ears, nose, tongue, body, and mind. Because we have eyes, ears, nose, tongue, body, and mind, there is a world. Various troublesome situations happen just because of misunderstanding the truth of the eyes, ears, nose, tongue, body, and mind, in other words, the world.<br /><br />Legacy 69:<br /><br /> The dukkha concocting aspect of dependent origination happens every time the mind craves, that is, when it is stupid at sense-contact; and when there is stupid contact, feeling is foolish. Then, due to the influence of ignorance, craving is born and defilement takes over. So be careful. Don’t be stupid at any contact and let the dukkha side of dependent origination happen.<br /><br />Legacy 70:<br /><br /> A spin of paticca-samuppada occurs every time a sense object is contacted through ignorance, or, we may say, every time the mind is defiled by the concocting of ignorance (avijja). This doesn’t happen over lifetimes, in the sense that one cycle of paticca-samuppada covers three lives, as is generally taught in a way amounting to eternalism (sassataditthi, belief in a lasting self).<br /><br />Legacy 71:<br /><br /> The practice that looks like not practicing anything is the inner practice of being content in one's own lack of self, doing every duty in harmony with the Law of Nature, and working for duty’s sake rather than for the benefit of "me" and "mine."<br /><br />Legacy 72:<br /><br /> The higher Dhamma language is made up solely of words borrowed from the language of ordinary people, so try to stick to that ordinary meaning of these terms as far as possible in order that an understanding of each word can be found correctly and easily. For example: Nibbana is coolness, magga is path, phala is fruit, kilesa are dirty things, sanyojana is to bind up, asava is what squeezes out from fermentation, Buddha is awakening from sleep, Dhamma is duty, and Sangha is the community of worthy things.<br /><br />Legacy 73:<br /><br /> The “Human Zero” is one whose mind is free of any attachment, that is, doesn’t feel any clinging toward the meaning of being “self” or “of self” through the upadana powered by ignorance. So be Human Zeroes; you will be light, at ease, intelligent, free of prejudice, and will have a mind automatically ready for every kind of work.<br /><br /><br /><br />from:<br />http://www.suanmokkh.org/archive/asiti/leg2.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-31156586230204476142010-12-15T20:31:00.000-08:002010-12-24T23:51:54.432-08:00Chuon Nath Dictionary<object height="148" width="470"><param value="http://www.divshare.com/flash/audio_embed?data=YTo2OntzOjU6ImFwaUlkIjtpOjQ7czo2OiJmaWxlSWQiO2k6MTM1OTA0MDA7czo0OiJjb2RlIjtzOjEyOiIxMzU5MDQwMC02MzUiO3M6NjoidXNlcklkIjtpOjE3ODU1NjQ7czoxMjoiZXh0ZXJuYWxDYWxsIjtpOjE7czo0OiJ0aW1lIjtpOjEyOTMyNjExMjM7fQ==&autoplay=" name="movie"></param><param name="allowFullScreen" value="true"></param><param name="allowscriptaccess" value="always"></param><param name="wmode" value="transparent"></param><embed height="148" width="470" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash" allowscriptaccess="always" allowfullscreen="true" src="http://www.divshare.com/flash/audio_embed?data=YTo2OntzOjU6ImFwaUlkIjtpOjQ7czo2OiJmaWxlSWQiO2k6MTM1OTA0MDA7czo0OiJjb2RlIjtzOjEyOiIxMzU5MDQwMC02MzUiO3M6NjoidXNlcklkIjtpOjE3ODU1NjQ7czoxMjoiZXh0ZXJuYWxDYWxsIjtpOjE7czo0OiJ0aW1lIjtpOjEyOTMyNjExMjM7fQ==&autoplay="></embed></object><br /><br /><br /><a href='http://cambosastra.wordpress.com/2009/06/04/electronic-choun-nath-khmer-dictionary-2nd-version/' styl='display:scroll;position:fixed;bottom:20px;right:5px;' title='សូមចុចត្រង់នេះ ដើម្បីទាញយកChoun Nath Khmer Dictionary ។'><img src='https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj7fea1e2xH1njaKkO2qYtF2a4Sfwz9jUVA4Q_4-o4QTHXAk_FXcWxA00R-Urco0vvUvjGiWHorZozir9NEP0VOisFHBDXojjKce_Q9AX-zp9B77yyqmBhVoFV2lyGN29Ag5M8_piixlIs/s400/Chuon+Nath+dico2.jpg'/></a>watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-87961492292451946492010-12-12T20:05:00.000-08:002010-12-12T20:30:08.645-08:00การประเมินจากการปฏิบัติการประเมินจากการปฏิบัติ <br />(Performance Assessment) <br />ผศ.ดร.ทิวัตถ์ มณีโชติ<br /><br /> ทุกกลุ่มสาระการเรียนรู้สามารถวัดและประเมินโดยการปฏิบัติ (Performance assessment) บางกลุ่มสาระการเรียนรู้สามารถวัดและประเมินโดยการปฏิบัติได้เกือบทั้งหมด หรือเกือบทุกมาตรฐานการเรียนรู้หรือผลการเรียนรู้ที่คาดหวัง การวัดและประเมินจากการปฏิบัติมีข้อดี คือ สามารถวัดและประเมินผู้เรียนได้ตรงสภาพความเป็นจริง (Authentic Assessment) กล่าวคือ ถ้าผู้เรียนสามารถปฏิบัติได้แสดงว่ามีความรู้ความสามารถหรือมีการเรียนรู้เรื่องนั้นแล้ว อย่างไรก็ดีการวัดและประเมินจากการปฏิบัติมีข้อจำกัดมากมาย เช่น สร้างแบบทดสอบและเกณฑ์ที่มีคุณภาพยาก สอบผู้เรียนจำนวนน้อย การสอบแต่ละครั้ง/แต่ละคนใช้เวลามาก เป็นต้น แต่การวัดและประเมินจากการปฏิบัติมีความสำคัญ โดยเฉพาะการวัดและประเมินทักษะ (Psychomotor Domain) ด้วยเหตุนี้ กระทรวงศึกษาธิการจึงกำหนดแนวทางการวัดและประเมินผลการเรียนตามหลักสูตรการศึกษาขั้นพื้นฐาน โดยเสนอวิธีการวัดและประเมินผลจากการปฏิบัติ ให้ผู้สอนมอบหมายงานหรือกิจกรรม (Tasks) ให้นักเรียนปฏิบัติ และให้มีการกำหนดเกณฑ์การให้คะแนน (Rubrics) รายละเอียดดังนี้<br />ลักษณะของงานที่ให้นักเรียนปฏิบัติ <br />งานที่ให้นักเรียนปฏิบัติ ควรมีลักษณะดังนี้ (Mc Millan, 2001 : 210 – 215)<br /> 1. บูรณาการระหว่างเนื้อหากับทักษะที่สำคัญ (essential skills)<br /> 2. เป็นงานที่มีอยู่จริง (authentic)<br /> 3. สามารถประเมินผลการเรียนรู้ได้หลายด้าน (to assess multiple learning targets)<br /> 4. สามารถช่วยให้นักเรียนทำได้สำเร็จ ( can help students succeed )<br /> 5. เป็นงานที่มีความยืดหยุ่น (feasible)<br /> 6. สามารถทำได้หลายวิธี (multiple solutions)<br /> 7. มีความชัดเจน (clear)<br /> 8. เป็นงานที่ท้าทายและเร้าใจให้นักเรียนทำ (be challenging and stimulating to students)<br /> 9. มีเกณฑ์การให้คะแนน (scoring criteria) ที่ชัดเจน<br /> 10. ระบุเงื่อนไขความสำเร็จของงานอย่างชัดเจน (Constraints for completing the task) <br />นอกจากนี้ กรมวิชาการ (กรมวิชาการ, 2544 : 67 - 68) ได้เสนอ ชนิดของงาน (Performance task) หรือกิจกรรมที่ให้นักเรียนได้ปฏิบัติ จำแนกได้เป็น 12 ประเภท ดังนี้<br />1. งานที่ให้เปรียบเทียบกัน (Comparison task) เป็นงานที่ให้นักเรียนเปรียบเทียบสถานที่ คน หรือสิ่งของตั้งแต่ 2 สิ่งหรือมากกว่า เช่น เปรียบเทียบความแตกต่างของการใช้ปุ๋ยหมักและปุ๋ยเคมี เปรียบเทียบตัวเอกของเรื่อง 2 เรื่อง ที่นักเรียนได้อ่าน เป็นต้น<br />2. งานที่ให้จำแนก (Classification task) เป็นงานที่ให้นักเรียนจำแนก หรือจัดประเภท คน สถานที่ หรือสิ่งของ เช่น ให้นักเรียนจัดกลุ่มของสัตว์ตามถิ่นที่อยู่ จัดกลุ่มของพืชใบเลี้ยงเดี่ยว เป็นต้น<br />3. งานการจัดวางตำแหน่ง (Position support task) เป็นงานที่ให้นักเรียนจัดวางตำแหน่งของบุคคล หรือการออกคำสั่ง แล้วให้เหตุผลเพื่อปกป้องตำแหน่งนั้น เช่น ให้นักเรียนจัดวางตำแหน่งของเพื่อนตามลำดับความรับผิดชอบ (พร้อมเหตุผลประกอบความเหมาะสมของคนในตำแหน่งนั้นๆ ) จัดเรียงลำดับของหัวหน้าพรรคการเมืองที่จะได้เป็นนายกรัฐมนตรี (พร้อมเหตุผลประกอบ)<br />4. งานการนำไปใช้ (Application task) เป็นงานที่ให้นักเรียนนำความรู้ไปใช้ในสถานการณ์ใหม่ เช่น ให้นักเรียนเขียนเรื่องสั้นโดยให้นักเรียนอ่านเรื่องสั้นหลาย ๆ เรื่อง ให้หาประเด็นที่เป็นตัวร่วมของเรื่องสั้น แล้วนำความรู้ไปใช้เขียนเรื่องสั้นด้วยตนเอง เป็นต้น<br />5. งานจากการวิเคราะห์ (Analyzing perspective task) เป็นงานที่ให้นักเรียนวิเคราะห์มุมมองที่ต่างกัน 2 - 3 มุมมอง แล้วให้นักเรียนเลือกมุมมองเพื่อแสดงความคิดเห็น สนับสนุน เช่น ให้นักเรียนวิเคราะห์มุมมองของการอนุรักษ์ธรรมชาติ สิ่งแวดล้อมกับสาเหตุของการทำลายป่าของเมืองไทย เป็นต้น<br />6. งานการตัดสินใจ (Decision making task) เป็นงานที่ให้นักเรียนต้องบอกองค์ประกอบหรือปัจจัยที่เป็นสาเหตุของการตัดสินใจ เช่น ให้นักเรียนบอกถึงปัจจัยที่ทำให้นักเรียนเลือกการทดสอบความหวานของลำไยโดยใช้หลักการออสโมซิส เป็นต้น<br />7. งานมุมมองทางด้านประวัติศาสตร์ (Historical perspective task) เป็นงานที่ให้นักเรียนพิจารณาทฤษฎีอื่นๆ นำมาตอบคำถามพื้นฐานด้านประวัติศาสตร์ เช่น ให้นักเรียนพิจารณาทฤษฎีที่จะอธิบายว่าทำไม และอย่างไรที่ไดโนเสาร์สูญพันธ์ เป็นต้น<br />8. งานพยากรณ์ (Predictive task) เป็นงานที่ให้นักเรียนพยากรณ์ว่าอะไรเกิดขึ้นในอนาคต เช่น ให้นักเรียนทายว่าถ้าโยนเหรียญ 10 ครั้ง จะออกหัวหรือก้อยมากกว่ากัน เป็นต้น<br />9. งานแก้ปัญหา (Problem solving task) เป็นงานที่ให้นักเรียนหาวิธีการแก้ปัญหา เช่น ให้นักเรียนออกแบบผังวงจรไฟฟ้า ในห้องทำงาน ซึ่งมีหลอดไฟ 3 หลอด พัดลมติดเพดาน 1 ตัว เป็นต้น<br />10. งานทดลอง (Experimental task) เป็นงานที่ให้นักเรียนทดลองเพื่อทดสอบสมมติฐาน เช่น ให้นักเรียนทดลองเพื่อพิสูจน์ว่าพืชจะเติบโตได้ดีในที่มืดหรือที่มีแสงแดด เป็นต้น<br />11. งานคิดค้น (Invention task) เป็นงานที่ให้นักเรียนสร้างสิ่งใหม่ขึ้น เช่น ให้นักเรียนสร้างครีมกันแดดจากสมุนไพร สร้างเครื่องบินเล็กจากวัสดุที่หาได้ในท้องถิ่นและมีราคาถูก เป็นต้น<br />12. งานค้นหาข้อบกพร่อง (Error identification task) เป็นงานที่ให้นักเรียนระบุข้อบกพร่องหรือข้อผิดพลาด เช่น ให้ตำรวจเล่าการปฏิบัติงานของเขาให้นักเรียนฟัง และให้นักเรียนได้ดูการปฏิบัติงานของตำรวจจากโทรทัศน์ แล้วให้หาดูว่ามีสิ่งใดบ้างที่ตำรวจปฏิบัติในโทรทัศน์ที่ไม่เหมือนกับสิ่งที่ตำรวจจริงๆ ปฏิบัติ (ที่เล่ามา) เป็นต้น<br /><br />เกณฑ์การประเมินงานที่ให้ผู้เรียนปฏิบัติ (Criteria for performance tasks)<br />เกณฑ์ในการประเมินงานที่ให้ผู้เรียนปฏิบัติ มีดังนี้ (McMillan, 2001 : 211)<br />1. ความสำคัญ (Essential) : งานต้องมีอยู่ในหลักสูตร และ เป็นตัวแทนของ <br /> ความคิดที่ยิ่งใหญ่ (big idea)<br />2. สภาพจริง (Authentic) : งานต้องใช้กระบวนการปฏิบัติที่เหมาะสม และ <br /> นักเรียนพอใจกับงานนั้นด้วย<br />3. คุณค่า (Rich) : งานต้องมีคุณค่า สามารถนำไปใช้หรือแก้ปัญหาอื่นๆ<br /> ได้ด้วย และมีความเป็นไปได้หลายอย่าง<br /> 4. น่าสนใจ (Engaging) : เป็นงานที่ผู้เรียนอยากทำ และรู้สึกชื่นชมงานนั้น<br /> 5. ได้ปฏิบัติ (Active) : นักเรียนเป็นผู้ปฏิบัติตัดสินใจ ได้มีปฏิสัมพันธ์กับคนอื่น<br /> และได้หาวิธีการสร้าง และ ใช้ความเข้าใจเป็นอย่างมาก<br /> 6. เป็นไปได้ (Feasible) : งานต้องสามารถทำเสร็จในเวลาที่กำหนดให้ในโรงเรียน<br /> หรือบ้าน นักเรียนสามารถทำได้ และมีความปลอดภัย<br /> 7. ใช้ดุลพินิจ (Equitable) : งานต้องพัฒนาความคิดหลายอย่าง และ ส่งเสริมเจตคติ<br /> ทางบวก<br /> 8. เปิดกว้าง (Open) : งานเป็นสิ่งที่มากกว่าการหาคำตอบที่ถูก 1 คำตอบ <br /> ใช้วิธีการหลายวิธี และมีวิธีที่จะสร้างได้สำหรับ<br /> นักเรียนทุกคน<br />ประเภทของการทดสอบภาคปฏิบัติ (Type of performance tests) <br />การทดสอบภาคปฏิบัติ เป็นการวัดทักษะความสามารถของคน โดยการวัดจะเน้นวิธีการ<br />(process) และ ผลผลิต (product) โดยการวัดมี 5 ลักษณะ ดังนี้<br />1. การปฏิบัติงานโดยข้อเขียน ( Paper and pencil performance)<br />2. การระบุชื่อและกระบวนการปฏิบัติ (Identification test)<br />3. การสร้างสถานการณ์จำลอง (Simulated performance)<br />4. การกำหนดงาน (Work sample)<br /> 5. การทดสอบจากสถานการณ์จริง (Authentic performance) <br /><br /><br />1. การทดสอบภาคปฏิบัติงานด้วยข้อเขียน ( Paper and pencil performance)<br /> การทดสอบภาคปฏิบัติในลักษณะนี้ จะแตกต่างจากการทดสอบวัดผลสัมฤทธิ์ทางการเรียน โดยการทดสอบภาคปฏิบัตินี้เน้นในการประยุกต์ความรู้และทักษะ ที่เรียนมา มาประยุกต์กับสถานการณ์ใหม่ ลักษณะของการทดสอบนั้นจะให้นักเรียนได้มีการวางแผน การเสนอโครงการ แต่ยังไม่ได้ปฏิบัติจริง ตัวอย่างงานที่ให้ทำ เช่น จงสร้างแบบบ้านประหยัดพลังงาน จงเขียนวงจรไฟฟ้าบนกระดาษ จงสร้างแผนที่การท่องเที่ยวของจังหวัด จงสร้างแบบตรวจสอบรายการ (Checklist) สำหรับประเมินการอ่านของตนเอง เป็นต้น การประเมินควรใช้ประเภทแยกเป็นด้าน ๆ (Trait-analytic) โดยพิจารณาองค์ประกอบต่าง ๆ เช่น ความรอบรู้เกี่ยวกับงาน ความคิดริเริ่มสร้างสรรค์ แผนการดำเนินการ (กระบวนการและยุทธวิธีและการส่งงานตรงเวลา เป็นต้น<br /><br /> 2. การทดสอบภาคปฏิบัติโดยให้ระบุชื่อ (Identification test)<br /> เป็นการทดสอบที่ให้ระบุชื่อ เครื่องมือ หรือชิ้นส่วนของอุปกรณ์ต่างๆ พร้อมทั้ง ระบุหน้าที่ของสิ่งเหล่านี้ด้วย รวมทั้งความสามารถในการใช้และเลือกใช้เครื่องมือให้เหมาะสมกับงานเช่น ให้ฟังเสียงดนตรีแล้วตอบว่าเป็นเครื่องดนตรีประเภทใด และ เป็นเสียงโน้ตตัวใด ถ้าหลอดไฟฟ้า (ฟลูออเรสเซนต์) ไม่ติด มีสาเหตุมาจากอะไร และให้ระบุถึงเครื่องมือ วัสดุอุปกรณ์ที่จะใช้ในการซ่อมแซมด้วย ให้นักเรียนฟังเสียงการทำงานของเครื่องจักรกลหรือเครื่องยนต์ที่ชำรุด แล้วให้ระบุส่วนที่ชำรุดของเครื่องจักรกลนั้น พร้อมทั้งระบุกระบวนการซ่อมบำรุงด้วย ให้บอกชื่อของชิ้นส่วนหรือสิ่งที่เห็นจากกล้องจุลทัศน์ ให้บอกชื่อสารเคมีที่อยู่ในหลอดทดลองพร้อมทั้งบอกสมบัติของสารด้วย ให้บอกถึงกระบวนการแก้ปัญหาโจทย์คณิตศาสตร์ เป็นต้น เกณฑ์การให้คะแนนควรเป็น 0 - 1 คือ ตอบถูกหรือปฏิบัติได้ ได้ 1 คะแนน แต่ถ้าตอบผิด หรือปฏิบัติผิด ได้ 0 คะแนน<br /><br />3. การทดสอบภาคปฏิบัติจากสถานการณ์จำลอง (Simulated performance)<br /> การทดสอบแบบนี้ เนื่องจากไม่สามารถที่จะนำผู้เรียนไปทดสอบภาคปฏิบัติกับสถานการณ์จริงใด้ อาจจะเนื่องจากมีอันตราย มีเวลาจำกัด มีเครื่องมือหรืออุปกรณ์จำกัด เป็นต้น จำเป็นต้องกำหนดสถานการณ์ขึ้นมาให้คลายคลึงกับสภาพความเป็นจริงมากที่สุด เช่น การฝึกขับรถยนต์จากจอภาพ การฝึกโดร่มจากหอ การฝึกขับเครื่องบินจากคอมพิวเตอร์ สำหรับการประเมินการฝึกทักษะจากสถานการณ์จำลองนั้น ควรประเมินทั้งกระบวนการ (Process) และผลงาน (Product) โดยประเมินจากการเตรียมอุปกรณ์ (ถ้าผู้สอบต้องเตรียมมาเอง) กระบวนการทำงานทั้งการใช้และการวางและเก็บเครื่องมือได้ถูกที่ในขณะปฏิบัติงาน ผลงานเสร็จและเป็นไปตามที่กำหนดหรือไม่ และการให้ความร่วมมือในการปฏิบัติงานกลุ่ม การจัดเก็บ บำรุงรักษา และทำความสะอาดเครื่องมือและสถานที่ปฏิบัติงาน<br /><br /> 4. การทดสอบจากตัวอย่างงาน ( Work sample performance) <br /> เป็นการทดสอบการปฏิบัติจากตัวอย่างงาน หรือสถานการณ์จริงที่ครูต้องคอยกำกับดูแลเช่น การขับรถบนถนนโดยมีครูนั่งประกบ การให้ผู้เรียนสร้างเก้าอี้ 1 ตัวโดยใช้วัสดุอุปกรณ์ตามที่กำหนดและสร้างตามขนาดที่กำหนดให้ การทดลองทางวิทยาศาสตร์ การปฏิบัติงานในวิชาชีพขั้นต้น เช่น งานประดิษฐ์ งานเกษตร งานบ้าน เป็นต้น ในการประเมินผลนั้น ควรประเมินทั้งวิธีการ (Process) และผลงาน (Product) รวมทั้ง การจัดเตรียมอุปกรณ์ และ ลักษณะนิสัยการทำงาน ด้วย<br /><br /> 5. การทดสอบจากสถานการณ์จริง (Authentic Performance) <br /> เป็นการให้ผู้เรียนได้ปฏิบัติงานจากสภาพจริง หรือคล้ายจริงมากที่สุด เพื่อต้องการให้ผู้เรียนได้มีทักษะในการปฏิบัติ ให้เกิดการเรียนรู้ที่ยั่งยืน และสามารสร้างองค์ความรู้ด้วยตนเอง สามารพพัฒนาชีวิตของตนเองได้ และนำไปใช้ในชีวิตประจำวันได้ โดยสิ่งที่ควรเน้น คือ การได้มีโอกาสเลือกแนวทางปฏิบัติด้วยตนเอง ผู้เรียนมีการประยุกต์ความรู้มาใช้ในการปฏิบัติงาน โดยอาจจะประยุกต์ใช้ความรู้ตรง ๆ (use knowledge) ปรับปรุงบ้างเล็กน้อย (apply knowledge) หรือ ปรับแต่งและพัฒนาระบบ (Enhance knowledge) การประเมินการปฏิบัติงานจากสภาพจริง ควรประเมินกระบวนการทำงาน ผลงาน และลักษณะนิสัย ตลอดจนคุณธรรมในการปฏิบัติงาน<br /><br />วิธีการสร้างเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติ<br />การสร้างเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติ มีขั้นตอนในการสร้างดังนี้<br />1. วิเคราะห์สาระการเรียนรู้ และจุดประสงค์การเรียนรู้ที่คาดหวัง <br /> ผู้สอนต้องวิเคราะห์สาระ และมาตรฐานการเรียนรู้ จากหลักสูตร เพื่อกำหนดผลการเรียนรู้ที่คาดหวังหรือจุดประสงค์การเรียนรู้ ซึ่งจะนำไปสู่การสร้างเครื่องมือวัด เช่น <br />กลุ่มสาระการเรียนรู้การงานอาชีพและเทคโนโลยี ประกอบด้วย<br />สาระที่ 1 การดำรงชีวิตและครอบครัว เป็นสาระที่เกี่ยวกับการทำงานในชีวิตประจำวันในระดับครอบครัว ชุมชน และสังคม ว่าด้วยงานบ้าน งานเกษตร งานช่าง งานประดิษฐ์ และงานธุรกิจ<br />สาระที่ 2 การอาชีพ เป็นสาระเกี่ยวกับหลักการ คุณค่า ประโยชน์ของการประกอบอาชีพสุจริต ตลอดจนการเห็นแนวทางในการประกอบอาชีพ ฯลฯ<br /> จากการวิเคราะห์สาระและมาตรฐานเรียนรู้ของกลุ่มสาระการเรียนรู้การงานอาชีพและเทคโนโลยี จะพบว่า สามารถเขียนเป็นผลการเรียนรู้ที่คาดหวัง เช่น<br />1. เพื่อให้นักเรียนเข้าใจ มีทักษะ มีจิตสำนึกในการใช้พลังงาน ทรัพยากรและสิ่งแวดล้อม<br />2. เพื่อให้นักเรียนสามารถทำงานบ้าน เช่น การรักษาความสะอาดบ้าน การซักผ้า ฯลฯ<br />3. เพื่อให้นักเรียนสามารถทำงานเกษตร เช่น ปลูกฝักสวนครัวปลอดสารพิษ ฯลฯ<br />4. เพื่อให้นักเรียนมีเจตคติที่ดีต่อการทำงานและต่องาน ฯลฯ<br /> กลุ่มสาระการเรียนรู้ศิลปะ<br /> สาระที่ 1 ทัศนศิลป์<br /> สาระที่ 2 ดนตรี<br /> สาระที่ 3 นาฏศิลป์<br /> มาตรฐานการเรียนรู้สารที่ 1 (ทัศนศิลป์)<br /> มาตรฐาน ศ 1.1 สร้างสรรค์งานทัศนศิลป์ตามจิตนาการ และความคิดสร้างสรรค์ <br />วิเคราะห์ วิพากษ์วิจารณ์คุณค่างานทัศนศิลป์ ถ่ายทอดความรู้สึก ความคิดต่องานศิลปะอย่างอิสระ ชื่นชม และประยุกต์ใช้ในชีวิตประจำวัน<br /> จากการวิเคราะห์สาระและมาตรฐานเรียนรู้ของกลุ่มศิลปะ จะพบว่า สามารถเขียนเป็นผลการเรียนรู้ที่คาดหวังได้ เช่น<br /> 1. เพื่อให้นักเรียนสามารถสร้างงานทัศนศิลป์ตามจิตนาการ และความคิดสร้างสรรค์ เช่น การวาดภาพลายเส้น ภาพสีน้ำ ภาพสีน้ำมัน การปั้น การจัดสวนถาดขนาดเล็ก ฯลฯ<br />2. เพื่อให้นักเรียนสามารถวิเคราะห์ วิพากษ์วิจารณ์คุณค่างานทัศนศิลป์ และ ถ่ายทอดความรู้สึก ความคิดต่องานศิลปะอย่างอิสระได้<br />3. เพื่อให้นักเรียนสามารถนำศิลปะไปประยุกต์ใช้ในชีวิตประจำวันได้ ฯลฯ<br /> กรณีที่สถานศึกษาหรือครูได้กำหนดผลการเรียนรู้ที่คาดหวังไว้แล้ว อาจจะดำเนินการสร้างเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติในขั้นตอนต่อไปได้ แต่ต้องพิจารณาด้วยว่าผลการเรียนรู้ที่คาดหวังที่กำหนดไว้ สามารถกำหนดเป็นจุดประสงค์การเรียนรู้ย่อยและนำไปสู่การวัดภาคปฏิบัติได้อีกหรือไม่ ถ้าสามารถวัดได้ ขั้นตอนนี้สามารถปรับเปลี่ยนการดำเนินการให้เหมาะสมได้ <br /><br />2. เลือกจุดประสงค์ที่สามารถสร้างเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติ<br />พิจารณาจุดประสงค์หรือผลการเรียนรู้ที่คาดหวัง ว่าข้อใด หรือส่วนใดบ้าง ที่สามารถสร้างเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติได้ ในที่นี้พบว่า กลุ่มสาระการเรียนรู้การงานอาชีพและเทคโนโลยีผลการเรียนรู้ที่คาดหวังข้อ 2 และ 3 สามารถสร้างได้ ส่วนกลุ่มสาระการเรียนรู้ศิลปะ ผลการเรียนรู้ที่คาดหวังข้อ 1 และ 2 สามารถสร้างได้<br /><br />3. กำหนดรูปแบบของเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติ<br />เครื่องมือที่ใช้ในการวัดภาคปฏิบัติ มีหลายประเภท ได้แก่ การตรวจสอบรายการ (Checklist) แบบมาตราวัดประมาณค่า (Rating scale) แบบสังเกต (Observations) การจัดอันดับ (Ranking) การรายงานตนเอง (Self report) ฯลฯ พิจารณาเครื่องมือให้เหมาะสมกับงานที่ให้ปฏิบัติ เช่นงานบ้าน นักเรียนต้องไปปฏิบัติที่บ้าน ดังนั้น เครื่องมือที่เหมาะสมควรเป็น แบบรายงานตนเอง งานปลูกผักสวนครัวปลอดสารพิษอาจใช้แบบสังเกต หรือ แบบตรวจสอบรายการ งานจัดสวนถาดขนาดเล็ก อาจใช้แบบตรวจสอบรายการหรือมาตราวัดประมาณค่า เป็นต้น<br />4. สร้างเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติ <br />ในการสร้างเครื่องมือวัดภาคปฏิบัตินั้น ต้องสร้างแบบที่ได้เลือกไว้ในข้อ 3 พร้อมทั้งกำหนดเกณฑ์การให้คะแนนและเกณฑ์การประเมินด้วย โดยอาจจะใช้เกณฑ์การให้คะแนนแบบภาพรวมหรือแบบแยกเป็นด้านๆ ก็ได้ ตัวอย่างที่ยกมานี้ เป็นการให้คะแนนแบบแยกเป็นด้านๆ <br /><br /><br /><br /><br /><br /> จากแบบทดสอบนี้ ครูหรือผู้ดำเนินการสอบต้องเตรียมพื้นที่ ที่ให้นักเรียนทำความสะอาดที่มีพื้นที่เท่าๆ กัน มีความสกปรกพอๆ กัน นอกจากนี้ต้องเตรียมอุปกรณ์ให้ครบรวมทั้งอุปกรณ์ที่ให้นักเรียนเลือกใช้ตามเกณฑ์การให้คะแนนทุกระดับ<br /><br /> แบบบันทึกคะแนนการวัดภาคปฏิบัติ<br />กลุ่มสาระการเรียนรู้ การงานอาชีพและเทคโนโลยี มาตรฐานการเรียนรู้……..... <br />ผลการเรียนรู้ที่คาดหวัง ข้อ ...................ระดับชั้น…………………….<br /><br /> หัวข้อประเมิน<br /><br /><br /><br />ขื่อ – สกุล การเลือกใช้อุปกรณ์ ขั้นตอนการทำ<br />ความสะอาด การใช้เวลา การทำความสะอาดและเก็บรักษาอุปกรณ์ ผลงาน รวม สรุปการประเมิน<br />1…………………………....<br />2……………………………<br />3…………………………....<br />ฯลฯ ……<br />……<br />……<br /> ……<br />……<br />……<br /> ……<br />……<br />……<br /> ……<br />……<br />……<br /> ……<br />……<br />……<br /> ………<br />………<br />………<br /> .........<br />..........<br />.........<br /><br /><br /> เกณฑ์การให้คะแนนและการประเมิน <br /> 1. หัวข้อการประเมิน พิจารณาจาก<br /> 1.1 การเลือกใช้อุปกรณ์ <br /> 1.2 ขั้นตอนการทำความสะอาด <br /> 1.3 การใช้เวลา<br /> 1.4 การทำความสะอาดและการเก็บรักษาอุปกรณ์<br /> 1.5 ผลงาน<br />2. เกณฑ์การให้คะแนน<br /> ผู้ประเมินสังเกตการณ์ปฏิบัติของผู้ถูกประเมิน แล้วให้คะแนนแต่ละหัวข้อเป็น 3 ระดับ ดังนี้ <br /> 2.1 การเลือกใช้อุปกรณ์<br /> ระดับ 3 เลือกใช้อุปกรณ์ได้ครบและเหมาะสม<br /> อุปกรณ์ครบ คือ ไม้กวาด ภาชนะใส่น้ำ และ ผ้าขี้ริ้ว <br /> สำหรับความเหมาะสมพิจารณาจาก<br /> ไม้กวาด พิจารณาควบคู่กับพื้นที่ที่ทำความสะอาด เช่นพื้นไม้ใช้<br /> ไม้กวาดชนิดอ่อน พื้นปูนใช้ไม้กวาดชนิดอ่อน หรือไม้กวาด<br /> ทางมะพร้าว ทั้งนี้ให้พิจารณาถึงคุณภาพของไม้กวาดด้วย<br /> ภาชนะใส่น้ำ เหมาะสม (เช่น ถังน้ำ กะละมัง) ขนาดไม่ใหญ่หรือ<br /> เล็กเกินไป ไม่รั่ว <br /> ผ้าขี้ริ้ว นุ่ม ซับน้ำได้ดี สะอาด ไม่เปื่อยยุ่ย<br />ระดับ 2 เลือกใช้ไม่ครบ 1 อย่าง หรือครบแต่ไม่เหมาะสม 1 อย่าง<br />ระดับ 1 เลือกใช้ไม่ครบ 2 อย่าง หรือครบแต่ไม่เหมาะสม 2 อย่างขึ้นไป <br /> 2.2 ขั้นตอนการทำความสะอาด<br />ระดับ 3 ทำครบและถูกต้องทุกขั้นตอน ดังนี้ <br />1) กวาด โดยคำนึงถึงทิศทางลม<br />2) ถู เป็นช่อง ไม่ถูเป็นทางยาว คำนึงถึงทิศทาง และมีการ<br />ทำความสะอาดผ้าขี้ริ้วอยู่เสมอ ผ้าไม่เปียกจนเกินไป<br /> 3) กวาดหรือถูซ้ำ กรณีหรือบริเวณที่ไม่สะอาด<br />ระดับ 2 ทำครบแต่ไม่ถูกต้อง 1 ขั้นตอน <br />ระดับ 1 ทำไม่ครบ 1 ขั้นตอน หรือ ครบแต่ไม่ถูกต้อง 2 ขั้นตอน<br /> 2.3 การใช้เวลา<br />ระดับ 3 ใช้เวลาไม่เกิน 10 นาที <br />ระดับ 2 ใช้เวลา 11-13 นาที<br />ระดับ 1 ใช้เวลามากกว่า 13 นาที <br /> 2.4 การทำความสะอาดและเก็บรักษาอุปกรณ์<br />ระดับ 3 การทำความสะอาดและเก็บรักษาอุปกรณ์ครบและถูกต้อง ดังนี้<br />เก็บไม้กวาดในที่เก็บและถูกวิธี ผ้าขี้ริ้วซักจนสะอาด บิดให้แห้ง<br />และตากบนราว ภาชนะล้างและคว่ำไว้ในที่เหมาะสม<br /> ระดับ 2 การทำความสะอาดและเก็บรักษาอุปกรณ์ครบแต่ไม่ถูกต้อง<br />1 รายการ <br />ระดับ 1 การทำความสะอาดและเก็บรักษาอุปกรณ์ไม่ครบ 1 รายการ หรือครบแต่ไม่ถูกต้อง 2 รายการ - <br /> 2.5 ผลงาน<br />ระดับ 3 สะอาด แห้ง และปราศจากฝุ่นและเศษขยะ<br />ระดับ 2 สะอาด และปราศจากฝุ่นและเศษขยะ แต่เปียก หรือสะอาด <br />และแห้ง แต่มีฝุ่นหรือเศษขยะ 1 จุด<br /> ระดับ 1 มีฝุ่นหรือเศษขยะมากกว่า 1 จุด<br />3. เกณฑ์การประเมิน<br />ระดับดี ได้คะแนนรวมระหว่าง 13 – 15 คะแนน<br /> ระดับพอใช้ ได้คะแนนรวมระหว่าง 10 – 12 คะแนน<br /> ระดับปรับปรุง ได้คะแนนรวมไม่ถึง 10 คะแนน<br /><br />5. หาคุณภาพของเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติ<br /> การหาคุณภาพของเครื่องมือวัดภาคปฏิบัติ มีวิธีการปฏิบัติ ดังนี้<br />1. หาความตรง (Validity) โดยให้ผู้เชี่ยวชาญด้านวัดผลการศึกษาและเนื้อหาวิชา พิจารณาความเหมาะสมของเครื่องมือ และเกณฑ์ แล้วนำมาปรับปรุง แก้ไขให้เหมาะสม<br />2. หาความเที่ยง (Reliability) หลังจากที่ได้ปรับปรุงเครื่องมือตามคำแนะนำของผู้เชี่ยวชาญแล้ว นำเครื่องมือไปทดลองใช้กับนักเรียนหลายๆ ครั้ง โดยครูผู้สอนและผู้เชี่ยวชาญสังเกตให้คะแนนตามเกณฑ์ที่กำหนด แล้วหาค่าความเที่ยงของผู้ประเมิน (Interrater Reliability)<br />3. ปรับปรุงแก้ไขให้เหมาะสม บางครั้งอาจจะต้องทำตามข้อ 1 และ 2 อีกหลายครั้ง <br /><br />6. จัดพิมพ์เครื่องมือและคู่มือฉบับสมบูรณ์<br /> พิมพ์เครื่องมือวัดภาคปฏิบัติเป็นรูปเล่ม พร้อมทั้งมีคู่มืออธิบายวิธีการใช้ให้ชัดเจน วิธีการเขียนคู่มือการใช้เครื่องมือวัดภาคปฏิบัติแบ่งออกเป็น 2 ส่วน คือ<br /> ส่วนที่ 1 คำชี้แจง ประกอบด้วย สิ่งที่จะประเมิน จุดประสงค์การเรียนรู้ <br />คำอธิบายทั่วไป - หลักการ ขอบเขต คำสั่ง วิธีใช้ เวลาในการสอบ วิธีดำเนินการสอบ <br /> - การเตรียมปกรณ์ สถานที่ ครู นักเรียน ฯลฯ<br />การดำเนินการสอบ - วิธีการสอบ<br />การประเมิน - การให้คะแนน สรุป แปลผล บันทึกผลการประเมิน<br /> การรายงานผล และข้อเสนอแนะ - สรุปผล และเสนอแนะ<br /> ส่วนที่ 2 เครื่องมือวัด คำสั่ง และแบบบันทึกผลการให้คะแนนและผลการปฏิบัติ<br /><br /><br /><p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);">“ การวัดและประเมินผลการเรียนรู้” </span></p><br /><p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><a href="http://ird.rmuti.ac.th/newweb/fmanager/files/3Tiwat.doc"><img class="aligncenter size-full wp-image-2760" title="การวัดและประเมินผลการเรียนรู้" src="http://www.theblackninja.com/wp-content/uploads/2010/12/gautam_buddha_in_meditation-223x300.gif" alt="" width="376" height="321"></a><br><br /></span></p><br />http://www.google.co.th/search?q=%E0%B8%88%E0%B8%B2%E0%B8%81%E0%B8%9C%E0%B8%A5%E0%B8%81%E0%B8%B2%E0%B8%A3%E0%B8%84%E0%B9%89%E0%B8%99%E0%B8%AB%E0%B8%B2%E0%B8%9B%E0%B8%A3%E0%B8%B0%E0%B8%A1%E0%B8%B2%E0%B8%93&hl=th&prmd=iv&ei=fJoFTZ_JE4e8rAe4n4yRDw&start=10&sa=N<br /><br /><br /><br /><br /><br /><br /><br />การวัดและประเมินผลการเรียนรู้ในชั้นเรียน<br /><p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);">“ การวัดและประเมินผลการเรียนรู้ในชั้นเรียน ตามหลักสูตรแกนกลาง การศึกษาขั้นพื้นฐาน พุทธศักราช 2551” </span></p><br /><p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><a href="http://www.kruwut.net/utq/unit4.pdf"><img class="aligncenter size-full wp-image-2760" title="การวัดและประเมินผลการเรียนรู้ในชั้นเรียน ตามหลักสูตรแกนกลาง การศึกษาขั้นพื้นฐาน พุทธศักราช 2551" src="http://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT8k2LJYgwJd2DgqVUsDw7aLRCRQgOarypCUt8H4BE9YNKfLBCfxA" alt="" width="376" height="321"></a><br><br /></span></p><br /><br /><br />http://www.google.co.th/search?hl=th&q=%E0%B8%88%E0%B8%B2%E0%B8%81%E0%B8%9C%E0%B8%A5%E0%B8%81%E0%B8%B2%E0%B8%A3%E0%B8%84%E0%B9%89%E0%B8%99%E0%B8%AB%E0%B8%B2%E0%B8%9B%E0%B8%A3%E0%B8%B0%E0%B8%A1%E0%B8%B2%E0%B8%93&aq=f&aqi=&aql=&oq=&gs_rfai=watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-12585317978580251262010-12-12T19:48:00.001-08:002010-12-12T19:55:27.366-08:00សេចក្តីថ្លែងជាសកលនៃសិទ្ធិមនុស្ស<p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);">“ សូមចុចលើរូបសញ្ញាខាងក្រោមដើម្បីចូលទៅកាន់អត្ថបទ” </span></p><br /><p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);"><a href="http://varychin.files.wordpress.com/2010/10/droitdlhk.pdf"><img class="aligncenter size-full wp-image-2760" title="សេចក្តីថ្លែងជាសកលនៃសិទ្ធិមនុស្ស" src="http://varychin.files.wordpress.com/2010/10/unlogo1.jpg?w=376&h=321" alt="" width="376" height="321"></a><br><br /></span></p><br /><br /><br /><p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 255);">“ សូមចុចលើរូបសញ្ញាខាងក្រោមដើម្បីចូលទៅកាន់អត្ថបទ” </span></p><br /><p style="text-align: center;"><span style="color: rgb(0, 0, 0);"><a href="http://varychin.files.wordpress.com/2010/12/e19e85e19f92e19e94e19eb6e19e94e19f8be19e94e19f92e19e9ae19e86e19eb6e19f86e19e84e2808be19ea2e19f86e19e96e19ebee19e96e19ebbe19e80e19e9a.pdf"><img class="aligncenter size-full wp-image-3435" title="ច្បាប់ប្រឆាំងអំពើពុលរលួយ" src="http://varychin.files.wordpress.com/2010/12/e19e85e19f92e19e94e19eb6e19e94e19f8be2808be19e94e19f92e19e9ae19e86e19eb6e19f86e19e84e2808be19ea2e19f86e19e96e19ebee2808be19e96e19ebb.jpg?w=460&h=294" alt="" width="460" height="294"></a></span></p><br /><br />http://varychin.com/category/%E1%9E%85%E1%9F%92%E1%9E%94%E1%9E%B6%E1%9E%94%E1%9F%8B%E2%80%8B%E1%9E%95%E1%9F%92%E1%9E%9F%E1%9F%81%E1%9E%84%E2%80%8B%E1%9F%97/watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-76078376094604565212010-12-12T14:26:00.000-08:002010-12-12T14:28:01.640-08:00Thành công (tiếp)Thất bại không phải là vấp ngã mà là cứ nằm lì sau khi ngã<br /><br />M.A.Carrera<br /><br /> <br /><br />Tôi không biết chìa khóa của thành công là gì, nhưng tôi biết chìa khóa của thất bại là cố gắng làm vừa lòng mọi người<br /><br />Bill Cosby<br /><br /> <br /><br />Khi nhắm một mục tiêu, đừng nhắm thấp hơn khả năng của bạn. ít người đạt được mục tiêu cao hơn mục tiêu họ nhắm ra<br /><br />Patricia Harris<br /><br /> <br /><br />Chúng ta đừng phí cuộc đời trong việc đi tìm phương tiện. Kế hoạch ít mà hành động nhiều thì tốt hơn<br /><br /> William Channing<br /><br /> <br /><br />Thay đổi làm cho người ta khá hơn; nhưng muốn hoàn thiện phải thay đổi hoài ( thường xuyên )<br /><br />W. Churchill<br /><br /> <br /><br />Ai càng hiểu biết nhiều càng thấy quý thời giờ.<br /><br />W. Gơt<br /><br /> <br /><br />Không ai tán thưởng một cây đang trổ hoa<br /><br />Harold Philips<br /><br /> <br /><br />Người nào đó không dám làm gì hết, đừng hy vọng gì cả<br /><br />Schillet<br /><br /> <br /><br />Đừng đánh mất gì của quá khứ, vì với quá khứ người ta xây dựng tương lai<br /><br />Anatole France<br /><br /> <br /><br />Một cách hay nhất để thành công trên đời là: Khởi sự làm những gì mình thường khuyên bảo người khác<br /><br />A. Linoln<br /><br /> <br /><br />Nhiều người nhận được lời khuyên song chỉ có những người khôn ngoan mới sử dụng được lời khuyên đó<br /><br />Syrus<br /><br /> <br /><br />Sự sung sướng lớn ở đời là làm được cái mà mọi người bảo rằng bạn không thể làm được<br /><br />Oantơ Ba-giơ-ho<br /><br /> <br /><br />Người muốn đi thì số phận dẫn đi<br /><br />Người không muốn đi thì số phận kéo lê<br /><br />Ngạn ngữ Latin<br /><br /> <br /><br />Cuộc đời ngắn ngủi không cho phép ta hy vọng quá xa<br /><br />Ngạn ngữ Latin<br /><br /> <br /><br />Những cây mạnh nhất, cao nhất mọc trên những mảnh đất cằn cỗi nhất<br /><br />J. Holan<br /><br /> <br /><br />Đừng đợi cơ hội thuận tiện mà phải biết tạo ra nó<br /><br />O.S.Macđen<br /><br /> <br /><br />Biết lo toan chu đáo công việc nhỏ mọn với tầm mắt xa rộng, đó là bí quyết để mưu đồ đại sự<br /><br />Lã Đông Lai<br /><br /> <br /><br />Cần nhớ là chúng ta tồn tại để làm gì và chúng ta đang cố đạt tới cái gì<br /><br />Gie-xin-ski<br /><br /> <br /><br />Sẽ không có sự nghiệp lớn nếu không có thử thách lớn<br /><br />Vontaire<br /><br /> <br /><br />Bông hoa càng vươn cao về phía mặt trời thì rễ của nó càng ăn sâu vào lòng đất<br /><br />F. Grim<br /><br /> <br /><br />Trong đời có một điều tệ hại hơn thất bại là không dám thực hiện<br /><br />Rudơven<br /><br /> <br /><br />Vinh quang nhất không phải là không bao giờ ngã mà là biết đứng dậy sau mỗi lần ngã<br /><br /> <br /><br />Động não và đi trước thời gian, đó là bí quyết thành công của tôi<br /><br />Bill Gates<br /><br /> <br /><br />Không tự tin là nguyên nhân gây ra tất cả thất bại<br /><br />Bôuvi<br /><br /> <br /><br /> <br /><br />Đàm luận làm giàu kiến thức, nhưng sự đơn độc lại là trường học của tài năng<br /><br />Cibbone<br /><br /> <br /><br />Đừng bao giờ than vãn trước một việc đã rồi, nhìn thẳng vào vấn đề và tự hỏi mình có thể làm được gì<br /><br /> <br /><br />Chỉ có những người bỏ lỡ cơ hội chứ không có những người không có cơ hội<br /><br />La Beaumelle<br /><br /> <br /><br />Con đường hay nhất để thoát khỏi gian khó là đi xuyên qua nó<br /><br />Anonymous<br /><br /> <br /><br />Đừng hoãn lại một việc gì về sau, bởi vì về sau bạn cũng không gặp dễ dàng hơn<br /><br />Jăngpon<br /><br /> <br /><br />Hễ bạn biết tìm nhu cầu của thiên hạ và giúp họ thỏa mãn được thì bạn thành công<br /><br />F.Benger<br /><br /> <br /><br />Cuộc sống như một cuốn sách. Kẻ điên rồ giở qua nhanh chóng. Người khôn ngoan vừa đọc vừa suy nghĩ vì biết rằng mình chỉ được đọc có một lần<br /><br />Giăng Pôn <br /><br /> <br /><br />Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh hôm nay<br /><br />Ngụ ngôn Pháp<br /><br /> <br /><br />Chỉ có việc nào người ta muốn làm thì mới có thể làm tốt được<br /><br />Secnư Sepxki<br /><br /> <br /><br />Gieo hành vi, bạn sẽ gặt thói quen<br /><br />Gieo thói quen bạn sẽ gặt tính cách<br /><br />Gieo tính cách bạn sẽ gặt số phận<br /><br /> <br /><br />Hãy xin thì sẽ được<br /><br />Hãy tìm thì sẽ thấy<br /><br />Hãy gõ cửa thì cửa sẽ mở<br /><br />S. Matio<br /><br /> <br /><br />Lên đường là phương tiện duy nhất để tới nơi<br /><br />Pôn Moran<br /><br /> <br /><br />Chỉ có những kẻ nào có nhẫn nại làm những việc dễ mới biết nghệ thuật làm dễ dàng những việc khó<br /><br />Silơ<br /><br /> <br /><br />Hỏi một câu, chỉ dốt nát trong chốc lát. Không dám hỏi sẽ dốt nát suốt đời<br /><br />DN phương Tây<br /><br /> <br /><br />Để thành công trên đường đời, 2 yếu tố cần thiết bạn phải học đó là phải biết phớt lờ cái gì và đặt niềm tin nơi đâu<br /><br />Clément<br /><br /> <br /><br />Nhà chuyên nghiệp là người có thể hoàn thành công việc của mình một cách tốt nhất ngay cả khi anh ta không cảm thấy muốn làm việc đó<br /><br />Alitxte Cux<br /><br /> <br /><br />Động viên giúp ta khởi sự. Thói quen duy trì bước tiến của ta<br /><br />Jim Ryum<br /><br /> <br /><br />Nếu ta thực lòng muốn hiểu được một điều gì đó thì hãy thử thay đổi nó<br /><br />Kurt Lewin<br /><br /> <br /><br />Một người có thể thành công ở hầu hết mọi lĩnh vực mà anh ta thể hiện lòng nhiệt tình vô hạn<br /><br />Saclơ Suýt<br /><br /> <br /><br /> <br /><br />Điều khôn ngoan nhất là phải luôn ghi nhớ rằng không thành công hay thất bại nào là cuối cùng<br /><br />Khuyết Danh<br /><br /> <br /><br />Nếu thành công ngay từ đầu – hãy cố gắng che giấu sự ngạc nhiên của mình<br /><br />L.T.Sindket<br /><br /> <br /><br />Ta không bao giờ trở nên thông thái được nếu chỉ chịu đọc hay chịu học những gì mình thích mà thôi<br /><br />Rubet<br /><br /> <br /><br />Anh hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời anh<br /><br />Điđơrô<br /><br /> <br /><br />Sự thành công cho ta thấy một mặt của cuộc đời. Thất bại cho ta thấy nốt mặt kia của nó<br /><br />T.Catôn<br /><br /> <br /><br />Người anh hùng làm điều mà anh ta có thể. Còn người khác thì không chịu làm<br /><br />R.Rôlăng<br /><br /> <br /><br />Bình đẳng có nghĩa là bạn phải bằng những kẻ ở trên bạn, và bên trên những kẻ dưới bạn<br /><br />P.Đêcuxen<br /><br /> <br /><br />Hãy ở vị trí mà bạn có thể chịu đựng được. Đừng trèo lên chỗ mà bạn chỉ có ra khỏi đó bằng cách ngã. Đừng bao giờ bắt đầu bằng bài hát bằng giọng mà sau đó không thể cất cao lên được nữa<br /><br />A. Balabanôp<br /><br /> <br /><br />Mỗi người đều coi cuộc sống của mình như một bộ phim không thành công mà nguyên nhân là tại đạo diễn<br /><br />X.Vruplepxki<br /><br /> <br /><br />Tôi tin vào sự may mắn. Đó là cách giải thích duy nhất về thành công của những người mà tôi không có cảm tình<br /><br />Z.Côctô<br /><br /> <br /><br />Không có lý do gì để vội vàng cả. Bạn hãy xuất phát đúng lúc<br /><br />La Fontaine<br /><br /> <br /><br />Cuộc đời ngắn ngủi không cho phép chúng ta bảo vệ những hy vọng xa xôi<br /><br />Hôratxi<br /><br /> <br /><br />Năm tháng đi đến không phải trả tiền. Chỉ có thời gian quá khứ là phải trả giá<br /><br />X.Vruplepxki<br /><br /> <br /><br />Ai ít mong muốn nhất thì người đó sẽ có nhiều nhất<br /><br />Aplây<br /><br /> <br /><br />Cùng một chiếc cầu thang nhưng có số phận khác nhau. Chúng phụ thuộc vào điểm: chúng ta leo lên bằng khoái cảm hay bằng nghĩa vụ<br /><br />M.Côvanxki<br /><br /> <br /><br />Người nào từ thời thơ ấu đã biết lao động là quy luật của cuộc sống, người nào từ tuổi thanh niên đã biết rằng bánh mì chỉ có thể kiếm được bằng mồ hôi, người đó có khả năng làm nên kỳ công<br /><br />Juynvecnơ<br /><br /> <br /><br />Biết làm gì chưa đủ, còn phải dũng cảm thực hiện điều đó nữa<br /><br />G.Đimitơrop<br /><br /> <br /><br />Bạn hãy làm việc đi! Nếu đang đêm tỉnh giấc và chợt nghĩ ra có việc cần phải làm mà ta chưa làm được thì bạn hãy vùng dậy mà làm<br /><br />Đê-xtôi-epxki<br /><br /> <br /><br />Xã hội chỉ thừa nhận và tôn trọng những phẩm chất nào được chứng minh bằng việc làm. Ai không thể chứng minh điều đó thì không được xã hội biết đến và tôn trọng<br /><br />C.Hen-vê-ti-uyt<br /><br /> <br /><br />Làm việc ngăn nắp sẽ đem đến cho ta tính nhẫn nại và sự hài lòng<br /><br />La Fontaine<br /><br /> <br /><br />Những con người vĩ đại không bao giờ làm nửa vời<br /><br />Cvilan<br /><br /> <br /><br />Cần phải lựa chọn một cách nghiêm ngặt xem nên học gì và không nên học gì<br /><br />L.Tônxtôi<br /><br /> <br /><br />Ngày nào mà bạn không bổ sung cho vốn hiểu biết của bạn dù chỉ một mẩu kiến thức nhỏ nhưng mới mẻ với bạn…thì bạn hãy coi đó là một ngày mất đi vô ích, không thể lấy lại được<br /><br />Xta-ni-lap-xki<br /><br /> <br /><br />Tài năng chỉ có 1/3 là bản tính, 1/3 là trí thức và 1/3 là ý chí<br /><br />D.Đô-xki<br /><br /> <br /><br />Trí tuệ của con người trưởng thành trong tĩnh lặng, còn tính cách trưởng thành trong bão táp<br /><br />W.Gơt<br /><br /> <br /><br />Lắm lần tôi nhận thấy trí tuệ thành vĩ đại và vươn lên khi người ta sống đơn độc, nhưng nó lại sa sút đi và hạ xuống thấp khi người ta sống lẫn lộn với những kẻ khác<br /><br />Môpatxăng<br /><br /> <br /><br />Ai thẳng thắn với bản thân và với những người khác thì bao giờ cũng là những người có phẩm chất hết sức quý báu của những tài năng cực kỳ vĩ đại<br /><br />W.Gơt<br /><br /> <br /><br />Cần lạc quan khi khởi đầu công việc và đầy hoài nghi khi kết thúc công việc<br /><br />Giecxen<br /><br /> <br /><br />Sẽ chẳng bao giờ bạn băng qua được vực thẳm nếu bạn không dám đặt chân lên sợi dây thừng bắc ngang qua vực đó<br /><br />A.Smith<br /><br /> <br /><br />Vĩ nhân thường sống theo những câu danh ngôn, người tầm thường chỉ thích chép những câu danh ngôn đó<br /><br />M.Giacôp<br /><br /> <br /><br />Người ta không thể học được cách cưỡi ngựa mà không bị ngã<br /><br />Ngạn ngữ Mông Cổ<br /><br /> <br /><br />Đối với năng lực thì chỉ có một cách chứng minh, đó là hành động<br /><br />M.Et-chen-bach<br /><br /> <br /><br />Chỉ có những khát vọng và những khát vọng lớn lao mới có thể nâng tâm hồn lên tầm vĩ đại<br /><br />Điđơrô<br /><br /> <br /><br />Ý chí là sức mạnh để bắt đầu công việc một cách đúng lúc<br /><br />Emerson<br /><br /> <br /><br />Người nào muốn đạt được mọi thứ thì không bao giờ đến được sự hoàn thiện<br /><br />Tockenvin<br /><br /> <br /><br />Mọi công việc thành đạt đều nhờ sự kiên trì và lòng say mê<br /><br />Ngạn ngữ Tây Ban Nha<br /><br /> <br /><br />Đứng vững và không nghĩ rằng mình sẽ ngã thì sẽ chẳng bao giờ ngã<br /><br />H.Andersen<br /><br /> <br /><br />Dù có điều gì xảy ra thì kiên trì và ý chí sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả<br /><br />P.Vietghilơ<br /><br /> <br /><br />Nếu không vấp ngã phải một trở ngại nào nữa thì có nghĩa là bạn đã ra rìa đường<br /><br />Ghenin<br /><br /> <br /><br />Nếu bạn không nhớ lại những ngày đã qua, bạn sẽ gặp lại ngay những ngày ấy<br /><br />G.Santana<br /><br /> <br /><br />Bí quyết thành công trên đời là làm một việc thật chu đáo và những việc khác chỉ vừa đủ thôi<br /><br />H.Oan-pôn<br />http://www.petalia.org/Inspiration/thanhcong2.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-43733561444406322192010-12-12T14:19:00.000-08:002010-12-12T14:20:02.123-08:00Cry on my shoulder(Juliette) Hm... Oh...<br /><br />If the hero never comes to you<br /><br />If you need someone you're feeling blue<br /><br />If you wait for love when you're alone<br /><br />If you call your friends the light is hold<br /><br />You can run away but you can't hide<br /><br />Through the storm and through the lonely night<br /><br />Then i show you there's a destiny<br /><br />The best things in life they are free<br /><br />But if you wanna cry, cry on my shoulder<br /><br />If you need someone who cares for you<br /><br />If you feeling sad your heart gets colder<br /><br />Yes, I show you what will love can do <br /><br /><br />If your sky is grey, oh let me know<br /><br />There's a place in heaven where we'll go<br /><br />If heaven is a million years away<br /><br />Oh, just call me and I make your day<br /><br />When the night are getting cold and blue<br /><br />When the days are getting hard for you<br /><br />I will always stay here by your side <br /><br />I promise you I'll never hide <br />http://www.petalia.org/Songs/lovesongs.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-21846451518880430572010-12-12T14:17:00.001-08:002010-12-12T14:17:46.476-08:00Tình yêuTình yêu của các chàng trai không nằm ở trái tim mà nằm ở đôi mắt<br /><br /> Shakespear<br /><br /> <br /><br /> Chẳng bao giờ xảy ra chuyện ta yêu mà người con gái không hề hay biết – ta tin rằng mình đã tỏ tình một cách rõ ràng bằng một giọng nói, một cái chạm tay<br /><br /> Graham Greene<br /><br /> <br /><br /> Muốn chinh phục người con gái ấy, bạn hãy làm cho nàng hiểu rằng<br /><br /> nàng chẳng phải viên sỏi duy nhất trên bờ biển<br /><br /> Harry Brousteau<br /><br /> <br /><br /> Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn.<br /><br /> Bussy Rebutin<br /><br /> <br /><br /> Khi yêu, người ta thấy sự xa cách và thời gian chẳng là gì cả.<br /><br /> Afred de Musset<br /><br /> <br /><br /> Khi một tâm hồn mở ra để đón tình yêu thì bỗng dưng có hàng ngàn cách để biểu lộ tình yêu ấy<br /><br /> <br /><br /> Khi hai người yêu nhau, họ không nhìn nhau mà họ cùng nhìn về một hướng<br /><br /> Saint Exupery<br /><br /> <br /><br /> Tình yêu nâng cao con người thoát khỏi sự tầm thường<br /><br /> Pascal<br /><br /> <br /><br /> Trên thế gian này chẳng có vị thần nào đẹp hơn thần mặt trời, chẳng có ngọn lửa nào kỳ diệu hơn ngọn lửa tình yêu.<br /><br /> M.Gorki<br /><br /> <br /><br /> Hãy để cho người chết đi tìm sự bất tử trong danh vọng và những người sống đi tìm sự bất tử trong tình yêu.<br /><br /> Tagore<br /><br /> <br /><br /> Chỉ có kẻ nào yêu mà không mong được yêu trả lại, mới chắc chắn là mình thật yêu ai hơn tất cả mà thôi.<br /><br /> Meilhan<br /><br /> <br /><br /> Tình yêu là một vị thần trẻ con. Hễ khi đã yêu thì dù là bậc thánh cũng biến thành một đứa trẻ con không hơn không kém<br /><br /> Khuyết Danh<br /><br /> <br /><br /> Tình yêu là sự rung cảm của một tâm hồn khi gặp một tâm hồn đồng điệu, là sự hòa nhịp của hai trái tim, làm người ta nhìn thấy mọi vật tươi đẹp hơn.<br /><br /> Nhà tâm lý học<br /><br /> <br /><br /> Đang thật yêu bỗng căm ghét là còn yêu một cách âm thầm tha thiết<br /><br /> De Saidéry<br /><br /> <br /><br /> Chân lý cuối cùng của ở cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu.<br /><br /> Voltaire<br /><br /> <br /><br /> Được yêu, một sự kiện quan trọng biết bao! Yêu, càng trọng đại hơn nữa! Vì yêu, trái tim trở nên can đảm. Nó chỉ còn toàn những gì thuần khiết, chỉ dựa vào những gì cao thượng và lớn lao.<br /><br /> Victor Hugo<br /><br /> <br /><br /> Ái tình không nhìn bằng mắt mà bằng tâm hồn. Vì vậy, nhân loại khắc họa Thần Tình ái có hai cánh nhưng con mắt mù lòa.<br /><br /> Shakespeare<br /><br /> <br /><br /> Một người đang yêu có hai trạng thái: hoặc là không nghi ngờ gì hết, hai là nghi ngờ tất cả.<br /><br /> Balzac<br /><br /> <br /><br /> Yêu có nghĩa là đối xử với một ai đó tốt hơn tất cả mọi người, tốt hơn với cả chính bản thân mình<br /><br /> Mark Boikv<br /><br /> <br /><br /> Sự đau khổ làm cho tâm hồn thêm nhẹ nhàng và thanh cao.<br /><br /> Lamartin<br /><br /> <br /><br /> Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.<br /><br /> Phineas Fletcher<br /><br /> <br /><br /> Ai khổ vì yêu hãy yêu hơn nữa. Chết vì yêu là sống trong tình yêu.<br /><br /> Victor Hugo<br /><br /> <br /><br /> Tình yêu chỉ sống được trong đau khổ, chỉ sống trong hạnh phúc tình yêu sẽ chết non.<br /><br /> De Gurardin<br /><br /> <br /><br /> Yêu vì mục đích được yêu là con người, nhưng yêu vì mục đích yêu là thiên thần<br /><br /> Lamartin<br /><br /> <br /><br /> Giọt nước mắt đầu tiên của tình yêu giống như hạt kim cương; giọt nước mắt thứ nhì giống như hạt ngọc; giọt nước mắt thứ ba giống như những giọt nước mắt khác, không hơn không kém.<br /><br /> Achille Poincelot<br /><br /> <br /><br /> Thà rằng yêu em mà đau khổ còn hơn cả 1 đời ta không biết em.<br /><br /> Guilleragues<br /><br /> <br /><br /> Hạnh phúc lớn nhất trên đời này là tin rằng mình được yêu<br /><br /> Victor Hugo<br /><br /> <br /><br /> Biểu hiện đầu tiên của tình yêu chân thật ở người con trai là sự rụt rè, còn ở người con gái là sự táo bạo<br /><br /> Victor Hugo<br /><br /> <br /><br /> Tất cả những gì anh yêu sẽ mất đi một nửa thú vị nếu không có em để cùng chia sẻ<br /><br /> Clara ortera<br /><br /> <br /><br /> …Em, chỉ mình em mới tạo cho anh cảm giác đang sống… Những người đàn ông khác bảo đã gặp được thiên thần nhưng anh đã thấy em và thế là đủ<br /><br /> George Moore<br /><br /> <br /><br /> Thật thế, khó tìm ra được một tình yêu hoàn hảo. Để trở thành một người tình, bạn phải có liên tục sự tinh tế của một kẻ rất sáng suốt, sự linh động của một đứa trẻ, tính nhạy cảm của một nghệ sĩ, sự hiểu biết của một triết gia, sự thu nhận của một vị thánh, sự khoan dung của mộ học giả và lòng dũng cảm của một tín đồ.<br /><br /> Leo Buscaglia<br /><br /> <br /><br /> Thời gian không dành cho tình yêu là thời gian lãng phí<br /><br /> Tasso<br /><br /> <br /><br /> Bạn đã yêu, đã nếm được mùi vị của ái tình..Đột nhiên, bạn thấy cái đẹp, sự hứng thú ở khắp nơi. Bạn không ngần ngại thể hiện tình yêu một cách say đắm, một cách dịu dàng, bằng ngôn từ và bằng sự im lặng. Và bạn thấy mình mạnh mẽ, khoan dung và đầy sinh khí.<br /><br /> George Weinberg<br /><br /> <br /><br /> Thời gian<br /><br /> Trôi quá chậm đối với ai đang chờ đợi<br /><br /> Trôi nhanh đối với ai sợ hãi<br /><br /> Quá dài đối với ai phiền não<br /><br /> Quá ngắn đối với ai hân hoan<br /><br /> Nhưng đối với kẻ đang yêu,<br /><br /> Thời gian là vĩnh cửu<br /><br /> Henry van Dyke<br /><br /> <br /><br /> Thật đau khổ cho kẻ nào vào lúc bắt đầu yêu đã không tin rằng tình yêu đó sẽ là vĩnh cửu<br /><br /> C.Constan<br /><br /> <br /><br /> Muốn yêu cho ra yêu một người phụ nữ, ta phải yêu nàng như là nàng phải chết ngày mai<br /><br /> Tục ngữ ả rập<br /><br /> <br /><br /> Không bao giờ người ta yêu như người ta đã được yêu, bởi thế nên muốn đạt được hạnh phúc trong tình yêu chúng ta phải cho tất cả mà không được đòi hỏi gì.<br /><br /> Paul Bourgier<br /><br /> <br /><br /> Muốn có hạnh phúc với người đàn ông thì phải hiểu họ rất nhiều và yêu họ in ít cũng được<br /><br /> Muốn có hạnh phúc với người đàn bà thì phải yêu họ thật nhiều và…đừng tìm hiểu họ.<br /><br /> V.Hugo<br /><br /> <br /><br /> Khi nào một người phụ nữ từ chối tình yêu của bạn và thay vào đó, cô ta đề nghị giữ vững tình bạn, bạn chớ có nghĩ rằng đó là lời từ biệt- điều đó có nghĩa là cô ta muốn bạn hành động theo thứ tự đã định sẵn.<br /><br /> Moliere<br /><br /> <br /><br /> Một nửa-và đó là nửa đẹp nhất của đời người vẫn còn khép kín với những ai chưa từng yêu say đắm<br /><br /> Stendhal<br /><br /> <br /><br /> Tất cả vẻ đẹp của cuộc sống được tạo nên là nhờ vào sức mạnh của tình yêu đối với người phụ nữ<br /><br /> M.Gorki<br /><br /> <br /><br /> Hạnh phúc của tình yêu là ở trong hành động. Tình yêu được thử thách bằng tinh thần sẵn sàng hành động vì người mình yêu<br /><br /> Wenlit<br /><br /> <br /><br /> Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại. Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu.<br /><br /> M.Gorki<br /><br /> <br /><br /> Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu<br /><br /> <br /><br /> Có thể ăn nửa bữa,ngủ nửa đêm nhưng không thể đi nửa đường chân lý, yêu bằng nửa trái tim<br /><br /> W.Goethe<br /><br /> <br /><br /> Không có gì cao thượng hơn tình yêu nằm trong những trái tim trong sáng<br /><br />Ngạn ngữ Pháp<br /><br /> Bản chất của tình yêu là sự thánh thiện và thanh bình. ở đó, tâm hồn, lý trí, lương tâm và thể xác đều được bình an.<br /><br /> <br /><br /> Cuộc đời ngắn ngủi và chúng ta không bao giờ có đủ thời gian cho những con tim đồng cảm. Ôi! Hãy nhanh chóng yêu đi! Hãy nhanh chóng kết tình thân ái<br /><br /> Henry F. Amiel<br /><br /> <br /><br /> Những ngày chuẩn bị đám cưới giống như lời giới thiệu hùng hồn cho một cuốn tiểu thuyết tẻ nhạt<br /><br /> Wilson Mizner<br /><br /> <br /><br /> Si mê thì dễ, yêu mới khó<br /><br /> Maral Aymi<br /><br /> <br /><br /> Ta không yêu một người con gái vì những lời nàng nói. Ta yêu những lời nàng nói vì ta yêu nàng<br /><br /> A. Maurois<br /><br /> <br /><br /> Ai yêu mãnh liệt kẻ ấy ít lời .<br /><br /> Caxtilônê<br /><br /> <br /><br /> Thường người ta nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất nhưng mối tình cuối cùng mới thực sự là mối tình bất diệt.<br /><br /> J.Paul Sarte<br /><br /> <br /><br /> Không gì diễn tả được nỗi đau do cái ghen đem đến cho con tim chưa nói được lời tỏ tình.<br /><br /> Mme De Lafayette<br /><br /> <br /><br /> Người ghen luôn tìm thấy nhiều điều hơn ý mình muốn tìm.<br /><br /> Moliere<br /><br /> <br /><br /> Trong sự ghen tuông tự ái đóng vai trò quan trọng hơn là ái tình.<br /><br /> Rochefoucauld<br /><br /> <br /><br /> Lòng ghen có tính cách vừa công bằng vừa hợp lý bởi lẽ nó nhằm gìn giữ cho cái thuộc về ta hoặc cái mà ta tin là của ta.<br /><br /> La Rochefoucould<br /><br /> <br /><br /> Bạn muốn vợ bạn ngoan ngoãn không? Đừng khi nào có những ngờ vực ghen tuông.<br /><br /> La brun<br /><br /> <br /><br /> Kẻ nào không ghen là không yêu.<br /><br /> St Augustin<br /><br /> <br /><br /> Nếu phải trừng phạt tất cả những kẻ phản bội bạc ở trên đời này thì chẳng còn có ai để tha thứ được.<br /><br /> La Fontaine<br /><br /> <br /><br /> Xa cách ngắn ngủi khích động say mê nhưng xa cách lâu dài giết chết say mê<br /><br /> Charles De Saint<br /><br /> <br /><br /> Sự dối trá sẽ giết chết tình yêu, song chính sự thẳng thắn sẽ giết chết nó trước<br /><br /> Hemingway<br /><br /> <br /><br /> Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu<br />http://www.petalia.org/Inspiration/tinhyeu.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-86377393716853860532010-12-12T14:16:00.001-08:002010-12-12T14:16:45.308-08:00Tính cáchDũng cảm: Đó là trách nhiệm được ý thức đến cùng<br /><br /> Paplenko<br /><br /> <br /><br /> Dễ dãi là phương châm của thể xác và là tro nguội của tâm hồn<br /><br /> Ngạn ngữ Đức<br /><br /> <br /><br /> Nếu sự khiêm nhường của bạn khiến mọi người để ý thì hẳn có chút đó chẳng bình thường.<br /><br /> M. Ghenin.<br /><br /> <br /><br /> Can đảm gia tăng khi người ta dám liều và nỗi sợ sệt cũng gia tăng khi người ta do dự. Trong tình thế nguy cấp, sự liều lĩnh thay thế cho sự khôn ngoan<br /><br /> P. Syrus<br /><br /> <br /><br /> Mỗi người đều có 3 tính cách:tính cách phô ra, tính cách họ có và tính cách họ nghĩ rằng họ có<br /><br /> <br /><br /> Người có một tinh thần sâu sắc cần phải tự đào tạo một cái học để khám phá những tế nhị của lòng người<br /><br /> Vauvenargues<br /><br /> <br /><br /> Đức trong sạch là sự huy hoàng của con người nội tâm. Nó là sức mạnh tột đỉnh khóa chặt tâm hồn trước những điều thấp hèn và mở rộng tâm hồn trước những điều cao quý<br /><br /> Jean de Rusbrock<br /><br /> <br /><br /> Khiêm tốn thật sự không có nghĩa là không biết đến những giá trị của mình mà chính là biết nhận những chân giá trị ấy<br /><br /> J.C.Hare<br /><br /> <br /><br /> Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là nhiều<br /><br /> Karl Marx<br /><br /> <br /><br /> Sự yêu chuộng cái đẹp là phần cốt yếu của một nhân tính lành mạnh<br /><br /> J. Ruskin<br /><br /> <br /><br /> Cái gì hấp dẫn và đẹp đẽ chẳng phải luôn luôn là tốt, nhưng cái gì tốt thì luôn luôn đẹp.<br /><br /> Ninonde Lenenles<br /><br /> <br /><br /> Tôi biết có một điều tốt đẹp hơn cả sự ngay thẳng: ấy là sự khoan dung<br /><br /> V.Hugo<br /><br /> <br /><br /> Thói quen là một bản tính thứ hai<br /><br /> Cicero<br /><br /> <br /><br /> Danh dự như que diêm, cháy một lần là hết<br /><br /> M.Pagnol<br /><br /> <br /><br /> Sắc đẹp là hoa còn đạo đức là quả của cuộc đời<br /><br /> Ngạn ngữ Mỹ<br /><br /> <br /><br /> Bản chất giản dị là kết quả tự nhiên của tư tưởng sâu sắc<br /><br /> Hazlitt<br /><br /> <br /><br /> Hãy dạy đạo đức cho con cái bạn, chỉ có đạo đức chứ không phải vàng bạc mớ làm chúng sung sướng<br /><br /> Beethoven<br /><br /> <br /><br /> Sự cao cả của con người nằm trong sức mạnh tư tưởng<br /><br /> Tục ngữ Anh<br /><br /> <br /><br /> Đừng cố gò gẫm để hình thành nhân cách, điều đó cũng giống như cố bắt nụ hồng xanh nở hoa vậy. Bạn hãy sống sao cho tốt nhất, và nhân cách của bạn tự nó sẽ hình thành<br /><br /> Henry James<br /><br /> <br /><br /> Những tâm hồn thanh nhã không bao giờ sống chung được với những kẻ thô tục tầm thường.<br /><br /> An Bel Bonnard<br /><br /> <br /><br /> Nếu muốn, bạn có thể tin rằng núi cao có thể chuyển được, nhưng đừng bao giờ tin rằng con người có thể thay đổi được cá tính<br /><br /> Ngạn ngữ I ran<br /><br /> <br /><br /> Tri thức làm người ta khiêm tốn, ngu si làm người ta kiêu ngạo<br /><br /> Ngạn ngữ Anh<br /><br /> <br /><br /> Danh dự giống như viên đá quý: chỉ một vết nhỏ cũng làm mờ ánh lấp lánh của nó và làm mất toàn bộ giá trị của nó<br /><br /> A. Bôsan<br /><br /> <br /><br /> Khoảng cách giữa đạo đức và thói xấu hẹp đến nỗi chỉ vừa đủ cho hoàn cảnh chêm vào <br /><br /> J.M.Braodo<br /><br /> <br /><br /> Can đảm là đức hạnh số một của con người vì nó đảm bảo cho tất cả những hạnh phúc khác<br /><br /> Churchill<br /><br /> <br /><br /> Mình thế nào mà không dám tỏ ra như thế là mình khinh mình<br /><br /> Mat-xi-lông<br /><br /> <br /><br /> Kiêu hãnh đốt nóng lòng can đảm, kích thích tài năng, phát triển tư chất tự nhiên cho tâm hồn, biết oán ghét cái hèn hạ ti tiện và không xứng đáng với thiện cảm mà tự nơi chúng ta có<br /><br /> Gômông<br /><br /> <br /><br /> Giản dị là điều khó nhất trên đời: đó là sự giới hạn tột cùng của sự từng trải và là nỗ lực cuối cùng của thiên tài<br /><br /> G. Xăng<br /><br /> <br /><br /> Nếu trái tim bạn là một đóa hồng, miệng bạn sẽ thốt ra những lời ngát hương<br /><br /> Ngạn ngữ Nga<br /><br /> <br /><br /> Thiên tài và đức hạnh giống như viên kim cương: đẹp nhất là lồng trong chiếc khung giản dị<br /><br /> X. Batle<br /><br /> <br /><br /> Sức mạnh lớn nhất thường chỉ đơn giản là sự kiên nhẫn<br /><br /> Giôxep Côtman<br /><br /> <br /><br /> Tiêu chuẩn đánh giá con người là khát vọng vươn tới sự hoàn chỉnh<br /><br /> W. Gớt<br /><br /> <br /><br /> Khi thì mọi sự vô phương cứu chữa thì chính là lúc lòng kiên nhẫn cần được dùng đến<br /><br /> G. Huttơn<br /><br /> <br /><br /> Tính cách của con người được bộc lộ trung thực nhất qua những sự đối xử tình cờ nhất<br /><br /> I.Rađep<br /><br /> <br /><br /> Những phẩm chất tâm hồn không thể bị tổn hại vì vẻ ngoài xấu xí, trong khi vẻ đẹp tâm hồn cũng ánh cả ra bên ngoài làm vẻ đẹp bên ngoài cũng trở nên đẹp<br /><br />Seneca<br /><br /> <br /><br /> Những người vĩ đại thật sự bao giờ cũng giản dị: cách cư xử của họ tự nhiên và thoải mái<br /><br /> F.Clinghe<br /><br /> <br /><br /> Giản dị chẳng những là điều tốt đẹp nhất mà còn là điều cao thượng nhất<br /><br /> T.Phôntakê<br /><br /> <br /><br /> Chân thành là nguồn sinh ra mọi thiên tài<br /><br /> C.Becnê<br /><br /> <br /><br /> Phần thưởng đáng giá nhất là phần thưởng do danh dự đem lại, không có gì hơn<br /><br /> A.France<br /><br /> <br /><br /> Rất ít người, và hơn nữa chỉ những người tuyệt vời nhất mới có thể nói một cách giản dị và chân thành: Tôi không biết<br /><br /> D.Pi-xa-rep<br /><br /> <br /><br /> Đức hạnh lớn nhất mà bên cạnh đó, mọi đức hạnh khác đều mờ nhạt đi, đấy là không làm hại ai và tùy sức mà giúp đỡ mọi người<br /><br /> Gơ-ut-sac-di-ni<br /><br /> <br /><br /> Người nào tô điểm thêm vẻ quan trọng cho công việc tầm thường, người đó sẽ là kẻ tầm thường trong những việc quan trọng<br /><br /> M.Catông<br /><br /> <br /><br /> Trí tuệ của con người trưởng thành trong tĩnh lặng, còn tính cách trưởng thành trong bão táp<br /><br /> W.Gơt<br /><br /> <br /><br /> Người cao thượng là người không bao giờ làm một điều gì để hạ thấp người khác<br /><br /> A.Ca-sơn<br /><br /> <br /><br /> Nếu như có một cái gì đó mạnh hơn số phận thì đó là lòng dũng cảm không gì lay chuyển nổi để chịu đựng nó<br /><br /> W.Gớt<br /><br /> <br /><br /> Chỉ có ý thức độc lập và lòng tự trọng mới nâng chúng ta lên trên những nhỏ nhen của cuộc sống và những bão táp của số phận<br /><br /> A.Puxkin<br /><br /> <br /><br /> Trên đường đời, hành lí của con người cần mang theo là lòng kiên nhẫn và tính chịu đựng<br /><br /> Maiacopxki<br /><br /> <br /><br /> Chỉ có những khát vọng và những khát vọng lớn lao mới có thể nâng tâm hồn lên tầm vĩ đại<br /><br /> Điđơrô<br /><br /> <br /><br /> Một cách chắc chắn nhất để nâng cao phẩm cách con người là đặt nó ra khỏi sự nhu cầu<br /><br /> A.Blanki<br /><br /> <br /><br /> Trên đời này, không có cái thái quá nào đẹp hơn cái thái quá về sự tri ân<br /><br /> La Bruyere<br /><br /> <br /><br /> Nếu danh dự bắt buộc phải lên tiếng mà lại im lặng thì là một sự hèn nhát<br /><br /> La Coocđơ<br /><br /> <br /><br /> Căn bệnh nặng nhất của tâm hồn là sự lãnh đạm<br /><br /> D.Tôkenvin<br /><br /> <br /><br /> Nhân từ ngọt ngào là dấu hiệu của tính cao thượng<br /><br /> Tago<br /><br /> <br /><br /> Sự bình dị là sự nối giữa nhân ái và sắc đẹp<br /><br /> Ngạn ngữ Hy Lạp<br /><br /> <br /><br /> Không có sự vĩ đại nào lại không có sự giản dị, lòng tốt và sự thật<br /><br /> L.Tonxtôi<br /><br /> <br /><br /> Sự chân thành là điều tốt đẹp nhất bạn có thể đem trao tặng một người. Sự thật, lòng tin cậy, tình bạn và tình yêu đều tùy thuộc vào điều đó cả<br /><br /> Elvis Presley<br />http://www.petalia.org/Inspiration/tinhcach.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-36541159693722300072010-12-12T14:13:00.001-08:002011-08-01T18:12:24.866-07:00Những câu nói thú vịNếu trừng phạt đàn bà, tôi sẽ nhốt cô ta vào một cái phòng không có gương<br /><br />M.Asa<br /><br /> <br /><br />Bạn chớ lên án người phụ nữ nào bay từ người đàn ông này đến người đàn ông khác. Cô ta đang tìm người đàn ông chung thủy<br /><br />Gớt<br /><br /> <br /><br />Ngay cả những người đàn ông thông minh nhất cũng không thể nói về đàn bà nhiều điều tốt và nhiều điều xấu được như chính bản thân những người đàn bà ấy nghĩ về chính họ<br /><br />Banzac<br /><br /> <br /><br />Không yêu một người đàn bà đẹp như vậy là một lỗi lầm, còn yêu cô ta – một sự trừng phạt<br /><br />V.Đêviat<br /><br /> <br /><br />Sau khi cưới 1 năm thì chồng nói vợ nghe<br /><br />Sau khi cưới 3 năm thì vợ nói chồng nghe<br /><br />Sau khi cưới 6 năm thì cả hai đều nói và chẳng ai nghe cả<br /><br /> <br /><br />Đàn bà yêu đàn ông ít nối bởi họ cứ nghĩ rằng:người đàn ông ấy đang lắng nghe họ<br /><br />X.Gitri<br /><br /> <br /><br />Người đang có ý định lấy vợ là người đang đi trên con đường dẫn tới sự hối hận<br /><br />Mêlangiơ<br /><br /> <br /><br />Tôi chỉ đọc những cuốn sách hay hoặc những cuốn sách tồi bởi vì những cuốn thứ nhất, tôi tự học, còn những cuốn thứ hai là để cười - điều này rất có lợi cho sức khỏe<br /><br />A.Đôki<br /><br /> <br /><br />Không người đàn bà nào có thể nói “Tạm biệt” ít hơn 30 từ<br /><br />Bisou<br /><br /> <br /><br />Chả biết cô ta có tốt bụng hay không nhưng đúng là cô ta xấu xí thật. Mà riêng xấu xí đã là một nửa đường đi đến sự tốt bụng<br /><br />H.Haine<br /><br /> <br /><br />Cách tốt nhất để hiểu một người đàn bà là bạn phải yêu cô ta, nhưng đến khi ấy rồi thì chả cần thiết phải hiểu cô ta làm gì<br /><br />H.Haine<br /><br /> <br /><br />Tất cả đàn bà đều hỏi chiếc gương của mình nhưng ít người chịu nghe chúng<br /><br />O.Phise<br /><br /> <br /><br />Tính cẩn thận là mẹ đẻ của sự an toàn nhưng lại là con đẻ của nỗi sợ hãi<br /><br />A.Xenblec<br /><br /> <br /><br />Khoa học chỉ phục vụ có một điều: cho ta hình dung về kích thích những điều ngu dốt của chúng ta<br /><br />F.Lameme<br /><br /> <br /><br />Họ giải quyết vấn đề này thật đơn giản: công nhận nó là vấn đề không thể giải quyết nổi<br /><br />V.Batôsêvich<br /><br /> <br /><br />“Em không thể nói dối được!”<br /><br />- “Em đã đánh giá quá thấp về bản thân đấy”<br /><br />M.Ocle<br /><br /> <br /><br />Người ta gọi chó sói là thú dữ vì nó cũng ăn thịt bò<br /><br />A.Culich<br /><br /> <br /><br />Nếu loài vật biết viết truyện ngụ ngôn thì nhân vật chính trong đó hẳn phải là con người<br /><br /> <br /><br />Khi nào tình yêu còn mù quáng, khi ấy vẫn chưa có lý do nào để ly dị<br /><br />A.Anđriepxki<br /><br /> <br /><br />Sự thật lịch sử được làm nên bởi sự im lặng của những người đã chết<br /><br />F.Rây<br /><br /> <br /><br />Không nói lên được điều gì, đặc biệt là khi đang nói, đã là một nửa của nghệ thuật ngoại giao<br /><br />U.Điurarit<br /><br /> <br /><br />Trí thông minh của chúng ta bắt nguồn từ kinh nghiệm, còn kinh nghiệm- từ những sự ngu dốt của chúng ta<br /><br />X.Gitri<br /><br /> <br /><br />Luật pháp là cái mạng nhện mà những con ruồi to thì chui lọt, còn những con nhỏ thì bị mắc lưới<br /><br />Banzac<br /><br /> <br /><br />Không nên bày tỏ những lo âu và thất bại của bạn cho những người bạn nghe. Tốt hơn hết nên kể với những kẻ thù của bạn – ít ra thì bạn cũng cung cấp cho họ những phút giây thoải mái, ngoài ra, bạn còn chắc rằng: họ sẽ dỏng tai lên mà nghe bằng hết những lời nói của bạn<br /><br />B.Sou<br /><br /> <br /><br />Càng ngày tôi càng tin tưởng vào tác dụng duy nhất của sự thật; nó giúp chúng ta hiểu rõ: dối trá quả là có lợi<br /><br />P.Đragiep<br /><br /> <br /><br />Hỡi loài người, hãy bảo vệ cây cối – tổ tiên của chúng ta đã từng sống ở trên đó<br /><br />M.Genin<br /><br /> <br /><br />Có một số người nói rằng: đồng tiền không làm nên hạnh phúc. Chắc hẳn họ muốn nói đến những đồng tiền của người khác<br /><br />X.Gitri<br /><br /> <br /><br />Khi một người phụ nữ từ chối tình yêu của bạn và thay vào đó, cô ta đề nghị giữ vững tình bạn, bạn chớ nghĩ đó là lời từ biệt - điều đó có nghĩa là cô ta muốn bạn hành động theo thứ tự đã định sẵn<br /><br />Moliere<br /><br /> <br /><br />Thanh niên họ tin rằng: tiền là tất cả và khi già đi, họ mới chắc chắn vào điều đó<br /><br />O. Uaind<br /><br /> <br /><br />Trả thù giống như bạn cắn một con chó sau khi bị nó cắn<br /><br />O.Omeli<br /><br /> <br /><br />Trẻ con bắt đầu hư khi chúng bắt đầu hiểu người lớn<br /><br />G.Mankin<br /><br /> <br /><br />Khi một nhà ngoại giao nói “có”, điều này có nghĩa là “có thể”. Khi anh ta nói “có thể”, điều này có nghĩa là “không”. Còn khi anh ta nói “không” thì không còn là nhà ngoại giao nữa<br /><br />Vontaire<br /><br /> <br /><br />Đừng để những lời nói của người khác trong miệng mình. Làm sao mà biết được trước đó chúng đã ở trong bao nhiêu cái miệng khác<br /><br /> <br /><br />Không ai làm nên nghệ thuật mà lại nhìn mọi điều đều giống như trong thực tế cả<br /><br />O.Uaind<br />http://www.petalia.org/Inspiration/thuvi.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-32169229186060494062010-12-12T14:09:00.000-08:002010-12-12T14:11:10.564-08:00hay lang nghe nhung chu cai triet liA! Active and ambitious! <br /><br />Anh hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời anh. <br /><br />Điđơrốt <br /><br /> <br /><br />Ai không có mục đích thì không thể thấy niềm vui trong trong bất kỳ công việc gì. Cần nhớ chúng ta tồn tại để làm gì và chúng ta đang cố đạt tới cái<br /><br />Lêôpácdi <br /><br /> <br /><br />B! Brave!<br /><br />Bao giờ cũng phải luôn luôn có một nơi nào đó để đến.<br /><br /> <br /><br />Bạn hãy yêu tự do hơn tất cả và làm điều thiện ở bất cứ nơi nào có thể.<br /><br /> V.Beethoven<br /><br /> <br /><br />Bí quyết của sự thành công nếu có - đó là khả năng tự đặt mình vào địa vị người khác và xem xét sự vật vừa theo quan điểm của họ vừa theo quan điểm của mình.<br /><br />Henry Ford <br /><br /> <br /><br />C! Cheerful!<br /><br /> Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác.<br /><br />Xukhômlinski <br /><br /> <br /><br />Chúng ta luôn có thì giờ nếu chúng ta sử dụng chúng hợp lý.<br /><br />W.Gớt <br /><br /> <br /><br />Chưa thử sức thì không bao giờ biết hết năng lực của mình. <br /><br />W.Gớt<br /><br /> <br /><br />Cần lạc quan khi khởi đầu công việc và đầy hoài nghi khi kết thúc công việc <br /><br />Ghéc-xen<br /><br /> <br /><br />Cuộc sống của chúng ta là cố gắng và lao động. Sự nghỉ ngơi hoàn toàn chỉ chờ chúng ta trong những nấm mồ.<br /><br />F.Đê-xtô-ep-xki <br /><br /> <br /><br /> <br /><br />D! Decisive!<br /><br />Dù người ta có nói với bạn điều gì đi nữa, hãy tin rằng cuộc sống là điều kỳ diệu và đẹp đẽ.<br /><br />Pautốpxki<br /><br /> <br /><br />Đừng che dấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời. Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nõi những lời thân thương khi bạn còn nghe được và tim bạn còn rung động.<br /><br />Henry Ward Beecher<br /><br /> <br /><br />Đừng thương tiếc hôm qua, đừng đợi ngày mai, đừng lảng tránh ngày hôm nay.<br /><br />Ngạn ngữ Pháp<br /><br /> Điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào.<br /><br />A.Lincoln<br /><br /> <br /><br />Đừng để một ai chẳng nhận được gì khi rời chỗ bạn, cho dù bạn biết rằng không bao giờ gặp lại.<br /><br />Ngạn ngữ Pháp<br /><br /> <br /><br />Đừng đổ lỗi cho số phận. Mỗi điều rủi ro bạn gặp phải đều có nguyên nhân từ chính bản thân bạn.<br /><br /> <br /><br />Đọc sách cần phải: một là, thấu hiểu và phê phán; hai là, cùng với bạn bè hoặc trong khung cảnh ra đình, ba là đọc đi đọc lại cái đã đọc, bốn là với cây bút trong tay.<br /><br />P. Pốt-te <br /><br /> <br /><br />G! Generous!<br /><br />Gieo hành vi bạn sè gặt thói quen. <br /><br />Gieo thoí quen, bạn sẽ gặt tính cách. <br /><br />Gieo tính cách bạn sẽ gặt số phận. <br /><br /> <br /><br /> <br /><br />H! Honest!<br /><br /> <br /><br />Hãy nói nếu bạn có những lời nói mạnh hơn; nếu không, hãy im lặng.<br /><br />Euripide <br /><br />Hãy mỉm cười với mọi người và đặt chân tình trong mỗi cái bắt tay.<br /><br /> Tục ngữ Pháp<br /><br />Hành động tốt mà âm thầm là hành động đáng quý nhất .<br /><br />B. Pascal<br /><br /> <br /><br />Hãy sống tốt đẹp đi và nhớ rằng mỗi ngày có một đời sống riêng cho nó thôi.<br /><br />Sénéca<br /><br />Hỏi một câu, chỉ dốt trong chốc lát. Không dám hỏi sẽ dốt nát suốt đời. Im lặng là cấp độ cao cả nhất của sự khôn ngoan. Ai không biết im lặng là không biết nói.<br /><br />Pithagos<br /><br />K! Kind! <br /><br />Khiêm tốn thật sự không có nghĩa là không biết đến những giá trị của mình mà chính là nhận ra những chân giá trị ấy<br /><br />J. C. Hare<br /><br /> <br /><br />Không bao giờ làm phiền người khác về những việc mình có thể làm được.<br /><br /> T. Jeffecson<br /><br />Kẻ thắng không bị ai phán xét, còn kẻ thua thì chẳng được ai quan tâm. Không có lý do cho thất bại - Người ta biết cái cây nhờ quả của nó chứ không nhờ dễ của nó.<br /><br /> <br /><br />Khi biết tha thứ, bạn sẽ cười nhiều hơn, biết cảm nhận sâu sắc và dễ thông cảm với người khác.<br /><br />Bishop<br /><br /> <br /><br />Kẻ thất bại là kẻ phạm sai lầm nhưng lại không thể tận được gì từ việc đó.<br /><br />Elbert Hubbard <br /><br /> <br /><br />L! Lovely!<br /><br />Lòng trung thành là điều tốt đẹp nhất bạn có thể đem trao tặng một người. Sự thật, lòng tin cậy , tình bạn và tình yêy đều tuỳ thuộc vào đó cả<br /><br /> Elvis Presley <br /><br /> <br /><br />Lí trí có thể mách bảo ta điều ta phả tránh. Còn con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm.<br /><br />Joubert <br /><br /> <br /><br />M! Modest!<br /><br /> Muốn cầu tiến hơn người, ra đời phải biết ngước mặt nhìn lên. Vì nhìn xuống ta thấy hơn người, nhưng nhìn lên, ta chỉ là con số không vĩ đại <br /><br />Francois Mauriac <br /><br /> <br /><br />Một người nào đó đã chết - điều đó chưa chắc đã phải là người ấy đã từng sống.<br /><br />X. Letx<br /><br /> <br /><br />Một trong những hạnh lớn nhất ở đời này là tình bạn, và một trong những hạnh phúc của tình bạn là có một người để gửi gắm những tâm sự thầm kín.<br /><br />Manzoni <br /><br />N! Natural!<br /><br />Những người lười biếng sẽ không bao giờ biết rằng chỉ trong hoạt động mới có sự nghỉ ngơi.<br /><br />Daidan <br /><br />Nền không chắc mà tường cao thì sự sụp đổ đã nằm sẵn nơi đó rồi. <br /><br /> Hậu Hán Thơ <br /><br /> <br /><br />Người hoàn thiện nhất là người đã giúp ích cho nhân loại nhiều nhất.<br /><br />Kinh Côran<br /><br />Nếu ta hiểu biết kẻ khác như chính ta thì những hành động đáng trách nhất của họ cũng đáng được tha thứ.<br /><br />André Maurois<br /><br /> <br /><br />Nếu muốn thông minh , bạn hãy học cách hỏi hợp lý, cách chăm chú lắng nghe, cách trả lời thông minh và ngừng nói khi không còn gì nói nữa.<br /><br />G. Lafata<br /><br /> <br /><br />Năm tháng đi tới không phải trả tiền. Chỉ có thời gian quá khứ là phải trả giá.<br /><br />X. Vruplepxki <br /><br /> <br /><br />O! Optimist!<br /><br />Ở nhiều người, lời nói đi trước tư tưởng. Họ chỉ biết những gì họ suy nghĩ sau khi đã nghe những gì mình đã nói ra.<br /><br />A. Bierce<br /><br />Ôi! Hãy nhanh chóng yêu đi! Hãy nhanh chóng kết tình thân ái. Cuộc đời ngắn ngủi và chúng ta không có đủ thời gian cho những con tim đồng cảm.<br /><br />Henry Frederick Amiel <br /><br /> <br /><br />P! Patient!<br /><br />Phải lựa chọn thứ quần áo thích nghi với nhân cách, đừng để nhân cách mình phải chịu mang tính cách của quần áo.<br /><br />E. Wheeler <br /><br /> <br /><br /> <br /><br />Q! Quick!<br /><br />Quan điểm cũng giống như những chiếc đồng hồ vậy: mỗi cái chỉ một kiểu nhưng mỗi người trong chúng ta chỉ tin vào cái của mình.<br /><br />A.Poup <br /><br /> <br /><br />R! Reliable!<br /><br />Rất ít người, và hơn nữa, chỉ những người tuyệt vời nhất mới có thể nói một cách giản dị và chân thành: Tôi không biết. <br /><br />D. Pi-xa-rép <br /><br /> <br /><br />S! Self-confident!<br /><br />Sở dĩ người ta ít nhớ những điều đã đọc được chính là vì tại người ta tự suy nghĩ quá ít.<br /><br />G. Lin-then-béc <br /><br />Sẽ không có sự nghiệp lớn nếu không có thử thách lớn<br /><br />Vontaire <br /><br />T! Tolerant!<br /><br />Trong đời, có một điều tệ hại hơn thất bại là:không dám thực hiện.<br /><br />F. Rudơven <br /><br />Tôi nghi tất cả những gì tôi chưa rõ. Thà phải tìm hiểu sự thực suốt đêm còn hơn phải nghi ngờ nó suốt đời.<br /><br />F. Engels<br /><br /> <br /><br />Tuổi trẻ là tuổi không nghi ngờ và ngại ngùng gì cả.<br /><br />H. Mác <br /><br /> <br /><br />V! Victory!!!<br /><br />Vinh quang nhất không phải là không bao giờ ngã mà là biết đứng dậy sau mỗi lần ngã. <br /><br /> <br /><br />X! X - mysterious!<br /><br /> <br /><br /> Xã hội chỉ thừa nhận và tôn trọng những phẩm chất nào được chứng minh bằng việc làm. Ai không thể chứng minh điều đó thì không được xã hội biết đến và tôn trọng.<br /><br />A.Hen-vê-ti-uýt <br /><br /> <br /><br />Y! <br /><br />Yêu mọi người, tin vài người và đừng xúc phạm đến ai. <br /><br />W. Shakespeare<br /><br /> <br /><br />Yêu có nghĩa là đối xử với một ai đó tốt hơn tất cả mọi người tốt hơn với cả chính bản thân mình. Hạnh phúc của tình yêu là ở trong hành động. Tình yêu được thử thách bằng tinh thần sẵn sàng hành động vì người mình yêu. <br /><br />Mark Bakov - Oen-lit<br /><br /> <br /><br />If you smile with the life, it will smile with you! :)<br />http://www.petalia.org/Inspiration/chucai.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-41398012750686679442010-12-12T14:07:00.001-08:002010-12-12T14:07:38.443-08:00Warm heartIt hurts to love someone and not be loved in return, but what is more painful is to love someone and never find the courage to let that person know how you feel.<br /><br />***<br /><br />Maybe God wants us to meet a few wrong people before meeting the right one so that when we finally meet the right person, we will know how to be grateful for that gift.<br /><br />***<br /><br />Love is when you take away the feeling, the passion, and the romance in a relationship- and find out you still care for that person.<br /><br />***<br /><br />A sad thing in life is when you meet someone who means a lot to you, only to find out in the end that it was never meant to be and you just have to let go.<br /><br />***<br /><br />When the door of happiness closes, another opens but oftentimes we look so long at the closed door that we don't see the one which has been opened for us.<br /><br />***<br /><br />The best kind of friend is the kind you can sit on a porch and swing with, never say a word, and then walk away feeling like it was the best conversation you've ever had.<br /><br />***<br /><br />It's true that we don't know what we've got until we lose it, but it's also true that we don't know what we've been missing until it arrives.<br /><br /><br />***<br /><br />Giving someone all your love is never an assurance that they'll love you back! don't expect love in return; just wait for it to grow in their heart but if it doesn't, be content it grew in yours.<br /><br />***<br /><br />There are things you'd love to hear that you would never hear from the person whom you would like to hear them from, but don't be so deaf as not to hear it from the one who says it from his heart.<br /><br />***<br /><br />Never say goodbye if you still want to try - never give up if you still feel you can go on - never say you don't love a person anymore if you can't let go.<br /><br />***<br /><br />Love comes to those who still hope although they've been disappointed- to those who still believe although they've been betrayed, need to love those who still love although they've been hurt before.<br /><br />***<br /><br />It takes only a minute to get a crush on someone, an hour to like someone and a day to love someone - but it takes a lifetime to forget someone.<br /><br />***<br /><br />Don't go for looks; they can deceive. Don't go for wealth; even that fades away. Go for someone who makes you smile because it takes only a smile to make a dark day seem<br />bright. Hope you find the one that makes you smile.<br /><br />***<br /><br />There are moments in life when you miss someone so much that you just want to pick them from your dreams and hug them for real! Hope you dream of that special someone.<br /><br />***<br /><br />Dream what you want to dream; go where you want to go; be what you want to be, because you have only one life and one chance to do all the things you want to do.<br /><br />***<br /><br />May you have enough happiness to make you sweet, enough trials to make you strong, enough sorrow to keep you human, enough hope to make you happy and enough money to buy me gifts.<br /><br />***<br /><br />Always put yourself in others' shoes. If you feel that it hurts you, it probably hurts the person, too.<br /><br />***<br /><br />A careless word may kindle strife; a cruel word may wreck a life; a timely word may level stress; a loving word may heal and bless.<br /><br />***<br /><br />The beginning of love is to let those we love be just themselves, and not twist them with our own image - otherwise, we love only the inflection of ourselves we find in them.<br /><br />***<br /><br /> The happiest of people don't necessarily have the best of everything; they just make the most of everything that comes along their way.<br /><br />***<br /><br />Happiness lies for those who cry, those who hurt, those who have searched, and those who have tried, for only they can appreciate the importance of people who have touched their lives.<br /><br />***<br /><br />Love begins with a smile, grows with a kiss and ends with a tear.<br /><br /> ***<br /><br />The brightest future will always be based on a forgotten past, you can't go on well in life until you let go of your past failures and heartaches.<br /><br />***<br /><br />When you were born, you were crying and everyon around you was smiling. Live your life so that when you die, you're the one who is smiling and everyone around you is crying. <br />http://www.petalia.org/Inspiration/warmheart2.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-61557923679516617672010-12-12T14:03:00.000-08:002010-12-12T14:05:59.864-08:00Instruction of life1. Give people more than they expect and do it cheerfully.<br /><br />2. Memorize your favorite poem.<br /><br />3. Don't believe all you hear, spend all you have, or sleepall you want.<br /><br />4. When you say, "I love you", mean it.<br /><br />5. When you say, "I'm sorry", look the person in the eye.<br /><br />6. Be engaged at least six months before you get married.<br /><br />7. Believe in love at first sight.<br /><br />8. Never laugh at anyone's dreams.<br /><br />9. Love deeply and passionately.<br /><br />You might get hurt but it's the only way to live life completely.<br /><br />10. In disagreements, fight fairly. No name calling.<br /><br />11. Don't judge people by their relatives.<br /><br />12. Talk slowly but think quickly.<br /><br />13. When someone asks you a question you don't want to answer, smile and ask,<br /><br />"Why do you want to know?"<br /><br />14. Remember that great love and great achievements involve great risk.<br /><br />15. Call your mom.<br /><br />16. Say "bless you" when you hear someone sneeze.<br /><br />17. When you lose, don't lose the lesson.<br /><br />18. Remember the three R's: Respect for self, Respect for others,<br /><br />Responsibility for all your actions.<br /><br />19. Don't let a little dispute injure a great friendship.<br /><br />20. When you realize you've made a mistake, take immediate steps to correct it.<br /><br />21. Smile when picking up the hone. The caller will hear it in your voice.<br /><br />22. Marry a man/woman you love to talk to. As you get older, their conversational skills will be as important as any other.<br /><br />23. Spend some time alone.<br /><br />24. Open your arms to change, but don't let go of your values.<br /><br />25. Remember that silence is sometimes the best answer.<br /><br />26. Read more books and watch less TV.<br /><br />27. Live a good, honorable life. Then when you get older and think back,<br /><br /> you'll get to enjoy it a second time.<br /><br />28. Trust in God but lock your car.<br /><br />29. A loving atmosphere in your home is so important.<br /><br />Do all you can to create a tranquil harmonious home.<br /><br />30. In disagreements with loved ones, deal with the current situation.<br /><br />Don't bring up the past.<br /><br />31. Read between the lines.<br /><br />32. Share your knowledge. It's a way to achieve immotality.<br /><br />33. Be gentle with the earth.<br /><br />34. Pray. There's immeasurable power in it.<br /><br />35. Never interrupt when you are being flattered.<br /><br />36. Mind your own business.<br /><br />37. Don't trust a man/woman who doesn't close his/her eyes when you kiss.<br /><br />38. Once a year, go someplace you've never been before.<br /><br />39. If you make a lot of money, put it to use helping others while you are living.<br /><br />That is wealth's greatest satisfaction.<br /><br />40. Remember that not getting what you want is sometimes a stroke of luck.<br /><br />41. Learn the rules then break some.<br /><br />42. Remember that the best relationship is one where your love for each other is greater than your need for each other.<br /><br />43. Judge your success by what you had to give up in order to get it.<br /><br />44. Remember that your character is your destiny.<br /><br />45. Approach love and cooking with reckless abandon.<br />http://www.petalia.org/Inspiration/instruction.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-44899862223430731572010-12-12T14:01:00.000-08:002010-12-12T14:03:24.713-08:00Life & HappinessAll animals except man know that the ultimate of life is to enjoy it.<br /><br />Life is not lost by dying; life is lost minute by minute, day by dragging<br />day, in all the thousand small uncaring ways<br /><br /><br />Too much credit is given to the end result. The true lesson is in the struggle that takes place between the dream and reality. That struggle is a thing called life!<br /><br /><br />Life is a tragedy for those who feel, and a comedy for those who think<br /><br /><br />Decay is inherent in all compounded things.Strive on with diligence ( Budha)<br /><br /><br />Attack life, it's going to kill you anyway.<br /><br /><br />The happiness of the bee and the dolphin is to exist. For man it is to<br />know that and to wonder at it.<br /><br /><br />It is better to die on your feet than to live on your knees<br /><br /><br />We all have to die some day, if we live long enough<br /><br /><br />Ultimately, man should not ask what the meaning of life is, but rather<br />recognize that it is he who is asked.<br /><br /><br />Do you love life? Then do not squander time, for that's the stuff life<br />is made of<br /><br /><br />If time be of all things most precious, wasting time must be the greatest<br />prodigality, since lost time is never found again; and what we call time<br />enough always proves little enough<br /><br /><br />Life is the childhood of our immortality<br /><br /><br />Live to win, dare to fail<br /><br /><br />Happiness in the present is only shattered by comparison with the past.<br /><br /><br />Life is good when we think it's good. Life is bad when we don't think.<br /><br /><br />Seeing the light is a choice, not seeing the light is no choice.<br /><br /><br />Thoughts are the gun, words are the bullets, deeds are the target,<br />the bulls-eye is heaven.<br /><br /><br />Don't take life too seriously; you will never get out of it alive.<br /><br /><br />Forty is the old age of youth; fifty is the youth of old age<br /><br /><br />To rid ourselves of our shadows -- who we are -- we must step into either<br />total light or total darkness. Goodness and evil<br /><br /><br />Life is a great big canvas; throw all the paint you can at it.<br /><br /><br />Life is ours to be spent, not saved<br /><br /><br />Life is like a sewer -- what you get out of it depends on what you put into it<br /><br /><br />He who has the courage to laugh is almost as much a master of the<br />world as he who is ready to die.<br /><br /><br />The best thing about the future is that it comes one day at a time<br /><br /><br />The quality of a person's life is in direct proportion to their commitment to<br />excellence, regardless of their chosen field of endeavor<br /><br /><br />The brave don't live forever, but the cautious don't live at all. Here's to the brave!<br /><br /><br />If death did not exist today it would be necessary to invent it.<br /><br /><br />Middle age is when you've met so many people that every new person you<br />meet reminds you of someone else<br /><br /><br />What does not destroy me, makes me stronger.<br /><br /><br />We are here to add what we can to life, not to get what we can from it<br /><br /><br />We come and go just like ripples in a stream.<br /><br /><br />I have all the time in the world to worry about death when I am dead<br /><br /><br />What makes old age so sad is not that our joys but our hopes cease<br /><br /><br />There is only one blasphemy, and thatis the refusal to experience joy.<br /><br /><br />Happiness is not a state to arrive at, but a manner of traveling.<br /><br />There is no excellent beauty that hath not some strangeness in the proportion<br /><br /><br />Misery is optional.<br /><br /><br />Happiness is good health and a bad memory.<br /><br /><br />If we couldn't laugh, we'd all go insane.<br /><br /><br />Comedy is tragedy plus time.<br /><br /><br />All who would win joy, must share it; happiness was born a twin.<br /><br /><br />And when it rains on your parade, look up rather than down. Without the rain, there would be no rainbow.<br /><br /><br />Be happy. It is a way of being wise.<br /><br /><br />If life doesn't offer a game worth playing , then invent a new one.<br /><br /><br />Learn not only to find what you like, learn to like what you find.<br /><br /><br />Realize that if you have time to whine and complain about something then<br />you have the time to do something about it<br /><br /><br />Even the the most tempting rose has thorns.<br /><br /><br />Nothing can bring you peace but yourself.<br /><br /><br />So of cheerfulness, or a good temper, the more it is spent, the more it remains.<br /><br /><br />Though we travel the world over to find the beautiful, we must carry it with us<br />or we find it not<br /><br /><br />There is more to life than increasing its speed.<br /><br /><br />If I could drop dead right now, I'd be the happiest man alive.<br /><br /><br />Expect everything, and anything seems nothing. Expect nothing, and anything seems everything.<br /><br /><br /><br />Learn from the past. Look to the future. Live in the present.<br /><br /><br /><br />It is not the bad times on which we should dwell, it is only poison to the mind and soul. We shall rise up after<br />we fall, and continue to go on -- dwelling on the good, high-spirited times of our lives.<br /><br /><br />He is happiest who hath power to gather wisdom from a flower.<br /><br /><br />If you suffer, thank God! It is a sure sign that you are alive.<br /><br /><br />It is by fighting and triumphing over the enemies of the Buddha that we ourselves become Buddhas.<br /><br /><br />Anxiety is interest paid on trouble before it is due.<br /><br /><br />Do not scorn the person who is perpetually happy. He does know something you don't.<br /><br /><br />I look forward to an America which wil l not be afraid of grace and beauty.<br /><br /><br />Life is short. Live it up.<br /><br /><br />Joy is not in things, it is in us.<br /><br /><br />Life is ours to be spent, not saved.<br /><br /><br />Happiness isn't something you experience; it's something you remember.<br /><br /><br />A home is not a mere transient shelter : its essence lies in the personalities<br />of the people who live in it.<br /><br /><br />Ask yourself whether you are happy, and you will cease to be so.<br /><br /><br />If what Proust says is true, that happiness is the absence of fever, then I will never know happiness.<br />For I am possessed by a fever for knowledge, experience, and creation<br /><br /><br />Freedom is the freedom to say that two plus two equals four. If that is granted, all else follows.<br /><br /><br />The heart has its reasons that reason knows nothing of.<br /><br /><br />Don't underestimate the value of doing nothing, of just going along, listening to<br />all the things you can't hear, and not bothering.<br /><br /><br />What makes old age so sad is not that our joys but our hopes cease.<br /><br /><br />No one can make you feel inferior without your consent.<br /><br /><br />Man is only happy as he finds a work worth doing, and does it well.<br /><br /><br />I'm an idealist. I don't know where I'm going, but I'm on my way.<br /><br /><br />A man can do what he wants, but not want what he wants.<br /><br /><br />It is not in the stars to hold our destiny, but in ourselves.<br /><br /><br />A lifetime of happiness! No man alive could bear it; it would be hell on earth.<br /><br /><br />Poverty doesn't bring unhappiness; it brings degradation.<br /><br /><br />Trouble is part of your life -- if you don't share it, you don't give the person who<br />loves you a chance to love you enough.<br /><br /><br />Anxiety is a thin stream of fear trickling through the mind. If encouraged, it<br />cuts a channel into which all other thoughts are drained.<br /><br /><br />The surest way of severely upsetting yourself for hours is by continuing to<br />consider what concerns you most for a single moment too long.<br /><br /><br /><br />He has achieved success who has lived well, laughed often, and loved much.<br /><br /><br /><br />Every heart that has beat strong and cheerfully has left a hopeful impulse behind it in the world, and bettered the tradition of mankind.<br /><br /><br />When the world has once begun to use us ill, it afterwards continues the<br />same treatment with less scruple or ceremony, as men do to a whore.<br /><br /><br />Heaven is under our feet as well as over our heads.<br /><br /><br />Sloppy, raggedy-assed old life. I love it. I never want to die.<br /><br /><br /><br />A man cannot be comfortable without his own approval.<br /><br /><br />Be good and you will be lonesome.<br /><br /><br />Everything human is pathetic. The secret source of humor itself is not joy but sorrow.<br /><br /><br /><br />The human race has one really effective weapon, and that is laughter.<br /><br /><br />Comedy is simply a funny way of being serious.<br /><br /><br /><br />So go for the jump, and chase all your dreams.<br /><br /><br />I advise you to go on living solely to enrage those who are paying your annuities.<br /><br /> It is the only pleasure I have left.<br /><br /><br />I can't complain, but sometimes I still do.<br /><br /><br />In life, we are all in the gutter. Some of us just tend to look up at the stars.<br /><br /><br />Blessed are we who can laugh at our selves for we shall never cease to be amused.<br /><br /><br /><br />Don't do whatever you like -- like whatever you do.<br /><br /><br />Everyone smiles in the same language.<br /><br /><br />For those who fight for it, life has a flavor the sheltered will never know.<br /><br /><br /><br />Here's to your love, health, and wealth -- and time to enjoy each.<br /><br /><br />If you wish you be like someone else, you waste the person you are.<br /><br /><br />Laughter is a tranquilizer with no side effects.<br /><br />Live each day as if it were the last day of your life, because so far, it is.<br /><br /><br />Living well is the best revenge.<br /><br /><br />Nostalgia is the realization that things weren't as unbearable as they seemed at the time.<br /><br /><br />To live a perfect life, you must ask nothing, give nothing, and expect nothing.<br /><br /><br />Waste not fresh tears over old griefs.<br /><br /> <br /><br />The great thing in this world is not so much where we are,<br />but in what direction we are moving.<br />~Oliver Wendell Holmes<br /><br /> <br /><br />To accomplish great things,<br />we must not only act, but also dream,<br />not only plan, but also believe.<br />~Anatole France<br /><br /><br />If you put truth above your own desires<br />And value those as friends who feel the same<br />If you take pride in things that you've accomplished<br />And when you're wrong, stand up and take the blame<br />If you can understand your limitations<br />And not waste time on tasks beyond your scope<br />But take the future as a brand new challenge<br />That you can meet with confidence and hope<br />If you can listen to those who would advise you<br />And then judge for yourself just what is right<br />If you can keep in touch with all about you<br />And settle differences without a fight<br />If you can find delight in simple pleasures<br />And see the rainbow, not the falling rain<br />If you can lose and never give up trying<br />Believing that there's nothing done in vain<br />If you can staunchly stick by your convictions<br />And not let others set your goals for you<br />If you can be as practical as need be<br />And still remember sometimes dreams come true<br />If you can live the life that you believe in<br />And trust your judgment and maturity<br />Then you'll be not just happy and successful,<br />But the worthwhile person you are meant to be.<br />~E. M. Gerus<br /><br /> <br /><br /><br />Just think,<br />you're here not by chance,<br />but by God's choosing.<br />His hand formed you<br />and made you the person you are.<br />He compares you to no one else--<br />you are one of a kind.<br />You lack nothing<br />that His grace can't give you.<br />He has allowed you to be here<br />at this time in history<br />to fulfill His special purpose<br />for this generation.<br />~Roy Lessin<br /><br /> <br /><br />Life<br />The adventure of life is to learn.<br />The purpose of life is to grow.<br />The nature of life is to change.<br />The challenge of life is to overcome.<br />The essence of life is to care.<br />The opportunity of life is to serve.<br />The secret of life is to dare.<br />The spice of life is to befriend.<br />The beauty of life is to give.<br />The joy of life is to love.<br />~William Arthur Ward<br /><br /><br />If you smile with the life, it'll smiles with you <br />http://www.petalia.org/Inspiration/life.htmwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-39387082878676750602010-12-10T19:28:00.000-08:002010-12-10T19:33:10.396-08:00ការរីកចំរើននៃអិទ្ធិពលខ្មែរ (ត)២. ព្រះបាទហរស្សវរ្ម័នទី១ (គ.ស ៩០០ – ៩២២)<br />ក្រោយដែលព្រះបាទយសោវរ្ម័ន បានចូលទីវង្គត ព្រះហរស្សវរ្ម័ន ដែលជាបុត្រច្បង បានទទួលរាជសម្បត្ដិ ឡើង<br />ធ្វើជាព្រះមហាក្សត្រ។ ក្នុងរជ្ជកាលព្រះអង្គ គេពុំបានកត់សំគាល់ឃើញមានព្រឹត្ដិការណ៍ រឺ ហេតុការណ៍អ្វីជាសំ<br />ខាន់គួរអោយចាប់អារម្មណ៍ឡើយ។ ផលវិបាកនេះ គឺបន្ដាលមកអំពីការខ្វះខាតផ្នែកអែកសារ។<br />៣. ព្រះបាទអិសានវរ្ម័នទី២ (គ.ស ៩២២ – ៩២៨)<br />ព្រះបាទអិសានវរ្ម័នទី២ ត្រូវបានសោយរាជសម្បត្ដិ ជាព្រះមហាក្សត្រខ្មែរ បន្ទាប់ពីព្រះបាទហរស្សវរ្ម័នទី១ដែល<br />ត្រូវជាបង។ តាមអែកសារខ្លះ នៅដើមរជ្ជកាលព្រះអង្គ ព្រះបានអិសានវរ្ម័នទី២ ត្រូវបានទប់ទល់ធ្វើចំបាំងជាមួ<br />យនឹងព្រះជ័យវរ្ម័នទី៤ មាព្រះអង្គ ដែលមិនព្រមទទួលស្គាល់ព្រះអង្គជាស្ដេច ហើយបែរជាប្រកាសតាំងខ្លួនជា<br />ស្ដេចទៅវិញ ដូច្នេះហើយ បានជាព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៤ បានលួចដឹកជញ្ជូនយកព្រះរាជទ្រព្យ ទៅសង់តាំងព្រះរា<br />ជវាំងនៅកោះកេរ។ រជ្ជកាលព្រះបាទអិសានវរ្ម័នទី២ អ្នកប្រវត្ដិវិទូ មិនសូវស្គាល់ប៉ុន្មានទេ ដោយគ្មានអែកសារ<br />គ្រប់គ្រាន់ ព្រះអង្គបានអស់ព្រះជន្ម ក្នុងគ.ស ៩២៨។<br /><br />៤. ព្រះបាទជ័យវរ្ម័ន ទី៤ (គ.ស. ៩២៨ – ៩៤១)<br />ព្រះបាទអិសានវរ្ម័នទី២ គ្មានព្រះរាជបុត្រសំរាប់ស្នងរាជបន្ដពីព្រះអង្គទេ ឆ្លៀតអោសកាសដ៏ល្អនេះព្រះបាទជ័យ<br />វរ្ម័នទី៤ ដែលមាននគរ និង ស្ដេចត្រាញ់តូចធំទទួលស្គាល់ខ្លះៗហើយ បានប្រកាសធ្វើព្រះរាជាភិសេកតាំងខ្លួនជា<br />មហាក្សត្រកម្ពុជា។<br /><br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៤ ត្រូវជាប្អូនថ្លៃព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១។ ព្រះអគ្គមហេសីព្រះអង្គ ដែលជាប្អូនស្រីបង្កើតព្រះ<br />បាទយសោវរ្ម័ន ព្រះនាមហិន្រ្ទទេវី មុននឹងរៀបការជាមួយព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៤ព្រះនាងធ្លាប់មានស្វាមីម្ដងហើយ<br />គីព្រះមហិន្រ្ទវរ្ម័ន ដែលបានបុត្រមួយព្រះអង្គជាមួយនឹងព្រះនាង ព្រះនាមរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន។ ជាមួយនឹងព្រះបាទជ័<br />យវរ្ម័នទី៤ ព្រះនាងមហិន្រ្ទទេវីបានរាជបុត្រមួយព្រះអង្គទៀតព្រះនាមហរស្សវរ្ម័នទី២។<br /><br />ការបោះបង់ចោលនគរធំ<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៤ បានបោះបង់ចោលមហានគរ ហើយផ្លាស់ប្ដូរព្រះរាជធានីទៅតាំងនៅកោះកេរ។ ប្រាសាទ<br />កោះកេរស្ថិតនៅខាងជើងភ្នំគូលែន ក្នុងបច្ចុប្បន្ន ខេត្ដព្រះវិហារ។ ប្រាសាទនេះមានប្រាំពីរថ្នាក់ ហើយមានកំព<br />ស់ ៣៥ម។ លិង្គ ដែលជាតំនាងទេវរាជ អំនាច សាសនា និង ព្រះរាជបល្ល័ង្គ ព្រះអង្គបានយកមកតំកល់ទុកគោរ<br />ពបូជា នៅលើកំពូលខ្ពស់ចុងបំផុតនៃប្រាសាទកោះកេរ។ សិលាចារឹកប្រាសាទកុក មានតំកល់ទុកមកថា ព្រះអង្គ<br />បានធ្វើសង្រ្គាមនៅគ្រប់ទិសទាំងបួន ហើយព្រះអង្គក៏ធ្លាប់ច្បាំងមានជ័យជំនះលើនគរចាមដែរ។<br /><br />ការកសាង និង ស្នាដៃ<br />កោះកេរ ព្រះរាជធានីថ្មីរបស់ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៤ បានផ្ដល់មកនូវប្រាសាទ និង សិល្បៈយ៉ាងត្រចះត្រចង់មួ<br />យចំនួន ដែលបានជះអិទ្ធិពលមកលើការកសាងប្រាសាទ និង សិល្បៈខ្មែរជំនាន់ក្រោយ ព្រះអង្គបានកសាងទីក្រុ<br />ងថ្មីនេះពី គ.ស ៩២១ ដល់ គ.ស ៩៤៤។<br /><br />ប្រាសាទធំ ដែលស្ថិតក្នុចំនោមប្រាសាទជាច្រើនទៀត ជាស្នាដៃសំខាន់របស់ព្រះអង្គ នៅកន្ដាលប្រាសាទធំ<br />មានប្រាសាទមួយទៀតខ្ពស់ត្រដែតទៅលើ គឺ ប្រាសាទប្រាង្គ ដែលមានកំពស់ជាង ៦០ម ប្រាសាទនេះ បាតខាង<br />ក្រោមទំហំ ៦២ម x ៦៤ម ហើយមានជណ្ដើរមួយឡើងត្រង់ភ្លឹងពីទិសខាងកើត។<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៤ បានចូលទីវង្គតក្នុង គ.ស ៩៤១<br /><br />៥. ព្រះបាទហរស្សវរ្ម័ន ទី២ (គ.ស. ៩៤១ – ៩៤៤)<br />ព្រះបាទហរស្សវរ្ម័នទី២ បានទទួលរាជសម្បត្ដិនគរកម្ពុជា បន្ដពីបិតាព្រះអង្គ ក្នុងគ.ស ៩៤១។ ព្រះរាជធានី ស្ថិត<br />នៅកោះកេរដដែល។ ព្រះអង្គនៅតែកាន់គោរពបូជា ទេវរាជ ដូចព្រះមហាក្សត្រខ្មែរជំនាន់មុន។ សោយរាជ<br />បានប្រមាណបីឆ្នាំ ក្នុងគ.ស ៩៤៤ ព្រះអង្គក៏បាត់ខ្លួន ដោយគេពុំដឹងហេតុផលពិតប្រាកដមកអំពីអ្វីឡើយ។ ចំនោទ<br />ដែលគេចោទសួរនោះ តើអ្នកណាបានធ្វើឃាតព្រះអង្គ។ ដោយសារព្រះរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន ដែលត្រូវជាបងប្អូនបង្កើត<br />តែមានអូវពុកដោយខ្លួនពីគ្នា ដោយសារការដន្ដើមរាជគ្នា រឺមួយព្រះអង្គបានចូលទីវង្គតដោយសារជំងឺព្យាធិ គេ<br />ក៏ពុំបានដឹងថា ព្រះអង្គមានអគ្គមហេសី និង បុត្ររឺទេ អាថិកំបាំងស្ថិតត្រង់កន្លែងនេះ ដោយគេពុំមានអែកសារ<br />ណាមួយសំរាប់ឆ្លុះបញ្ជាក់ទេ។<br /><br />ដូច្នេះរាជសម្បត្ដិនគរកម្ពុជា ត្រូវធ្លាក់ចេញផុតពីខ្សែខាងព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៤ មកក្នុងសន្ដិវង្សថ្មីមួយទៀត តែគេ<br />ពុំបានដឹងថា តើដោយវិធីណា?<br /><br />៦. ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន គ.ស ៩៤៤ – ៩៦៨<br />ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន ត្រូវបានក្រុមនាម៉ឺនមន្រ្ដីជ្រើសរើសតែងតាំង ជាព្រះមហាក្សត្រនគរកម្ពុជាជំនួសព្រះបាទ<br />ហរស្សវរ្ម័នទី២ ក្នុងគ.ស ៩៤៤។<br /><br />ការវិលត្រលប់មកនគរធំវិញ<br />កាយវិការទី១ របស់ព្រះងអង្គ ក្រោយដែលបានឡើងសោយរាជ គឺលើករាជធានីវិលត្រលប់មកគង់នៅអែ យ<br />សោធរបុរៈ រឺនគរធំ។ព្រះអង្គបានរៀបចំចាត់ចែងកសាងមហានគរ អោយមានជីវិត មានផ្ទះវាំងប្រាសាទផ្លូវថ្ន<br />ល់ មានសោភ័ណភាពល្អល្អះ ភ្លឺចែងចាំងជះបំព្រង សិលាចារឹកមួយនៅប្រាសាទបាជុំ បានចែងថា «ព្រះអង្គបាន<br />ធ្វើអោយរាជធានីក្លាយជារម្យនីយដ្ឋានរដូចភពព្រះអិន្រ្ទាធិរាជនៅលើដី»។ ព្រះមហានគរបានស្គាល់នូវការរីកចំ<br />រើន សុខសប្បាយក្សេមក្សាន្ដ និងកិត្យានុភាពរន្ទឺសុះសាយទៅគ្រប់ទិសទី។<br /><br />សង្រ្គាម នឹងនគរចំប៉ា<br />ក្នុងរជ្ជកាលមហាក្សត្រខ្មែរជំនាន់មុន ការប៉ះទង្គិចគ្នាតាមផ្លូវអាវុធរវាងនគរខ្មែរ នឹងនគរចំប៉ាមានជាញឹកញាប់<br />ជួនចាមវាយខ្មែរ ជួនខ្មែរវាយចាម តបតទៅវិញ។ តែយើងពុំមានសិលាចារឹក រឺអែកសារអ្វីជាច្បាស់លាស់សំ<br />រាប់បញ្ជាក់ទេ។<br />មកដល់រាជព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន ក្នុងចន្លោះគ.ស ៩៤៥ – ៩៤៦ សង្រ្គាមរវាងខ្មែរ នឹងចាមមានទំហំធំខ្លាំងក្លាជាង<br />ធម្មតា ប្រហែលជាពេលនោះ នគរចំប៉ាបានឆ្លៀតអោកាសដែលស្ថានភាពនៅកម្ពុជាច្របូកច្របល់មិនល្អ ដើម្បី<br />បើកការវាយប្រហារ កងទ័ពខ្មែរបានវាយតបវិញ ហើយរុញច្រានទ័ពចាម ចូលរហូតដល់ទីក្រុងចំប៉ា។ នគរកម្ពុជា<br />យកបានជ័យជំនះលើនគរចំប៉ា ហើយបានដាក់នគរនេះជាចំនុះ។ ព្រឹត្ដិការណ៍ចំបាំងរាំងជល់ប្រយុទ្ធគ្នាក្នុងសម័<br />យនោះ ត្រូវបានសិលាចារឹកចាម នៅពោនគរ កត់ត្រា ហើយចោទប្រកាន់កងទ័ពខ្មែរថា បានលួចព្រះបដិមាករ<br />ព្រះនាងភគវត្ដី ព្រះអាទិទេពការពារនគរ ដែលធ្វើអំពីមាស។<br /><br />អែកសារប្រវត្ដិសាស្រ្ដចិន ក្នុងយុគជាមួយគ្នានេះដែរ បានគត់សំគាល់ថា ចំប៉ាជានគរចំនុះប្រទេសកម្ពុជា។ គ្រា<br />នោះក្នុងរាជព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន នគរខ្មែរមានមហិទ្ធិរិទ្ធខ្លាំងពូកែណាស់ ហើយមាននគរចំនុះជាង៦០នគរ។<br />នេះជាសេចក្ដីបន្ថែម របស់អែកសារប្រវត្ដិសាស្រ្ដចិនដដែល។<br /><br />មហាអំនាចខ្មែរ<br />ដោយសារសេចក្ដីក្លាហាន ព្យាយាមពុះពារ តស៊ូធ្វើពលិកម្ម គុណបុណ្យបារមីមហិទ្ធិរិទ្ធិ និង សមត្ថភាពរបស់ព្រះ<br />បាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន រួមដោយសេចក្ដីអង់អាច ប្ដូរផ្ដាច់របស់ប្រជាពលរដ្ឋខ្មែរ ប្រទេសកម្ពុជាបានក្លាយទៅជាមហា<br />អំនាចមួយយ៉ាងធំ នៅក្នុងភូមិភាគអាស៊ីអគ្គេយ៍។ សូម្បីប្រទេសចិន ក៏ទទួលស្គាល់នូវភាពពិតប្រាកដនិយមនេះ<br />ដែរទឹកដីខ្មែរត្រូវបានព្រះអង្គបង្រួបបង្រួម អោយមានអែកភាពមកជានគរតែមួយ ហើយលាតសន្ធឹងវែងឆ្ងាយធំ<br />ទូលំទូលាយ មានព្រំប្រទល់ខាងជើងជាប់នឹងខេត្ដចិន តុងកឹង ខាងលិចដល់ទន្លេមេណាម ជាប់ចូលដល់ប្រទេស<br />ភូមាភូមិភាគខាងត្បូង និង ខាងត្បូងជាប់នឹងសមុទ្រ។<br /><br />ស្នាដៃ និងការកសាង<br />ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន ព្រះអង្គបានកសាងប្រាង្គប្រាសាទជាច្រើន ទុកជាស្នាដៃរហូតមកដល់បច្ចុប្បន្នៈ<br />កំពែងថ្ម ទ័ព្ធពីក្រៅ ជុំវិញព្រះបរមរាជវាំង គឺជាស្នាដៃដំបូង របស់ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័នដែលការកសាង សំរាប់<br />ការពារព្រះរាជធានី។<br /><br />ប្រាសាទមេបុណ្យខាងកើត គ.ស៩៥២ ព្រះអង្គបានកសាងនៅលើកោះតូចមួយ ចំកន្ដាលបារាយខាងកើត<br />គឺនៅខាងកើតទីក្រុង នៅទីនោះ ព្រះអង្គតំកល់អដ្ឋិធាតុ ព្រះមាតាបិតាព្រះអង្គ។ ប្រាសាទនេះ មានលំនាំប្រ<br />ហាក់ប្រហែលគ្នានឹងប្រាសាទព្រះគោ របៀបសាងសង់ និង ក្បាច់រចនាមិនសូវជាអស្ចារ្យទេ។<br /><br />ប្រាសាទប្រែរូប គ.ស៩៦១ មានបែបផែនធំជាងប្រាសាទអែទៀត ក្នុងរជ្ជកាលរបស់ព្រះអង្គ។ គេចាត់ទុក<br />ប្រាសាទប្រែរូបជាស្ថាបនកម្មអន្ដរកាល ពីសម័យមុនអង្គរ មកសម័យអង្គរ។ ទំហំបាទក្រោមមាន ២៥០០ម៉ែត្រ<br />ក្រលា ពីជ្រុង១ ទៅជ្រុង១ មានប្រវែង៥០ម ខឿនជាន់ទី១ មានកំពស់១២ម។<br /><br />ប្រាសាទបក្សីចាំក្រុងត្រូវបានព្រះអង្គកសាង នៅជើងភ្នំបាខែង នាទិសខាងជើង។ គឺជាប្រាសាទតូចល្មម សង់<br />ខ្ពស់ទៅលើ ជ្រុងនិមួយៗមានប្រវែង២៧ម ខឿនទី១ មានកំពស់១៣ម គេសង្កតឃើញមានជណ្ដើរឡើងចោត<br />គ្រប់ទិសទាំងបួន។<br /><br />ប្រាសាទបាជុំត្រូវបានអ្នកបុរាណវិទ្យាខ្លះ ចាត់ទុកជាប្រាសាទរបស់ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័នទី២ នៅតាមប្រាសា<br />ទទាំងនេះ ព្រះអង្គបានបញ្ជាអោយសរសេរចារទុក លើផ្ទាំងសិលា នូវខ្លឹមសារអត្ថន័យជាច្រើនដែលមានទាក់<br />ទងទៅនឹងប្រវត្ដទឹកដីនគរខ្មែរ៘<br /><br />ប្រាសាទបន្ទាយស្រី គ.ស៩៦៧ ជាប្រាសាទមួយដែលគេចាត់ទុក ជាពេជ្រចរណៃ មានចំលាក់ល្អដាច់គេ នៅ<br />ក្នុងសិល្បៈខ្មែរជាស្នាដៃយ៉ាងល្អត្រចះត្រចង់ក្នុងរាជព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន។ ប្រាសាទបន្ទាយស្រី មិនមែនជាស្នា<br />ដៃរបស់ព្រះមហាក្សត្រ ដូចប្រាង្គប្រាសាទខ្មែរអែទៀតទេ។ ប្រាសាទបន្ទាយស្រី ជាស្នាដៃរបស់ព្រាហ្មណ៍យជ្យវរ<br />ហៈ ដែលជាចៅរបស់ព្រះបាទហរស្សវរ្ម័នទី១ ជាព្រះរាជគ្រូរបស់ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន និង ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៥<br /><br />ប្រាសាទបន្ទាយស្រី ស្ថិតនៅប្រមាណ ជាជាង២០គីឡូម៉ែត្រ ខាងជើងឆៀងខាងកើតក្រុងនគរធំ ប្រាសាទនេះបា<br />នកសាង ដើម្បីរំលឹកបូជាដល់ព្រះសិវៈ។ នៅជុំវិញ គេមានជីកកសិណដែរ នៅចំកន្ដាលមានប្រាសាទតូចៗបី ដែ<br />លមានកំពស់មិនហួសពី ៩.៨០មទេ។ ថ្មដែលគេយកមកសង់ និង ឆ្លាក់មានពណ៌ក្រហមព្រឿងៗ។ ប្រាសាទនេះ<br />មានរូបរាងតូចខុសធម្មតា ពីព្រោះអ្នកកសាងមិនមែនជាព្រះមហាក្សត្រ។<br /><br />សេចក្ដីកោតសរសើរក្នុងសិលាចារឹក<br />ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន ជាព្រះមហាក្សត្រខ្មែរមួយអង្គ ដ៏ធំខ្លាំងពូកែ ក្នុងប្រវត្ដិសាស្រ្ដខ្មែរ តែខ្មែរជំនាន់ក្រោយ ភាគ<br />ច្រើនណាស់ ដែលមិនបានស្គាល់អំពីស្នាដៃ ទេពកោសល្យ និង ប្រវត្ដិតស៊ូអង់អាច ធ្វើពលិកម្មជូនជាតិរបស់ព្រះ<br />អង្គ។ បុព្វបុរសប្រវត្ដិវិទូខ្មែរ បានសរសេរចារលើផ្ទាំងថ្ម ជាសិលាចារឹក នៅប្រាសាទព្រះអិន្ទកោសីថា «ព្រះអង្គ<br />មិនដែលបរាជ័យទេ ព្រះអង្គតែងតែមានជ័យជំនះឈ្នះសត្រូវជានិច្ច»។ សិលាចារឹកដដែល បានបញ្ជាក់បន្ដទៀត<br />ថា «ព្រះអង្គជាព្រះមហាក្សត្រដ៏គួរអោយស្រលាញ់ ជាងក្សត្រទាំងអស់»។ អ្នកប្រវិត្ដវិទូបារាំង អេទិជែនអាយ<br />ម៉ូនិញេ (Etienne Aymonier) ដែលជាអ្នកអែកទេស បានសិក្សាស្រាវជ្រាវប្រវត្ដិសាស្រ្ដខ្មែរយល់និងមានជំនឿ<br />ថាព្រះបាទរាជអិន្រ្តវរ្ម័ន ជាព្រះបាទបក្សីចាំក្រុង ព្រះមហាក្សត្រខ្មែរទី១៩ ក្នុងពង្សាវតាខ្មែរភាគរឿងព្រេងនិទាន។<br /><br />ជោគជ័យដ៏អុដុង្គអុត្ដម ធំអិតអុបមារបស់ព្រះអង្គ ក៏បានមកដោយសារព្រះអង្គមានទីប្រិក្សា និងសហការីសច្ចៈ<br />ល្អទៀងត្រង់ គោរពធម្មវិន័យច្បាប់ក្រិតក្រម និងមានសមត្ថភាព វិជ្ជាប្រាជ្ញាភ្លឺថ្លាខ្ពង់ខ្ពស់។ ព្រះអង្គមិនបានបំភ្លេច<br />ឈ្មោះបុព្វបុរស អ្នកដ៏មានគុណទាំងនេះទេ។ ដើម្បីជាការកោតសរសើរ ការរំលឹកដល់កិត្ដិយសកិត្ដិនាម ព្រះបា<br />ទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន ព្រះមហាក្សត្រខ្មែរ បានបញ្ជាអោយសរសេរចារ ចុះលើថ្មដារនូវស្នាដៃ គុណបំនាច់វីរបុរសទាំង<br />អស់នេះ។ ព្រះរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន បានចូលទីវង្គតក្នុងគ.ស ៩៦៨<br /><br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៥ គ.ស៩៦៨ – ១០០១<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៥ ជាព្រះរាជបុត្រ ព្រះបាទរាជអិន្រ្ទវរ្ម័ន ក្នុងគស.៩៦៨ នៅពេលដែលព្រះអង្គបានឡើងគ្រង<br />រាជសម្បត្ដិ ព្រះអង្គមិនទាន់បានបញ្ចប់ការសិក្សានៅឡើយទេ។ ៦ឆ្នាំក្រោយមក ទើបព្រះអង្គគ្រប់គ្រងផែនដី<br />ពេញលេញ ក្នុងវគ្គត្រង់នេះគេពុំបានដឹងថា តើនរណាជាអ្នកដឹកនាំប្រទេសជាតិជំនួសព្រះអង្គឡើយ។ ព្រះរាជ<br />គ្រូ និងទីប្រឹក្សាជាន់ខ្ពស់របស់ព្រះអង្គ គឺព្រាហ្មណ៍ជយ្យវរហៈ សិលាចារឹកព្រះអិន្ទកោសីបានអះអាងថា ព្រះ<br />បាទជ័យវរ្ម័នទី៥ជាព្រះមហាក្សត្រក្លាហានខ្លាំងពូកែ ក្នុងការធ្វើសឹកសង្គ្រាម។ សត្រូវជិតឆ្ងាយ បាក់បបខ្លបខ្លាច<br />តេជៈ បុណ្យបារមីព្រះអង្គ ព្រះអង្គក៏ជាក្សត្រដែលមានធម៌សន្ដោសប្រោសប្រនី ស្រលាញ់ និង ការពារយុត្ដិធម៌<br />ដែរ។ សិលាចារឹកដដែលបានចារកត់ថា «ដៃព្រះអង្គជាទំនប់យុត្ដិធម៌ កន្ដាលមហាសមុទ្រដ៏ធំធេង ពោរពេញទៅ<br />ដោយបាបកម្មប្រចាំសតវត្ស។<br /><br />ចំនោទសាសនា<br />ទោះបីជាព្រហ្មញ្ញសាសនាគោរពសិវៈ ស្ថិតនៅជាសាសនាពេញច្បាប់ក្នុងនគរក៏ដោយ ក៏ព្រះអង្គទទួលស្គាល់<br />អនុញ្ញាត និង ការពារព្រះពុទ្ធសាសនាដោយពេញច្បាប់ដែរ។ ព្រះអង្គបានបញ្ជាអោយមន្រ្ដីជាន់ខ្ពស់ម្នាក់ឈ្មោះ<br />ត្រិដបណ្ឌិត ដែលជាអ្នកកាន់ និង គោរពព្រះពុទ្ធសាសនា អោយមានភារកិច្ចទទួលជួសជុលថែរក្សា ព្រះពុទ្ធរូប<br />ដែលត្រូវគេបំផ្លិចបំផ្លាញវាយបំបែកបំបាក់ គម្ពីរក្បួនខ្នាត និង សៀវភៅ ដែលទាក់ទងនឹងព្រះពុទ្ធសាសនា ត្រូវបា<br />នស្រាវជ្រាវទិញយកមកពីបរទេស ព្រះពុទ្ធសាសនា ដែលខ្មែរសម័យនោះ គោរពបូជា គឺព្រះពុទ្ធសាសនាផ្នែក<br />មហាយាន។<br /><br />មិនតែប៉ុណ្ណោះ ដើម្បីដោះស្រាយបញ្ហាសាសនា និងជំនឿ កុំអោយក្លាយទៅជាប្រភពបែកបាក់សាមគ្គី និង ជា<br />សង្គ្រាមផ្ទៃក្នុង ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៥ បានមានគោលបំនងចង់បញ្ជូនព្រះពុទ្ធសាសនា ក្នុងនាមព្រហ្មញ្ញសាសនា<br />ដោយធ្វើព្រះពុទ្ធអោយក្លាយទៅជា ព្រះពោធិសត្វ លោកកេស្វរៈ (ព្រះអិសូរ) ទៅជាព្រះអាទិទេពថ្មីមួយទៀត។<br />ទិដ្ឋភាពនេះអាចបញ្ជាក់ អំពីអិទ្ធិពលព្រះពុទ្ទសាសនា ដែលបានជ្រួតជ្រាបក្នុងគ្រប់ស្រទាប់ប្រជាពលរដ្ឋ ហើយ<br />ដែលបានក្លាយទៅជាចំនោទមួយសំរាប់អ្នកកាន់អំនាច។ ដូច្នេះអិរិយាបទរបស់ព្រះមហាក្សត្រ ចំពោះព្រះពុទ្ធ<br />សាសនា អាចចាត់ទុកជាគោលជំហរនយោបាយ និង ជាផែនការដោះស្រាយបញ្ហាក្នុងសង្គម។<br /><br />ស្នាដៃ និង ការកសាង<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៥ ព្រះអង្គក៏ជាស្ថាប័នក្សត្រ ដែលបានកសាងប្រាង្គប្រាសាទ ដូចព្រះមហាក្សត្រជំនាន់មុនដែរ។<br />ប្រាសាទភិមានអាកាស ត្រូបានព្រះអង្គសាងសង់មុនគេ ហើយដែលថ្ងៃក្រោយទៅ ព្រះមហាក្សត្រផ្សេង<br />ទៀតបានកសាងបន្ថែមជាបន្ដបន្ទាប់។ ប្រាសាទនេះ បានសង់នៅចំកន្ដាលអនាគតនគរធំ មានទំហំ ២៥០ម x<br />៦០០ម។<br /><br />ប្រាសាតាកែវ ជាស្នាដៃមួយទៀតរបស់ព្រះអង្គ ដែលគេចាត់ទុកជាសក្ខីភាពថ្មី យ៉ាងសំខាន់ ក្នុងការស្ថាប<br />នា។ ប្រាសាទតាកែវមានទំហំ ១០០ x ១២០ម ហើយមានកំពស់ប្រវែង ៤៥ម។ អ្នកបុរាណវិទ្យាយល់ថា ប្រា<br />សាទភិមានអាកាស និង ប្រាសាទតាកែវ មានការជាប់ជំពាក់ទាក់ទងគ្នា ក្នុងផ្នែកប្រវត្ដិសាស្រ្ដ។ ព្រះបាទជ័យ<br />វរ្ម័នទី៥ បានចូលទីវង្គតក្នុងគ.ស ១០០១។<br /><br />Website : www.khmercenter.ch មណ្ឌលវប្បធម៌ខ្មែរនៅប្រទេសស្វីស<br /><br />បានចុះផ្សាយក្នុង នណាជា "Khmer"?<br />ការរីកចំរើននៃអិទ្ធិពលខ្មែរ<br />•ខែកក្កដា 12, 2008 • បញ្ចេញមតិ<br /><br />១. ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៣ (៨៥៤ – ៨៧៧)<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៣ ជាព្រះរាជបុត្រព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ បានឡើងសោយរាជសម្បត្ដិនគរខ្មែរ បន្ទាប់ពីបិតាព្រះ<br />អង្គ។ ព្រះបរមរាជវាំង និង ព្រះរាជធានីស្ថិតនៅហរិហរាល័យដដែល។ ក្នុងរជ្ជកាលព្រះអង្គ គេពុំបានសំគាល់<br />ឃើញមានព្រឹត្ដិការណ៍អ្វីជាសំខាន់ទេ។ ប្រជាជនរស់នៅដោយសុខសន្ដិភាព។ សិលាចារឹក បានចារទុកមកថា<br />ព្រះអង្គមានតេជបារមីភ្លឺចាំងចែងដូចព្រះសុរិយា ព្រះអង្គមានសេចក្ដីក្លាហានអង់អាច ហើយបានពង្រីកទឹកដី<br />កេរមរតកបិតាព្រះអង្គអោយរឹងរិតតែធំទូលាយ។ សិលាចារឹកដែល បន្ដទៅទៀតថា ព្រះអង្គចូលចិត្ដបរបាញ់សត្វ<br />និងទាក់ដំរី។<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័ទី៣ បានចូលទីវង្គតក្នុងគ.ស.៨៧៧។ ព្រះអង្គពុំមានកូនប្រុស សំរាប់ស្នងរាជ បន្ដពីព្រះអង្គទេ។<br />នៅជុំវិញ បរិវេណរលួសព្រះអង្គបានសាងសង់ ប្រាសាទព្រៃមន្ទីរ ប្រាសាទត្រពាំងពង់ និងជណ្ដើរទីមួយនៃ<br />ប្រាសាទបាគង។<br /><br />២. ព្រះបាទអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១ (គ.ស.៨៧៧ – ៨៨៩)<br />ព្រះបាទអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១ ជាក្សត្រដែលបានសោយរាជបន្ទាប់ពីព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៣ ករណីការឡើងសោយរាជនេះ<br />គេពុំបានដឹងច្បាស់លាស់ទេ គេគ្រាន់តែដឹងថា ព្រះអង្គត្រូវបានព្រះរាជវង្សានុវង្ស ព្រមទាំងនាម៉ឺនមុខមន្ត្រី ជ្រើស<br />រើសតែងតាំងជាព្រះមហាក្សត្រ។ ប៉ុន្ដែ គេអាចប៉ាន់ស្មានថា ព្រះអង្គបានព្រះរាជគ្រូព្រាហ្មណ៍ សិវសោមៈ ជា<br />អ្នកជ្រោមជ្រែងជួយសំរួលក្នុងការឈោងយកឋានៈជាព្រះមហាក្សត្រ។ ព្រះរាជគ្រូសិវសោមៈ ត្រូវជាប់ជា បង<br />ប្អូននឹងព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២។ ចំនែកព្រាហ្មណ៍ វាមសិវៈ ត្រូវជាចៅមីងរបស់ព្រាហ្មសិវកអិវលិយៈ ព្រះរាជគ្រូ<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២។<br /><br />ព្រះអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១ មានជាប់ព្រះញាតិវង្ស នឹងព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៣ដែរ ក្នុងឋានៈជាក្មួយ តែជាក្មួយឆ្ងាយ។ បិតា<br />ព្រះអង្គព្រះនាម ព្រះព្រិទ្ធិអិន្រ្ទវរ្ម័ន ជាកូនរបស់ប្អូនស្រី ព្រះរុទ្រ្ទវរ្ម័ន ព្រះអង្គគង់នៅរាជធានី ហរិហរាល័យ អែ<br />រលួស។<br /><br />ការកសាងនិងស្នាដៃ<br />កាលបើឡើងសោយរាជភ្លាម ក្នុងគ.ស ៨៧៩ ការតព្វកិច្ចដំបូងរបស់ព្រះអង្គគឺកសាងប្រាសាទ និង រៀបចំព្រះរាជ<br />ធានី ហរិហរាល័យ នៅរលួស ប្រាង្គប្រាសាទដែលព្រះអង្គសាងសង់មាន៖<br /><br />ប្រាសាទព្រះគោ ដែលមានកំពូលទាំងអស់៦ ត្រូវបានសង់មុនគេ ក្នុងគ.ស.៨៧៩ ដើម្បីទុកជាទីសក្ការៈបូជា<br />នៅខាងក្នុង ព្រះអង្គបានតំកល់លិង្គព្រះអិសូរ ព្រះបដិមាករតំនាងព្រះអិសូរ និង ព្រះនាងអុបមា មហេសីព្រះ<br />អិសូរ ដែលមានរូបរាងមុខមាត់ ដូចនឹងជីដូនជីតាព្រះអង្គខាងម្ដាយ និង ដូចព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ និង អគ្គមហេ<br />សី។ ប្រាសាទព្រះគោបានសង់ទៅដោយអិដ្ឋ មានព្រវែង ៩៧ម x ៩៤ ម៉ែត្រ និង កំពស់១៥ម។<br /><br />ប្រាសាទបាគង់ ជាប្រាសាទមួយទៀត ដែលព្រះអង្គបានកសាង លើទីកន្លែងជិតនោះដែរ ក្នុងគ.ស ៨៨១។<br />ប្រាសាទបាគង់មានទំហំ ៦៧ម x ៦៥ម សង់លើខឿនខ្ពស់ពីដី ១៥ម ហើយមានកំពូលទាំងអស់៩។កំពូលប្រាសាទ<br />ចំកន្ដាលខ្ពស់ជាងគេ មានកំពស់ ១៥ម។ ក្នុងនោះព្រះបាទអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១ តំកល់លិង្គព្រះអិសូរ។ អែកំពូល ៨ទៀត<br />ត្រូវបានសង់ដាក់តំរង់ទៅតាមទិសទាំងប្រាំបី។<br /><br />បារាយលលៃ ស្ថិតនៅក្នុងគោលគំនិត នយោបាយទឹក ដែលជីកព្រែកស្រះ បឹងត្រពាំង នៅតាមភូមិស្ថានគ្រប់ទិស<br />ទី តំរូវទៅតាមសេចក្ដីត្រូការរបស់បន្ដាជន និង នយោបាយកសាងជាតិ ការជីកកសាងបារាយលលៃ មិនមែនជា<br />ការផ្សងព្រេង មិនមែនជាការពិសោធន៍ ធ្វើយកល្អមើលនោះទេ អ្វីៗសុទ្ធតែត្រិះរិះគិតគូរយ៉ាងល្អិតល្អន់ ដើម្បី<br />អោយសមិទ្ធិបារាយនេះ អាចចែកចាយទឹក ផ្សព្វផ្សាយពាសពេញព្រះរាជធានី ភូមិជិតឆ្ងាយ និងស្រែចំការនៅ<br />ក្បែរនោះ បាយលលៃនៅរលួស មានទំហំ ៣៨០០ម x ៨០០ម ហើយទុកទឹកបានយ៉ាងតិច ៦០០០.០០០មត្រីគុណ<br />។ ស្នាដៃនេះ អ្នកវិទ្យាសាស្រ្ដ អ្នកបុរាណវិទ្យា និងអ្នកប្រវត្ដិសាស្ដ្រ ដែលបានសិក្សាអំពីប្រវត្ដិសាស្រ្ដខ្មែរបាន<br />ទទួលស្គាល់ កោតសរសើរ និង បញ្ជាក់ថា ជាជំហាន ដំបូងដែលនាំប្រទេសខ្មែរឆ្ពោះទៅរកការីកចំរើន ក្លាយទៅ<br />ជាមហាអំនាច។<br /><br />ក្រិត្យក្រមកំនត់ព្រះរាជវង្ស<br />ប្រហែលជាដើម្បីជៀសវាងតទៅអនាគត កុំអោយកើតមានបញ្ហាចោទ ក្នុងការឡើងសោយរាជសម្បត្ដិ កុំអោយ<br />មានការដន្ដើមអំនាចគ្នា ដែលជាប្រភពនៃជំលោះ នៃការបែកបាក់សាមគ្គី និងចំបាំងរវាងជាតិអែង ទើបបានជា<br />ព្រះបាទអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១ រៀបអោយមានក្បួនខ្នាតក្រិត្យវិន័យក្នុងរង្វង់ក្រកូលក្សត្រ។ ក្រិត្យបញ្ជានោះមានកំនត់ថា<br />ព្រះមហាក្សត្រ ជាប្រធានធំ លើព្រះរាជវង្សានុវង្សទាំងអស់។ ព្រះរាជវង្សស្ដេច ចែកចេញជាបីខ្សែ៖<br />១. សំដេចព្រះអុបយោវរាជ មានស្វេទឆ័ត្រ៦ជាន់<br />២. ព្រះអុបរាជ មានស្វេទឆ័ត្រ៥ជាន់<br />៣. មាតាព្រះមហាក្សត្រ រឺបុត្រីច្បងព្រះមហាក្សត្រ មានស្វេទឆ័ត្រ ៤ជាន់<br />ក្រុមក្សត្រទាំងបីជំពូកនេះ សុទ្ធតែមានគ្រូអាចារ្យ នាម៉ឺនមុខមន្រ្ដី ទ័ពទាហានពលសេនា និងទឹកដីទ្រព្យសម្បត្ដិ<br />ខ្ញុំកំដរទាសាទាសីបរិវារ ដូចគ្នានឹងព្រះរាជា គ្រាន់តែតិចច្រើនជាងគ្នាប៉ុណ្ណោះ។<br /><br />កូនចៅព្រះមហាក្សត្រ ក្នុងប្រាំដំណស្ថិតនៅក្នុងក្រមខ័ណ្ឌព្រះរាជវង្សដដែល ហើយមានសិទ្ធអំនាចនឹងឡើងគ្រង<br />រាជសម្បត្ដិ ជាម្ចាស់ផែនដីបាន គឺនៅក្នុងចំនោមព្រះរាជវង្សទាំងប្រាំដំណ រឺ ប្រាំជំនាន់នេះហើយ ដែលព្រាហ្ម<br />ណ៍ និង នាម៉ឺនមន្រ្ដី ត្រូវជ្រើសរើសតែងតាំងស្ដេច ក្នុងពេលណាដែលព្រះមហាក្សត្រចូលទីវង្គត។ តាមធម្មតា<br />គេតែងជ្រើសរើស ព្រះអុបរាជអោយឡើងធ្វើជាព្រះមហាក្សត្របន្ដរាជវង្ស។ ម្យ៉ាងទៀត សមាជិកនិមួយៗ រប<br />ស់ព្រះរាជវង្ស មុននឹងរៀបការ ត្រូវតែមានសេចក្ដីសុខចិត្ដយល់ព្រមអនុញ្ញាត ពីព្រះមហាក្សត្រសិន។<br /><br />ចំនែកកូនស្ដេច ដែលហួសពីប្រាំដំណ គេហៅថាព្រះវង្ស។ ស្ដេចទាំងនេះ គ្មានសិទ្ធិនឹងទាមទារឡើងធ្វើជាព្រះម<br />ហាក្សត្រឡើយ។ ដូច្នេះដើម្បីរក្សាអោយមានសិទ្ធិ អាចនឹងឡើងសោយរាជ្យទៅថ្ងៃក្រោយ ស្ដេចព្រះវង្ស ត្រូវ<br />ស្វះស្វែងរៀបការជាមួយស្ដេចអង្គណា ដែលមិនទាន់អស់សទ្ធិ។ ដោយសារបុព្វហេតុនេះ ទើបបានជាក្នុងចង្កោ<br />មព្រះរាជវង្សខ្មែរ គេសង្កេតឃើញស្ដេចខ្មែរ ច្រើនតែរៀបការជាមួយបងប្អូនអែង។<br /><br />ព្រះបាទអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១ ជាព្រះមហាក្សត្រមួយអង្គធំកំពូល ក្លាហានខ្លាំងពូកែ ក្នុងចំបាំងព្រះអង្គមិនដែលចាញ់ រឺ ដក<br />ឃ្លាថយឡើយ សិលាចារឹកនៅព្រះបាទ និង បាគង់ បានសរសេរបន្ដទៀតថា «ព្រះបាទអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១ ជាព្រះមហា<br />ក្សត្រ ដែលប្រកបទៅដោយទសពិធរាជធម៌ ជាទីត្រជាក់ត្រជុំរបស់ប្រជានុរាស្រ្ដ។ ព្រះអង្គមានគុណសម្បត្ដិគ្រប់<br />យ៉ាងអិតមានខ្វះ ព្រះអង្គមានមហិទ្ធិរិទ្ធិអំនាចបីយ៉ាង ព្រះអង្គអាចយកជ័យជំនះឈ្នះលើរូបព្រះអង្គ ព្រះអង្គមិន<br />ដែលភ្លេចគោរពបូជាព្រះ ហើយព្រះអង្គបានការពារទឹកដីដូចជាម៉ានូ(១) ដោយស្គាល់ដឹងយល់អ្វីដែលត្រូវធ្វើ<br />និងអ្វីដែលមិនត្រូវធ្វើ។ ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី១ បានចូលទីវង្គតក្នុងគ.ស ៨៨៩ នៅរាជធានី ហរិហរាល័យ។<br />១ = ម៉ានូ ជាតួអង្គមួយសំខាន់ណាស់ នៅក្នុងព្រាហ្មណ៍សាសនា គឺជាតួអង្គដែលទទួលច្បាប់បញ្ញាតិពីព្រះអាទិ<br />ទេព យកមកអោយមនុស្សលោកអនុវត្តប្រតិបត្ដិតាម។ ព្រះព្រហ្មណ៍បានបង្កបង្កើតពីពិភពលោក និង ផ្ដល់ជីវិត<br />ដល់ម៉ានូ ម៉ានូបានទទួលធម្មសាស្រ្ដ ពីព្រះព្រហ្ម។ ហើយបន្ទាប់មក គឺម៉ានូនេះជាអ្នកបង្កើតម៉ានូ និង ព្រាហ្មណ៍<br />ជាច្រើនទៀត ដើម្បីរៀបចំកសាងពិភពលោក។<br /><br />គ. ដើមកំនើតការកសាង មហានគរលើកទី១<br /><br />១. ព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី ១ (គ.ស. ៨៨៩ – ៩០០)<br />ព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ ជាព្រះរាជបុត្ររបស់ព្រះអិន្រ្ទវរ្ម័នទី១។ ព្រះអង្គបានឡើងសោយរាជបន្ដពីបិតាព្រះអង្គ<br />ក្នុង គ.ស.៨៨៩ នៅទីក្រុងហរិហរាល័យ។ ព្រះអគ្គមហេសីព្រះអង្គព្រះនាមអិន្រ្ទទេវី ដែលជាម្ចាស់ក្សត្រីល្អអែក<br />មានចំនេះវិជ្ជាខ្ពង់ខ្ពស់ មានប្រាជ្ញាភ្លឺថ្លាមុះមុត ល្បីល្បាញទៅគ្រប់ទិសទីក្នុងព្រះនគរ។<br />ព្រះរាជគ្រូ និង ទីប្រឹក្សាជាន់ខ្ពស់ព្រះអង្គ មានព្រាហ្មណ៍ព្រះនាម សិវសោមៈ និង វាមសិវៈ ដែលជាចៅរបស់<br />ព្រាហ្មណ៍សិវតអិវលិយៈ ព្រះរាជគ្រូព្រះបានជ័យវរ្ម័នទី២។<br /><br />ចំបាំងក្នុងរជ្ជកាលព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១<br />នៅដើមរជ្ជកាលព្រះអង្គ គេកត់សំគាល់ឃើញមាន ការរំជើបរំជួល ចលាចលអសន្ដិសុខ និងចំបាំងបង្កបង្កើតដុត<br />ឆេះឡើង ដោយក្រុមគ្រួសារព្រះញាតិវង្ស ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី៣ ដែលត្រូវខកខានមិនបានទទួលរាជបល្ល័ង្គ ក្រោ<br />យពេលដែលព្រះមហាក្សត្រអង្គនេះចូលទីវង្គត។ ចំបាំងរាំងជលមានសភាពខ្លាំងក្លាសាហាវអស្ចារ្យ។ កាល<br />នោះទ័ពព្រះមហាក្សត្រព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ ត្រូវទន់ដៃក្រោមការវាយប្រហាររបស់បច្ចាមិត្រ ព្រះរាជាត្រូវស<br />ត្រូវចោមរោមព័ទ្ធជុំទិស។ ក្នុងគ្រាដ៏សែនអាសន្ននេះ មេទ័ពស្មោះស្ម័គ្រព្រះអង្គពីរនាក់ បាននាំគ្នាសំរេចចិត្ដបូជា<br />ជីវិត ដោយយករាងកាយទៅរាំងពាំងការពារព្រះអង្គ រងព្រួញដាវលំពែង តែនៅទីបញ្ចប់ ព្រះអង្គបានវាយប្រ<br />ហារសត្រូវបាក់បែករត់ខ្ចាត់ខ្ចាយបរាជ័យចាញ់អស់។<br /><br />ព្រះអង្គធ្លាប់ធ្វើសង្គ្រាមច្បាំង ឈ្នះទាំងលើដី ទាំងលើសមុទ្រ បំផ្លាញទូកសំពៅសត្រូវអស់ជាច្រើន ជាពិសេស<br />ព្រះអង្គបានធ្វើចំបាំងតទល់នឹងនគរចំប៉ា ដេញវាយប្រហារទ័ពចាម ចូលដល់រហូតទីក្រុង ហើយចាប់បានជាឈ្លើ<br />យ។ បន្ទាប់មក ព្រះអង្គបានតែងតាំងមេទ័ពចាមម្នាក់អោយឡើងសោយរាជនៅទីនោះ។ ប៉ុន្ដែនៅពេលដែល<br />ព្រះអង្គលើកទ័ពត្រលប់មកនគរ កងទ័ពចាម១២ក្រុមបានរៀបចំរាយអន្ទាក់ ចាំវាយកំទេចទ័ពខ្មែរ ព្រះអង្គបានបើ<br />កការវាយប្រហារ កំទេចកងទ័ពសត្រូវអស់ជាច្រើនក្រុម ហើយក៏រំលៀកខ្លួនរំដោះចេញផុត ត្រលប់ចូលមហា<br />នគរវិញ ក្នុងពេលប្រយុទ្ធនឹងទ័ពចាម ប្រសិនបើគ្មានអន្ដរាគមន៍ គ្មានការធ្វើពលិកម្មបូជាជិវិត របស់មេទ័ព និង<br />ពលសេនា នោះប្រហែលជាព្រះអង្គ ត្រូវរងគ្រោះថ្នាក់ អស់ព្រះជន្មផងក៏មិនដឹង។<br /><br />ព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ មិនមែនពូកែតែខាងធ្វើចំបាំងប៉ុណ្ណោះទេ ព្រះអង្គ ក៏ជាក្សត្រមួយពូកែគ្រប់គ្រងរៀបចំក<br />សាងប្រទេសជាតិទឹកដី និងការពារថែរក្សា ទំនុកបំរុងសាសនាដែរ។<br /><br />ការកសាង និងស្នាដៃ<br />រាជធានីយសោធបុរៈ កាលបើបានឡើងគ្រប់គ្រងប្រទេសកម្ពុជាហើយ ព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ ក៏ចាត់ចែងបញ្ជា<br />អោយកសាងព្រះរាជធានីថ្មីមួយទៀត ដោយយកភ្នំបាខែងធ្វើជាស្នូលចំកន្ដាល។ ព្រះរាជធានីថ្មីនៃប្រទេសកម្ពុ<br />ជា មានឈ្មោះថា យសោធបុរៈ ដែលយើងនិយមហៅថា មហានគរ រឺ នគរធំ។<br /><br />អ្នកស្រាវជ្រាវបរទេស បាននាំគ្នាដាក់ឈ្មោះថា «អង្គរ»។ នេះជាមហានគរ រឺ នគរធំទី១ នៅក្នុងប្រវត្ដិសាស្រ្ដ<br />ខ្មែរ។ កំពែង គូអូរទឹក ត្រូវបានជីកជុំវិញព្រះរាជធានី ដើម្បីទុកការពារនឹងសត្រូវជិតឆ្ងាយ។ ប្រលាយទឹកជាច្រើន<br />ជួបជាប់កាត់គ្នាចុះឡើងច្រវាត់ច្រវែង ដូចក្រលាចត្រង្គ ជាផែនការណ៍នយោបាយទី៧ និង ជាមធ្យោបាយមួយ<br />ក្នុងការដឹកនាំ បញ្ចូលទឹកសំរាប់ប្រកបកសិកម្ម។<br /><br />ប្រាសាទភ្នំបាខែង បានសង់លើភ្នំបាខែង<br />អុទ្ទិសថ្វាយព្រះអិសូរ ដោយមានតំកល់លិង្គជា<br />តំនាងប្រាសាទបាខែង បានសង់នៅលើកំពូលភ្នំ<br />បាខែងដែលមានកំពស់ប្រមាណជា៦០ម ជុំវិញ<br />ភ្នំ ព្រះអង្គបានសង់កំផែងមួយរាងបួនជ្រុង ប្រ<br />វែង ៦៥០ម x ៤៤០ម ឡើងទៅដល់កំពូលភ្នំ<br />ដែលដើរដោយស្ថានភាពរាបស្មើ ទំហំ១៨០ម x<br />១២០មព្រះអង្គបានសាងសង់ខឿន៥ថ្នាក់ ហើយ<br />សង់ប្រាសាទនៅទីនោះ ប្រាសាទតូចៗ នៅលើភ្នំបាខែងមានទាំងអស់១០៩។<br /><br />បារាយខាងកើតស្ថិតនៅក្នុងលក្ខណនយោបាយទឹក សំរាប់បំរើវិស័យកសិកម្ម ព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ បានក<br />សាងជីកឡើង។ បារាយខាងកើតមានប្រវែង ៧០០០ម និងទទឹង៨០០ម អាចផ្ដល់ទឹកបានដល់ទៅ ៣០លានម៉ែ<br />ត្រត្រីគុណ។ ទំនប់ដីយ៉ាងធំត្រូវបានលើកឡើងព័ទ្ធជុំវិញ សំរាប់ការពារទឹកជំនន់។ ហើយនៅជ្រាំងខាងត្បូងបា<br />រាយ ព្រះអង្គបានចាត់ចែងអោយសាងព្រះវិហារវត្ដអារាម សំរាប់អ្នកគោរពព្រះវិសនុ ព្រះសិវៈ និង ព្រះពុទ្ធសា<br />សនា។ ជាមួយគ្នានៅគ្រប់ខេត្ដខ័ណ្ឌនានា ព្រះអង្គបានកសាងអាស្រម ព្រះវិហារ និង វត្ដជាច្រើនទៀតដែរ។<br /><br />ប្រាសាទលលៃនៅរលួស ជិតប្រាសាទបាគោ និង បាគង់ដែលជាកន្លែងរាជធានីចាស់ក៏បានកសាងដោយ<br />សារព្រះអង្គដែរ ដើម្បីរំលឹកដល់វិញ្ញាណខន្ធបិតាមាតា និង ជីដូនជីតាខាងម្ដាយព្រះអង្គ<br /><br />ប្រាសាទព្រះវិហារជាប្រាសាទដែលព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ បានកសាងសំរាប់អុទ្ទិសរំលឹកគុណថ្វាយចំពោះ<br />សិវៈ។ ប្រាសាទព្រះវិហារគេបានសង់ នៅលើកំពូលភ្នំដងរែក លើជ្រាំងភ្នំដែលមានកំពល់៨០ម។ គេអាចឡើង<br />ទៅតាមផ្លូវជំរាល ដែលមានប្រវែងប្រហែលជា ៨០០ម ការកសាងប្រាសាទព្រះវិហារ មិនបានហើយចប់នៅក្នុង<br />រាជព្រះអង្គទេ។ ការសាងសង់មានបន្ដទៅទៀត ក្នុងរជ្ជកាលព្រះបាទសុរិយាវរ្ម័នទី១ និង ព្រះបាទសុរិយាវរ្ម័នទី<br />២។ ម្យ៉ាងវិញទៀតយើងសង្កេតឃើញប្រាសាទព្រះវិហារ មានលំនាំ លក្ខណៈដូចគ្នានឹង ប្រាសាទវត្ដភូ។<br /><br />ព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ ជាព្រះមហាក្សត្រប្រកបដោយសេចក្ដីក្លាហាន និង ទសពិធរាជធម៌ដែលមានតែមួយគត់<br />គ្មានអ្វីមកប្រដូចបាន ព្រះអង្គមានចំនេះវិជ្ជា ខ្ពង់ខ្ពស់ជ្រៅជ្រះ។ ហើយព្រះអង្គក៏មិនធ្វេសប្រហែស ក្នុងការគោ<br />រពបូជាចំពោះសាសនាដែរ សិលាចារឹកខ្មែរនៅ ព្រះបាទ បានសរសេរចារបន្ថែមថា «ក្នុងភពទាំងពីរ ស្ថានកន្ដាល<br />និង ស្ថានសួគ៌។ មានតែព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ (ភពផែនដី) និង ព្រះអិន្រ្ទ (ស្ថានសួគ៌) ទេ ដែលជាអ្នកគ្រប់គ្រង<br />ការពារ ពោរពេញទៅដោយវីរភាព»។<br /><br />ព្រះបាទយសោវរ្ម័នទី១ មានបុត្រពីរព្រះអង្គ ព្រះហរស្សវវ្ម័នទី១ និងព្រះអិសានវរ្ម័នទី២។ ព្រះអង្គបានចូលទីវង្គ<br />តក្នុងគ.ស ៩០០ ព្រះអង្គបានទុកជាមរតក ដល់កូនចៅខ្មែរជំនាន់ក្រោយនូវប្រទេសកម្ពុជាមួយ យ៉ាងខ្លាំងមាំមួន<br />ដែលពោរពេញទៅដោយការកសាង និង រីកចំរើនលូតលាស់ក្នុងគ្រប់វិស័យ ព្រះអង្គបានផ្ដល់សន្ទុះមួយថ្មី ដល់<br />មហាអំនាចកម្ពុជា។<br /><br />Website : www.khmercenter.ch មណ្ឌលវប្បធម៌ខ្មែរនៅប្រទេសស្វីស<br /><br />បានចុះផ្សាយក្នុង នណាជា "Khmer"?<br />កម្ពុជាសម័យអង្គរ<br />•ខែកក្កដា 12, 2008 • បញ្ចេញមតិ<br /><br />កម្ពុជានាចុងសតវត្សទី៨ ត្រូវស្ថិតនៅក្រោមអានានិគមប្រទេសជ្វាស្ទាវា យ៉ាងតិចណាល់ក៏ជាង ១០ឆ្នាំដែរ។ ចំ<br />ពោះការរស់នៅ ការគ្រប់គ្រង និង ទិដ្ឋភាពក្នុងនគរ យើងពុំមានអែកសារអ្វីជាសំអាង សំរាប់សិក្សាឡើយ។ តែ<br />យើងអាចដឹងបានថា ថ្ងៃក្រោយ មានក្សត្រខ្មែរមួយអង្គ ព្រះនាមជ័យវរ្ម័ន បានរៀបចំការតស៊ូ ប្រមូលអ្នកស្នេហា<br />ជាតិ កទ័ពចេញមកប្រយុទ្ធ រើបំរះរំដោះកម្ពុជាពីអានានិគមជ្វា។ ព្រះបាទជ័យវរ្ម័ន ជាព្រះមហាក្សត្រខ្មែរមួយ<br />ដ៏ចំនាន ខ្លាំងពូកែ ក្នុងប្រវត្ដិសាស្រ្ដខ្មែរ ដែលបានកសាងសម័យមហានគរ ហើយដែលបានជំរុញធ្វើអោយកម្ពុជា<br />មានអានុភាព រៀងរហូតមក។<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ (៨០២ – ៨៥៤)<br />គេអាចស្គាល់ប្រវត្ដិសាស្រ្ដរបស់ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ ដោយសារសិលាចារឹក ស្ដុកកក់ធំ ដែលអ្នកប្រវត្ដិវិទូខ្មែរ<br />បានសរសេរចារឆ្លាក់លើថ្ម ២០០ក្រោយរជ្ជកាលព្រះអង្គ។ ក្នុងរាជព្រះអង្គ គេពុំឃើញមានសិលាចារឹកណា<br />មួយដែលបានសរសេរចារទុកបញ្ជាក់ប្រាប់អំពីការតស៊ូ ព្យាយាមបង្រួបបង្រួមសាមគ្គីជាតិ វាយកំចាត់ខ្មាំង និង<br />កសាងមាតុភូមិឡើយ។<br /><br />១. ការតស៊ូរំដោះជាតិ<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ ត្រូវជាចៅមីងព្រះបាទបុស្សករ័ក្ស បើគិតតាមខ្សែខាងម្ដាយ។ ក្នុងពេលកើតព្រឹត្ដិការណ៍ ពួក<br />ជ្វាចោរសមុទ្រចូលមកលួចប្លន់ ដុតផ្ទះសំបែង ទីក្រុងសម្ភុបុរៈ ព្រះអង្គព្រមទាំងព្រះញាតិវង្ស ត្រូវពួកខ្មាំងចាប់<br />យកជាឈ្លើយ នាំយកទៅកោះស្ទាវា។ កាលនោះព្រះអង្គនៅជាកុមារនៅឡើយ។ នៅប្រទេសជ្វា ព្រះអង្គខំ<br />ប្រឹងរៀនសូត្រគ្រប់មុខវិជ្ជា ទាំងក្នុងសាសនា ទាំងក្នុងរបៀបរៀបចំនគរ ដែលជាមូលដ្ឋានបានជំរុញធ្វើអោយប្រ<br />ទេសជ្វាក្លាយទៅជាមហាអំនាចមួយក្នុងភូមិភាគអាស៊ីអគ្នេយ៍។<br /><br />ថ្ងៃមួយក្នុងគ.ស.៨០០ ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ ដោយមានពលសេនាអាមាត្យជាទីទុកចិត្ដ ជូនដំនើរផង ក៏លបលួច<br />ធ្វើដំនើរត្រលប់មកស្រុកខ្មែរវិញ។ ព្រះអង្គបានតាំងទីមូលដ្ឋាននៅខេត្ដក្រចេះ ក្នុងតំបន់ចន្លោះអតីតព្រះរាជធានី<br />សម្ភុបុរៈ និង ស្រុកត្បូងឃ្មុំ។ កន្លែងនោះមានឈ្មោះថា អិន្រ្ទបុរៈ ដែលគេចាត់ទុកជារាជធានីមួយ ក្នុងរជ្ជកាល<br />ព្រះអង្គ។ ព្រះអង្គបានពន្យល់បញ្ចុះបញ្ចូលដឹកនាំព្រះញាតិវង្ស នាម៉ឺនមន្រ្ដីមេទ័ព និងស្ដេចដែលធ្លាប់ចំនុះនគរ<br />ចេនលាទឹកលិច អោយសុខចិត្ដសុខកាយយល់ព្រមរួបរួមកំលាំង វាយកំចាត់ពួកសត្រូវចោរជ្វា។<br /><br />ក្នុងការតស៊ូរំដោះជាតិពីនឹមប្រទេសជ្វា ព្រះជ័យវរ្ម័នទី២ មានសហការីពូកែចំនានចំនាប់មានវិជ្ជា និងសមត្ថភាព<br />យ៉ាងខ្ពស់ជ្រៅជ្រះ ជាច្រើនជាជំនួយ។ មេទ័ពដ៏ល្បីល្បាញជាងគេឈ្មោះ ព្រិទ្ធិអិន្រ្ទវរ្ម័ន ដែលបានរំដោះបង្ក្រាប<br />និង រៀបចំតំបន់ដែលស្ថិតនៅខាងត្បូង ខេត្ដបាត់ដំបង អោយមានសន្ដិសុខ។ ស្នាដៃនេះ ជាកត្ដាមួយយ៉ាងសំខា<br />ន់ ដែលអនុញ្ញាតផ្ដល់ដល់ព្រះមហាក្សត្រខ្មែរ នូវលទ្ធភាពកសាងព្រះរាជធានី ក្នុងតំបន់បឹងទន្លេសាប ដែលជា<br />ជង្រុកស្រូវ និង ត្រីសាច់ ហើយលើផ្នែកយុទ្ធសាស្រ្ដវិញ ទីក្រុងកម្ពុជា ក៏ស្ថិតនៅឆ្ងាយពីច្រកចូលរបស់កងទ័ពជ្វា<br />និង ចាម ដែលតែងឡើងមកតាមដងទន្លេដែរ។ ដូច្នេះហើយ បានជាព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ បោះបង់ភូមិភាគទន្លេ<br />មេគង្គខាងត្បូង មកតាំងទីរាជធានី នៅខាងជើងបឹងទន្លេសាប។<br /><br />អ្នកប្រាជ្ញម្នាក់ទៀត ដែលល្បីល្បាញជាងគេ ខាងចំនេះចេះដឹង មានវិជ្ជាខ្ពង់ខ្ពស់ មានប្រាជ្ញាឈ្លាសវៃឈ្មោះ<br />សិវកអិវលិយៈ។ ក្នុងគ្រប់កាលៈទេសៈ ព្រះអង្គតែងតែនាំអ្នកប្រាជ្ញកំពូលនេះទៅជាមួយជានិច្ច ដើម្បីទុកជាទី<br />ប្រឹក្សាជាន់ខ្ពស់ សំរាប់ផ្ដោះប្ដូរសាកសួរយោបល់ គ្រប់បញ្ហាដែលទាក់ទងនឹងអាយុជីវិតរបស់ប្រទេសជាតិ។<br /><br />ប្រវត្ដិតស៊ូរបស់ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ និង ប្រជាពលរដ្ឋខ្មែរជំនាន់នោះ គេពុំបានដឹងអ្វីជាពិតប្រាកដទេ។ តែយើង<br />អាចប៉ាន់ស្មានបានថា ការតស៊ូរំដោះជាតិក្នុងគ្រានោះ មានភាពខ្លាំងក្លាធ្ងន់ពិបាកណាស់ ជាពិសេសនៅចំពោះ<br />មុខខ្មាំងជ្វា ដែលកំពុងមានកំលាំង។ ប្រហែលជាមកអំពីបញ្ហាស្ថិរភាព សន្ដិសុខ និង បុព្វហេតុដូច្នេះហើយ ទើប<br />បានជាព្រះមហាក្សត្រខ្មែរ បានលើក បានរើទីក្រុងជាច្រើនដំនាក់។ ព្រះរាជធានីទាំងនេះមាន កុឌិ ដែលស្ថិត<br />នៅក្នុងរង្វង់តំបន់ប្រាសាទបន្ទាយក្ដី ផ្នែកខាងជើងក្នុងខេត្ដសៀមរាប អមរិន្រ្ទបុរៈ ដែលអ្នកប្រវត្ដិវិទូប៉ាន់ស្មានថា<br />នៅក្នុងតំបន់បន្ទាយឆ្មារ ក្នុងខេត្ដបាត់ដំបង ហរិហរាល័យ ដែលស្ថិតនៅតំបន់រលួស ក្នុងខេត្ដសៀមរាប និងមហិ<br />ន្រ្ទបរពត ដែលជាភ្នំគូលែន ស្ថិតក្នុងខេត្ដសៀមរាបដដែល។<br /><br />២. ការប្រកាសអែករាជភាពកម្ពុជា<br />គឺនៅលើភ្នំគូលែន រឺព្រះរាជធានីមហិន្រ្ទបរពត ក្នុងគ.ស ៨០២ ដែលព្រះមហាក្សត្រខ្មែរព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២<br />បានប្រកាសអែករាជភាពកម្ពុជា ចេញពីក្រញាំអានានិគមស្ដេចជ្វាស្ទាវា។<br />ប្រវត្ដិរំដោះ និង ប្រកាសអែករាជភាពកម្ពុជា ត្រូវបានបុព្វបុរសខ្មែរ សរសេរឆ្លាក់ចារលើផ្ទាំងសិលា ក្នុងគ.ស<br />១០៥២ ដែលគេដាក់ឈ្មោះថា សិលាចារឹកស្ដុកកក់ធំ។ សិលាចារឹកនេះគេបានរកឃើញនៅក្នុងប្រាសាទស្ដុកកក់<br />ធំ ដែលស្ថិនៅខាងជើងឆៀងខាងលិច ចំងាយប្រមាណ២៥ គីឡូម៉ែត្រពីទីប្រជុំជន ស៊ីសុផុន ខេត្ដបាត់ដំបង(សព្វ<br />ថ្ងៃបន្ទាយមានជ័យ) ។ បច្ចុប្បន្ន សិលាចារឹកស្ដុកកក់ធំ ត្រូវគេយកទៅតំកល់ទុកនៅសារមន្ទីរសៀមបាងកក។ តា<br />មរយៈសិលាចារឹកស្ដុកកក់ធំ យើងអាចឃើញស្គាល់ យល់ និង ដឹងអំពីប្រវត្ដិសាស្រ្ដ វប្បធម៌ អរិយធម៌ខ្មែរមួយ<br />ផ្នែកធំ ក្នុងសម័យអង្គរ។<br /><br />ដើម្បីអោយអែករាជភាពកម្ពុជា មានអិទ្ធិពលជ្រួតជ្រាបគ្រប់ទិសទី ទាំងក្នុងគ្រប់ស្រទាប់ជាន់ថ្នាក់ប្រជាជន ទាំង<br />ទៅលើប្រទេសជិតឆ្ងាយ ព្រះបាទជ័យវរ្ម័ន បានរៀបចំបង្កើតធ្វើអោយមានពីធីបុណ្យសាសនា យ៉ាងអុត្តុង្គអុត្ដមធំ<br />អុលារឹក នៅភ្នំគូលែន។ ព្រះអង្គបាននិមន្ដព្រាហ្មណ៍មួយអង្គព្រះនាម ហិរនិយធម្ម គង់នៅអាស្រមជនបទ ហើ<br />យដែលចេះគ្រប់មុខវិជ្ជាសីលសាស្រ្ដ មន្ដអាគម គាថា អោយមកចំរើនរៀបចំពិធីបុណ្យ គោរពបូជាព្រហ្មញ្ញសា<br />សនា ទៅតាមតំរាក្បួនទ្រឹស្ដីទេវរាជ។<br /><br />ព្រាហ្មណ៍ ព្រះគ្រូហិរនិយធម្ម បានបង្ហាត់បង្រៀនសាស្រ្ដទាំងបួនក្នុងគម្ពីរព្រះអិសូរ ដល់ព្រាហ្មណ៍ សិវកអិវលិ<br />យៈ ទីប្រឹក្សាជំនិតព្រះមហាក្សត្រ ដើម្បីអោយចេះចងចាំ ក្បួនវិធីរៀបចំធ្វើសក្ការបូជាគោរពទេវរាជ។ ធម៌ទាំង<br />នេះ ពួកព្រាហ្មណ៍ត្រូវរៀនសូត្រស្វាធ្យាយ និង ត្រូវរៀបចំធ្វើពិធីផ្សេងៗ ដើម្បីកំចាត់សត្រូវ ដើម្បីប្រកាសតាំង<br />ខ្លួនជាអ្នកជា មានអែករាជភាព មានអិស្សរភាព និង បួងសួងសុំអោយមាននូវសេចក្ដីចំរុងចំរើនសំបូរសប្បាយ<br />ដល់ប្រជាជាតិ។ គឺអាចជាទ្រឹស្ដី ជាក្បួនតំរាគម្ពីរសំរាប់រៀបចំកសាងនគរ អោយមានអែកភាព ខ្លាំងពូកែល្អ។ ជា<br />គុណបំនាច់ដល់ព្រាហ្មណ៍ សិវកអិវលិយៈ ព្រះមហាក្សត្របានសច្ចាប្រគល់សិទ្ធិផ្ដាច់មុខដល់គ្រួសារព្រាហ្មណ៍ ត<br />ពូជពីជំនាន់មួយទៅជំនាន់មួយ ជាលំដាប់លំដោយ តាមត្រកូលខាងម្ដាយ អោយមានឋានៈជាអ្នកទទួលបន្ទុក<br />រៀបចំពិធីបូជាទេវរាជ តទៅអនាគត។ ដូច្នេះហើយបានជាយើងឃើញមានក្រុមព្រាហ្មណ៍បារគូ បុរោហិត នៅ<br />ជិតជាប់ព្រះមហាក្សត្រ ដើម្បីជាសាក្ខីភាពនៃការគោរពប្រពៃនី។ តែក្រុមព្រាហ្មបុរោហិត ដែលមានពូជពង្សចុះ<br />មកពីព្រាហ្មណ៍ សិវកអិវលិយៈ ប្រហែលជាផុតពូជក្នុងសម័យស្ដេចត្រសក់ផ្អែម។ ពីព្រោះស្ដេចអង្គនេះ គ្មាន<br />បញ្ចក្សត្រ គ្មានព្រះខ័នរាជ គ្មានអ្វីសំគាល់ជាស្ដេចពេញគ្រប់លក្ខណៈ តាមច្បាប់ក្រិត្យក្រមវិន័យខ្មែរឡើយ(១)។<br />អែពិធីធ្វើសក្ការបូជាទេវរាជ ត្រូវបានព្រះមហាក្សត្រខ្មែរជំនាន់ក្រោយ គោរពប្រតិបត្ដិ អនុវត្ដធ្វើតាមរហូតមក<br />ដល់សព្វថ្ងៃ។ មិនតែប៉ុណ្ណោះព្រាហ្មណ៍ សិវកអិវលិយៈ បានទទួលឋានៈជាព្រះរាជគ្រូរបស់ព្រះមហាក្សត្រ។<br />១ = ពូជពង្សវង្សត្រកូល ព្រាហ្មណ៍ សិវកអិវលិយៈ ប្រហែលជាត្រូវផុតរលត់អស់លែងមាន ក្នុងសម័យព្រឹត្ដិការ<br />ណ៍តាត្រសក់ផ្អែមដន្ដើមរាជ្យ ដែលបានកាប់សំលាប់បំផ្លាញអ្វីជាព្រហ្មញ្ញសាសនា។ ដូច្នេះហើយ ទើបស្ដេចត្រ<br />សក់ផ្អែម បញ្ជាអោយបង្កើតព្រាហ្មបុរោហិត និង បញ្ជក្សត្រសំរាប់តំនាងរាជបល្ល័ង្គ។<br /><br />ក្នុងការគោរពបូជាទេវរាជ គេយក លិង្គ មកធ្វើជាតំនាង។ លិង្គនេះ គេយកទៅតំកល់ទុកលើភ្នំមួយយ៉ាងខ្ពស់<br />ដែលជាតំនាងភ្នំព្រះសុមេរុ។ អែភ្នំដែលតំនាងភ្នំព្រះសុមេរុ គឺភ្នំគូលែន។ ដូច្នេះហើយបានជាព្រះបាទជ័យវរ្ម័ន<br />ទី២ បានប្រារព្ធពិធីគោរពបូជាទេវរាជ និង យកលិង្គទៅតំកល់នៅទីនោះ។ លិង្គជាតំនាងព្រះអិសូរ ជាតំនាងការ<br />កកើត។ អែកក្នុងការគោរពទេវរាជ លិង្គជាតំនាងព្រះមហាក្សត្រ ដែលមានភារកិច្ចការពារគ្របដន្ដប់ប្រជាជាតិ<br />ទាំងតាមផ្លូវចិត្ដ ទាំងតាមផ្លូវកាយ លិង្គតំនាងទេវរាជ គេអាចលើកផ្លាស់ប្ដូរទីកន្លែងបាន ទៅតាមកាលៈទេសៈ។<br /><br />ដោយសារពិធីសក្ការបូជាទេវរាជ ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ អាចប្រកាសតាំងខ្លួនជាស្ដេចអាទិទេព Dieu Roi មាន<br />តេជៈបានរមីដូចទេវរាជ មិនចាញ់ស្ដេចជ្វានៅកោះស្ទាវាឡើយ។ ដែលជាលក្ខណៈបញ្ជាក់អំពីអែករាជភាពពិត<br />ប្រាកដរបស់កម្ពុជា។<br /><br />៣. ទ្រឹស្ដីទេវរាជ<br />អ្នកប្រវត្ដិវិទូ និង អ្នកសិក្សាស្រាវជ្រាវអំពីប្រវត្ដិសាស្រ្ដខ្មែរ តែងតែនាំគ្នានិយមមូលមតិជឿយល់ថា ការគោរពបូ<br />ជា ទេវរាជ ជាការវិវត្ដន៍នៃព្រហ្មញ្ញសាសនា ក្នុងសម័យព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ គេយល់ថា ដើម្បីអាងប្រកាសខ្លន<br />ជាស្ដេចពេញសិទ្ធិ ដើម្បីបញ្ចេញបង្ហាញអិទ្ធិពលមហិទ្ធិរិទ្ធិ អោយប្រជានុរាស្រ្ដកោដខ្លាចគោរពទទួលស្គាល់ ដើម្បី<br />បញ្ជាក់ភាពអែករាជរបស់កម្ពុជា ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ ត្រូវតែរៀបចំធ្វើពិធីសាសនា នៅភ្នំគូលែន។ គឺព្រះអង្គ<br />បានតាំងខ្លួនជាព្រះមហាក្សត្រផង ជាអាទិទេពផង។<br /><br />ទ្រឹស្ដីនេះសមហេតុផល ត្រឹមត្រូវណាស់។ តែបើយើងយកទ្រឹស្ដីទេវរាជ ដោយសំអាងទៅលើ សិលាចារឹកស្ដុក<br />កក់ធំ មកសិក្សារិះគិតពិចារណា អោយបានវែងឆ្ងាយបន្ដិច ជំនឿ និង ការគោរពទេវរាជ មិនមែនកំរិតឈប់ចប់<br />ត្រឹមតែលើសាសនា និង លើរូបព្រះមហាក្សត្រប៉ុណ្ណោះនោះទេ ថ្ងៃធ្វើពិធីបុណ្យសក្ការបូជាគោរពថ្វាយចំពោះ<br />ព្រះទេវរាជ នៅភ្នំគូលែន ក្នុងគ.ស ៨០២ អាចចាត់ទុកជាទិវាខ្មែរអែករាជ្យ រំដោះចាកផុតពីអានានិគមជ្វាកោះ<br />ស្ទាវា និង ក៏ជាថ្ងៃដែលខ្មែរបានប្រកាសអនុវត្ដ គោរព ទ្រឹស្ដីគោលការណ៍នយោបាយថ្មី សំរាប់កសាងប្រទេស<br />ជាតិដែរ។<br />ទេវរាជ ជាឈ្មោះគម្ពីរក្បួនខ្នាតទ្រឹស្ដីនយោបាយខ្មែរ សំរាប់រៀបចំគ្រប់គ្រងប្រទេសជាតិ<br /><br />ការបែងចែកអំនាច<br />សាសនា ដែលតំនាងទៅដោយព្រាហ្មណ៍ គ្រាន់តែជាមូលដ្ឋាន សំរាប់ប្រមូលផ្ដុំប្រជានុរាស្រ្ដ និង ជាប្រភពសំ<br />រាប់បង្កើតបញ្ចេញច្បាប់ ទ្រឹស្ដីគោលគំនិតនយោបាយប៉ុណ្ណោះ។ អែព្រះមហាក្សត្រ ដែលជាទេវរាជ ជាអ្នកយក<br />ច្បាប់ យកគោលគំនិត ទ្រឹស្ដីនយោបាយទាំងនោះមកអនុវត្ដប្រតិបត្ដិ។ បើយើងយកមកនិយាយ និង ប្រើតាមភា<br />សាទំនើបថ្មីបច្ចុប្បន្ន ក្រុមព្រាហ្មណ៍បរោហិតដែលជាដំនាងដោយព្រាហ្មណ៍ សិវកអិវលិយៈ ជាអ្នកធ្វើច្បាប់ រឺជា<br />រដ្ឋសភា។ ចំនែកព្រះមហាក្សត្រវិញ ព្រះអង្គមិនធ្វើច្បាប់ទេ។ ព្រះអង្គជាអ្នកគោរព និង អនុវត្ដធ្វើតាម សេចក្ដី<br />បញ្ញាតិរបស់ច្បាប់។ ព្រះមហាក្សត្រស្ថិតនៅក្រោមអំនាចច្បាប់។ ព្រះអង្គជាដំនាងអំនាចនិតិប្រតិបត្ដិ ដូច្នេះ ក្នុង<br />ការរៀបចំគ្រប់គ្រងប្រទេសកម្ពុជា អ្នកដឹកនាំ រឺអ្នកនយោបាយខ្មែរជំនាន់ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ បានបែកចែកអំនា<br />ចជា២ និតិបញ្ញាតិ និង និតិប្រតិបត្ដិ របៀបបែងចែកអំនាចត្រូវបានព្រះមហាក្សត្រខ្មែរ ធ្វើសច្ចាប្រនិធានថា គោ<br />រពអនុវត្ដធ្វើ តាមរៀងរហូតទៅអនាគត នេះគឺជាមូលដ្ឋាន និង ជាគ្រិះនគរខ្មែរ។<br /><br />ការរៀបចំស្ថានប័នជាតិ<br />ការបែងចែកអំនាច នាំមកនូវការរៀបចំស្ថាប័ន។ ស្ថាប័ននេះមានទាក់ទងទៅនឹងការកំនត់មុខងារកិច្ចការរបស់<br />ក្រុមព្រាហ្មណ៍បុរោហិត និង ព្រះមហាក្សត្រ។ ក្រុមព្រាហ្មណ៍ មានភារកិច្ចក្នុងការគោរពរៀបចំធ្វើពិធីបុណ្យអោ<br />យបានត្រឹមត្រូវ ទៅតាមច្បាប់វិន័យ។ ព្រាហ្មណ៍ក៏ត្រូវត្រួតពិនិត្យត្រួតត្រាការអនុវត្ដិទាំងនោះដែរ។ ហើយករណី<br />យកិច្ចដ៏ធំមួយទៀតរបស់ព្រាហ្មណ៍ គឺការអប់រំបង្ហាត់បង្រៀនព្រះរាជវង្សានុវង្ស និង ផ្ដល់យោបល់គោលគំនិត<br />ល្អៗដល់ព្រះមហាក្សត្រ រួមសេចក្ដីមក ក្រុមព្រាហ្មណ៍ ជាអ្នកថែរក្សារការពារ ច្បាប់វិន័យក្រិតក្រមក្បួនខ្នាតគម្ពីរ<br />របស់ខ្មែរ។ ទិដ្ឋភាពត្រង់នេះ សិលាចារឹកស្ដុកកក់ធំបានបញ្ជាក់ច្បាស់ណាស់។ រីស្ថាប័ន ដែលជាប់ទៅនឹងព្រះម<br />ហាក្សត្រ រឺអំនាចនិតិប្រតិបត្ដិ យើងឃើញមានការបង្កើតក្រុមនាម៉ឺនមន្រ្ដី ការរៀបចំសង្គម ការបែងចែករៀបចំ<br />ទឹកដីភូមិស្រុក និង ការបែងចែកធនធាន។<br /><br />ការស្ថាបនាជាតិ<br />ក្នុងទ្រឹស្ដីទេវរាជ ក្នុងសិលាចារឹកស្ដុកកក់ធំ ពាក្យស្ថាបនា ជាពាក្យដែលសំខាន់ មានតំលៃ និង អត្ថន័យធ្ងន់ធំទូលំ<br />ទូលាយជាងគេ។ ពាក្យស្ថាបនាជាគន្លិះធំ ក្នុងទិសដៅនយោបាយកសាងជាតិរបស់ខ្មែរ។ អ្នកដឹកនាំខ្មែរត្រូវស្ថាប<br />នា ធ្វើម្ដេចអោយប្រទេសជាតិចំរុងចំរើន អោយពលរដ្ឋមានបាន សំបូរសប្បាយ ចាកផុតទុរគតក្រីក្រតោកយាក<br />ព្រាត់ប្រាសក្រុមញាតិគ្រួសារ។<br /><br />ការបែងចែកអំនាច រៀបចំស្ថាប័នដាក់តាមគោលការណ៍នយោបាយថ្មី អោយសមស្របស៊ីសង្វាក់ ប្រទាក់ប្រទង<br />ប្រទាញគ្នាទៅវិញទៅមក ត្រូវធ្វើឡើង ក្នុងគោលបំនងស្ថាបនាកសាងជាតិ។ ការកសាងសង់ទាំងនេះ មិនមែន<br />អនុវត្ដ ដោយមិនបានគិតគូរល្អល្អិតល្អន់នោះទេ។ គេក៏មិនមែនធ្វើអោយឃើញ ចេញមានតែរូបរាង ទុកសំរាប់<br />បង្អួតអោយគេកោតសរសើរឡើយ។<br /><br />ការស្ថាបនានេះ ស្ថិតនៅលើការកាប់គាស់ឆ្ការព្រៃទឹកដីថ្មី អោយក្លាយទៅជាស្រែចំការ ជាស្រុកភូមិថ្មី សំរាប់<br />បង្កបង្កើតភោគផលសម្បត្ដិសង្គមជាតិ។ មុននឹងបានសំរេចជោគជ័យតាមការគ្រោងព្រះមហាក្សត្រ និង អ្នកដឹក<br />នាំខ្មែរ បានជួយអុបត្ថម្ភប្រជាពលរដ្ឋ ដោយមានចែកទឹកចែកដី ទ្រព្យធនធាន សត្វពាហនៈគោក្របី ប្រដាប់ប្រ<br />ដារអុបករណ៍កសិកម្ម និង ខ្ញុំកំដរទាសាទាសី។ សក្ខីភាពនេះ អាចបង្ហាញព្រះមហាក្សត្រ និង អ្នកដឹកនាំជាតិខ្មែរ<br />យល់អំពីជំរៅសេដ្ឋកិច្ច ដែលផ្អែកទាំងស្រុងទៅលើកសិកម្ម។ ដូច្នេះកំលាំងនគរ ស្ថិតនៅលើកសិកម្ម។អែការស្ថា<br />បនាជាតិស្ថិតនៅលើការស្ថាបនាកសិកម្ម។ ហើយការបែងចែកទឹកដីភូមិស្រុក ការជួយអុបត្ថម្ភ និងបញ្ជូនប្រជា<br />ពលរដ្ឋអោយទៅកាន់កាប់ រស់នៅលើទឹកដីថ្មី ក៏ជានយោបាយមួយយ៉ាងល្អដែរ ក្នុងការថែរក្សាការពារជាតិមាតុ<br />ភូមិ។<br /><br />ការកសាង និងស្នាដៃ<br />ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ ទោះបីជាព្រះអង្គ មានបេសកកម្មធំត្រូវរំដោះជាតិក៏ដោយ ក៏ព្រះអង្គយកចិត្ដទុកដាក់ ខំរិះ<br />គិតរកមធ្យោបាយ រៀបចំទីក្រុងអោយបាននឹងន មានស្ថិរភាព និងមានការរីចំរើនដែរ។ ដូច្នេះហើយ បានជា<br />ព្រះអង្គរុះរើ លើកព្រះរាជធានីចុះឡើងៗ តែព្រះរាជធានីរបស់ព្រះអង្គស្ថិតនៅជានិច្ច តែក្នុងរង្វង់តំបន់បឹងទន្ល<br />សាប។ ដែលជាការចាប់ផ្ដើមកំនត់ទីតាំងព្រះរាជធានីនគរធំ រឺ មហានគរ ទៅក្នុងអនាគតកាល។<br /><br />ក្នុងរជ្ជកាលព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ គេពុំសូវឃើញមានការកសាងប្រាង្គប្រាសាទធំៗទេ។ អែទីក្រុងព្រះរាជធានីផ្សេ<br />ងៗ ដែលព្រះអង្គបានទៅតាំងទី ក៏មិនបានទុកនូវសំនៅអ្វីជាធំដុំ មានជាប់មកដល់បច្ចុប្បន្នដែរ។ ពីព្រោះសំនង់<br />ទាំងនោះធ្វើអំពីឈើ រឺសំភារៈមិនសូវជាមាំមួន បុព្វហេតុនេះគឺបន្ដាលមកពីស្រុកមានសង្គ្រាម ព្រះអង្គគិតខំប្រឹ<br />ងតែរៀបចំការតស៊ូ រំដោះជាតិពីអានានិគមជ្វាស្ទាវា។ ម្យ៉ាងទៀត សន្ដិសុខក៏ពុំទាន់មានជាស្ថាពរក្នុងនគរដែរ។<br /><br />ប្រាសាទដែលសង់ក្នុងរាជព្រះអង្គមានជាអាទិ ៖<br />– ប្រាសាទរំចែង ត្រូបានកសាងនៅភ្នំកូលែន ក្នុគ្រាដែលព្រះរាជធានីបានរើទៅតាំងនៅទីនោះ។<br />– ប្រាសាទអកយំ ដែលស្ថិតនៅម្ដុំបារាយខាងលិច ត្រូវបានកសាងដោយអិដ្ឋ។<br />ប្រាសាទទាំងនេះ មានរូបទំហំតូចមែន តែគេអាចកត់ទុកជាយុគថ្មីមួយរបស់ខ្មែរក្នុងវិស័យលិល្បៈ និង សាងសង់<br />ប្រាសាទ។ យើងបានឃើញប្រាសាទខ្មែរជំនាន់ក្រោយជាច្រើនកសាងទៅតាមលំនាំប្រាសាទរំចែងនិងអកយំ។<br /><br />ប្រាសាទអកអកយំមើលពីខាងត្បូង<br /><br />ក្រោយដែលបានទៅតាំងរាជធានីនៅភ្នំគូលែន រឺមហិន្រ្ទបរពត ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ បានយាងត្រលប់មកគង់នៅ<br />អែរលួស ទីក្រុងចាស់ ហរិហរាល័យ ព្រះអង្គបានចូលទីវង្គតនៅទីក្រុងនេះ ក្នុងគ.ស ៨៥៤ ក្នុងព្រះជន្មប្រហែល<br />៩០វស្សាព្រះអង្គជាព្រះមហាក្សត្រខ្មែរយ៉ាងធំមួយព្រះអង្គ នៅក្នុងប្រវត្ដិព្រះអង្គបានរំដោះជាតិពីនឹមជ្វា ព្រះអង្គ<br />បានបង្រួបបង្រួមប្រទេសកម្ពុជាអោយមានអែកភាព ហើយព្រះអង្គក៏ជាក្សត្រខ្មែរដែលបានស្ថាបនា កសាងទឹក<br />ដីខ្មែរអោយធំធាត់មានកិត្យានុភាព ជាមហានគរដែរ។ ព្រះបាទជ័យវរ្ម័នទី២ ព្រះអង្គជាព្រះមហាក្សត្រមួយអង្គ<br />ខ្លាំងពូកែ អង់អាចក្លាហាន ព្យាយាមតស៊ូ មានចិត្ដអំនត់ មានចំនេះវិជ្ជាជ្រៅជ្រះ មានប្រាជ្ញាភ្លឺថ្លាវាងវៃ ដែលបាន<br />ធ្វើពលិកម្មគ្រប់បែបយ៉ាងដើម្បីស្រុកខ្មែរ និងកូនចៅជំនាន់ក្រោយ។<a style="color: rgb(255, 0, 0); font-weight: bold;" href="http://khmerbasak.blogspot.com/2010/11/blog-post.html">ការរីកចំរើននៃអិទ្ធិពលខ្មែរ</a><br />http://abcambodia.wordpress.com/page/3/<br />Website : www.khmercenter.ch មណ្ឌលវប្បធម៌ខ្មែរនៅប្រទេសស្វីសwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-58013305303992086852010-12-10T19:14:00.000-08:002010-12-10T19:16:43.889-08:00អំពីអំបូរខ្មែរ-មន – ២កាលពីដើមអំបូរខ្មែរ-មន នេះគេយល់ថា គ្រាន់តែជាអំបូរភាសាមួយប៉ុណ្ណោះ។ យ៉ាងណាមិញ ភាសាវិទូមួយ<br />ក្រុមមានជាអាទិ លោក James R.Lagan បានរកឃើញនូវអត្ដិភាពនៃអំបូរភាសានេះមុនគេនៅឆ្នាំ ១៨៥៦<br />ប៉ុន្ដែកាលណោះ គេនិយមហៅអំបូរនេះហៅថា «មន-អាណ្ណាម» រឺ មន-ខ្មែរ =អាណ្ណាម។ ក្រោយទៀតដោយ<br />សិក្សាទៅឃើញថា ភាសាអាណ្ណាម មានលក្ខណខុសប្លែកពីអំបូរភាសាមន = ខ្មែរ ទើបភាសាវិទូខ្លះបានដកភា<br />សានេះចេញ ហើយយកទៅបញ្ចូលក្នុងក្រុមភាសាថៃវិញ ។ នេះជាទស្សនៈរបស់លោក Henri Maspéro ដែល<br />លោកបានលាតត្រដាងយ៉ាងច្បាស់លាស់ក្នុងអត្ថបទសិក្សាមួយមានចំនងជើងថា «Etude Sur La phonétique<br />historique de la langue annamite…les initiales.» ។ចំពោះភាសាវិទូជាតិអាល្លឺមង់ P.W. Schmidt អំបូរ មន-ខ្មែរ មិនគ្រាន់តែជាអំបូរភាសាទេ តែជាអំបូរជាតិសា<br />ស្ដ្រផងដែរ ។ ក្នុងសៀវភៅ «Les peuple mon-Khmer» បោះពុម្ពផ្សាយនៅឆ្នាំ ១៩០៨ នៅហាណូយ លោក<br />បានបង្ហាញនូវលក្ខណៈរូបរាងកាយរបស់ជនជាតិទាំងនោះដែលមានដូចតទៅ៖<br /><br /> * <br /> o មាឌតូចល្មម អាចឡើងដល់មធ្យម<br /> o ស្បែកសំបុរសន្ដែកបាយ (Foncé)<br /> o ភ្នែកមានសន្ឋានត្រង់ហើយផ្ដេក បើកធំៗ<br /> o ច្រមុះទូលាយ<br /><br /> o ក្បាលពយ<br /><br /> <br /><br /> *<br /><br />គួរកត់សំគាល់ថា ចំពោះមាឌក្ដី លលាដ៍ក្បាលក្ដី លោក P.W. Schmidt ពុំបានបង្ហាញលេខក្នុងការវាស់វែងអោ<br />យបានច្បាស់លាល់ទេ ហើយមានចំនុចខ្លះដូចជាលលាដ៍ក្បាលជាដើមលោកបានបង្ហាញលទ្ធផលដែលមានទំ<br />នាស់នឹងលទ្ធផល ផ្ដល់ដោយអ្នកប្រាជ្ញផ្សេងទៀត ។ ក្នុងសៀវភៅមានចំនងជើងថា « Les Population du<br />Cambodge» លោកបណ្ឌិត G.Olivier បានចុះផ្សាយនូវតារាងនៃលទ្ធផល ការវាស់វែងរបស់លោក ហើយ<br />ដែលយើងអាចដកស្រង់បានដូចតទៅ៖<br /><br /> * ខ្មែរមានកំពស់មធ្យម ១.៦១ម និងមានសន្ទស្សលលាដ៍ក្បាល ៨៤.៥<br /> *<br /><br />បើយោលតាមលទ្ធផលខាងលើនេះយើងឃើញថា ខ្មែរ និងមន មានកំពល់មធ្យមដូចគ្នា (ខុសគ្នាតែមួយភាគរយ<br />ប៉ុណ្ណោះ អែក្បាលរាងមូលដូចគ្នាទៀត (ខុសគ្នាតែ ១.១) មិនមែនពយដូចលោក P.W. Schmidt យល់នោះទេ<br />។ប៉ុន្ដែទោះជាយ៉ាងនេះក៏ដោយ ក៏យើងអាចយល់ថា ត្រង់ហ្នឹងគ្រាន់តែជាការភាន់ច្រលំទេ ព្រោះលោកបាន<br />សរសេរសន្និដ្ឋានថា លក្ខណៈទាំងនោះ អនុញ្ញាតអោយលោកអះអាងថា ពួកមនុស្សនោះស្ថិតដាច់ចេញពីអំបូរ<br />មុងហ្គោលផង និងអំពីអំបូរអារ្យផង។<br /><br />លោក Maurice Glaize អតីតអភិរក្សអង្គរ បានសរសេរក្នុងសៀវភៅ Les Monuments du grouped’Akor<br />ថា Les Khmers se rattachent en effet, tant au point de vue eth mologique quelinguistique, aux<br /> populations môn de Basse Birmanie… (ជនជាតិខ្មែរ ជាប់ពូជអំបូរទាំងខាងជាតិសាសន៍ និងទាំងខាងភា<br />សា ទៅនឹងជនជាតិមននេះ ប្រទេសភូមាខាងក្រោម L’Asie du Sud Est ក្បាលទី២ថា Khmer, peuple de<br />même souche ethnolinguistique les Môns ខ្មែរជាជនជាតិរិសគល់ខាងជាតិសាសន៍ និងភាសាជាមួយនឹង<br />ជនជាតិមន។<br /><br />សរុបសេចក្ដីមក យើងឃើញថា លទ្ធផលនៃការសិក្សាស្រាវជ្រាវរបស់លោក P.W.Schmidt លោក G.Olivier<br />លោក Maurice Glaize និងលោក Philippe Devilers ដូចបានរៀបរាប់រួចមក ហើយជាភស្ដុតាងសំរាប់បញ្ជាក់<br />និងគាំទ្រនូវទស្សនៈរបស់លោកអ្នកប្រាជ្ញទាំងឡាយដែលបានចាត់ទុកថាអំបូរ ខ្មែរ-មន ជាអំបូរពិសេសមួយ។<br /><br />បើតាមអែកសារថ្មីដែលបោះពុម្ពផ្សាយនៅសហរដ្ឋអាមេរិក នៅឆ្នាំ១៩៦៤ (Ethnic groups of mainland<br />south-East) អំបូរខ្មែរ=មន មានគ្នាទាំងអស់ ៧៦ ក្រុម រស់ចាប់តាំងពីប្រទេសអិន្ឌាខាងកើត រហូតដល់សមុទ្រ<br />ចិនកាត់តាមប្រទេសភូមា ប្រទេសថៃ ប្រទេសលាវ ប្រទេសវៀតណាម និងប្រទេសខ្មែរ។ ក្នុងចំនោមជនជាតិ<br />ខ្មែរ-មនទាំងឡាយមានតែខ្មែរ និងមនទេដែលបានកសាងអរិយធម៌ខ្ពស់ជាងគេ ព្រោះម្យ៉ាងដោយហេតុជនជា<br />តិទាំងនេះ បានទៅរស់នៅត្រង់វាលទំនាបនៃទន្លេធំៗ ដែលមានជីជាតិល្អ ហើយម្យ៉ាងទៀតដោយមានការប្រា<br />ស្រ័យទាក់ទងនឹងបរទេសទៀតផង ។ ចំនែកអែជនជាតិខ្មែរ-មនអែទៀត ដែលរស់នៅតាមព្រៃភ្នំ ស្ទើរតែគ្មាន<br />ទំនាក់ទំនងជាមួយគ្នាផងនោះ ក៏ឃើញថាគ្មានការចំរើនលូតលាស់ នៅទន់ខ្សោយគ្រប់វិស័យទាំងអស់។ ដោយ<br />ហេតុនេះហើយបានជាអ្នកប្រាជ្ញលោកបានយកឈ្មោះពីរនេះ គឺ «មន» និង «ខ្មែរ» មកធ្វើជាឈ្មោះសំរាប់សំ<br />គាល់អំបូរទាំងមូល គឺអំបូរខ្មែរមន ប៉ុន្ដែខ្មែរយើងបានផ្លាស់ឈ្មោះនេះពី មន = ខ្មែរ មកជាខ្មែរ-មនវិញ ព្រោះ<br />យើងយល់ថា ខ្មែរជាធាតុសំខាន់ជាងគេ ព្រោះជាជនជាតិមួយមានគ្នាច្រើនជាងគេ ហើយមានឋានៈ ជារដ្ឋប្រ<br />កបដោយអែករាជ្យ និងអរិយធម៌ខ្ពង់ខ្ពស់ទៀតផង ។ គួរបញ្ជាក់ដែរថា ការកែប្រែមកហើយនេះ បានទទួលការ<br />យល់ព្រមពីអង្គការយូនេស្កូ ក្នុងសម័យប្រជុំកាលពីខែតុលា វិច្ឆកាឆ្នាំ១៩៧០ហើយ។ តទៅនេះយើងសូមលើក<br />យកធាតុសំខាន់ជាងគេពីរ នៃអំបូរខ្មែរ-មនមកសិក្សា ដើម្បីអោយបានដឹងថាតើខ្មែរ និងមននេះជាអ្វី?<br /><br />ក. ខ្មែរ<br />ក្នុងការសិក្សាស្រាវជ្រាវពីខ្មែរ ទោះក្នុងផ្នែកជាតិសាសន៍ក្ដី ក្នុងផ្នែកប្រវត្ដិសាស្រ្ដក្ដី ក្នុងផ្នែកវប្បធម៌ អរីយធម៌ក្ដី<br />គេតែងឃើញមានបញ្ហាចោទឡើងចំពោះពាក្យថា ខ្មែរ-មន កម្ពុជានេះអែង ។ ចំពោះពាក្យទាំងបីខាងលើនេះ<br />អ្នកសិក្សាស្រាវជ្រាវ បានផ្ដល់យោបល់ច្រើនបែបច្រើនយ៉ាងណាស់ ។ រហូតដល់ពេលនេះ យើងមិនទាន់ហ៊ាន<br />សន្និដ្ឋានថាយោបល់ណាត្រឹមត្រូវជាងយោបល់ណាទេ។ ដើម្បីជាការត្រិះរិះសំរាប់អ្នកសិក្សា យើងសូមលើក<br />យកទស្សនៈទាំងនោះ មកលាតត្រដាងមួយម្ដងៗដូចតទៅនេះ៖<br /><br /> ១. ទស្សនៈលោក G. Coedès<br />អ្នកប្រាជ្ញរូបនេះបានយល់ថា «ខ្មែរ» ប្រហែលជាកើតមកពីការផ្សំរវាងឈ្មោះ «កម្ពុ» និង «មេរា» ដោយសំអាង<br />ទៅលើរឿងព្រេងក្នុងសិលាចារឹក បក្សីចាំក្រុង (ស.វ.ទី១០) ដែលបាននិទានថា ស្ដេចខ្មែរយើងមានដើមកំនើត<br />មកពីអិសី «កម្ពុស្វយម្ភុវ» និងនាងទេពអប្សរ «មេរា» ដែលព្រះអិសូរបានប្រទានអោយជាមហេសី។ ទស្សនៈ<br />បែបនេះលោក G.Coe-dès បានត្រដាងក្នុងស្នាដៃលោកឈ្មោះ Histore ancienne des Etats Hindouisés<br />d’Extrême-Orient បោះពុម្ពផ្សាយនៅក្រុងហាណូយកាលពីឆ្នាំ ១៩៤៤ ហើយត្រូវបានព្រះភិក្ខុវិរិយបណ្ឌិតោប៉ាង<br />ខាត់ យល់ស្របតាមទាំងស្រុង ។ នៅក្នុងទស្សនាវត្ដីពុទ្ធកសិក្សាឆ្នាំទី១ លេខ៥ ឆ្នាំ១៩៥៧ ព្រះអង្គបានសរសេរ<br />ជាអាទិថា «ការសម្ព័ន្ធរិសីកម្ពុ និងនាងមេរា នេះជាបុព្វហេតុដែលនាំអោយកើតជាសូរ្យវង្ស រឺអាទិច្ចវង្សឡើង<br />នៅខាងចេលា ។ បើយើងអានប្រមៀលពាក្យ កម្ពុ មេរា នេះបន្ដិចម្ដងៗ ក៏នឹងបានទៅជាពាក្យខ្មែរដូច<br /><br />កម្ពុ+មេរា > កម្ពុ+មេរ > កមព + មេរ > ក័ម + មេរ > ក មេរ > ក្មេរ =ខ្មែរ។<br /><br />ដំនើរនេះមានន័យសមរម្យទំនងបានទៅជាពាក្យថាខ្មែរណាស់។..អ្នកបាលីបានធ្វើពាក្យថា ខ្មែរ ទៅជាបាលីថា<br />ខេមរប្រែថា អ្នកមានសេចក្ដីក្សេមក្សាន្ដ ។<br /><br />ពាក្យកម្ពុជាកើតចេញមកពីពាក្យរិសីកម្ពុ + ស្វយម្ភុវនេះដែរ ព្រោះកាលដែលរិសីកម្ពុ បាននាងអប្សរ មេរានោះ<br />ក៏បានកើតជាវង្សមួយខាងចេលាហៅថា សូរ្យវង្ស រឺអាទិច្ចវង្ស គឺវង្សស្រីកម្ពុ។ តាមប្រវត្ដិថា ការសម្ព័ន្ធ កម្ពុមេរា<br />នេះកើតបានជាបុត្រពីរព្រះអង្គហៅថា កម្ពុជៈ = បុត្រកម្ពុ គឺស្រកវរ្ម័ន និងស្រេស្ធវរ័្មន សោយរាជ្យសន្ដិវង្សងខាង<br />ចេនលាជាប់រៀងដរាបមក។ ដើមឡើយគេមិនសូវឃើញមានប្រើពាក្យ កម្ពុជៈនេះទេ តែកាលព្រះបាទជ័យវ<br />រ្ម័នទី២ បានសោយរាជ្យមានអំនាចខ្លាំងពូកែ បានរួបរួមចេនលាលើក្រោមអោយជាអែកភាព ហើយទើបឃើញ<br />មានសិលាចារឹកប្រើពាក្យ កម្វុជទេស រឺ កម្ពុជទេស ប្រទេសនៃបុត្រកម្ពុ។ ចំពោះយោបល់ដែលថាពាក្យ ខ្មែរ<br />កើតមកពីការផ្សំ កម្ពុ និងមេរា លោកឆត្រាប្រេមរឺឌី និងលោក Pierre Fabricius ថាមិនសមហេតុផលទេ ព្រោះ<br />មិនស្របតាមក្បួនច្បាប់និរុត្ដិវិជ្ជា។<br /><br /> ២. ទស្សនៈលោក ឈឹម ក្រសេម<br />នៅក្នុងជំពូកទី១ ស្ដីពីដើមកំនើតជាតិខ្មែរ យើងមានអោកាសលើកយកទស្សនៈនេះមកលាតម្ដងរួចមកហើយ។<br />នៅពេលនេះយើងគ្រាន់តែស្រង់យកអន្លើខ្លះ បង្ហាញឡើងវិញសំរាប់បំភ្លឺនូវការសិក្សារបស់យើងប៉ុណ្ណោះ។<br />លោកឈឹមក្រសេម បានសរសេរជាអាទិថា «ខ្មែរយើងដើមឡើយមុនដែលផ្សាយមកក្នុងកម្ពុជរដ្ឋអាស្រ័យនៅ<br />ក្នុងកុមេរុរដ្ឋនោះៗ ជាប្រទេសរបស់ខ្មែរ អំពីបុរាណកាលមក។ ឈ្មោះជាតិខ្មែរហៅត្រឹមត្រូវតាមសូរសព្ទដើម<br />ថា កុមេរុ ដូច្នេះតែតាមសំលេងជាធម្មតា កុមេរុ៍ ទំនងដូចឈ្មោះភ្នំព្រះសុមេរុគេហៅនៅត្រឹមសុមេរុ៍។ លុះយូរ<br />មកឈ្មោះនេះបានក្លាយទៅទៀតប្រាកដនៅសិលាចារឹករបស់ខ្មែរថា ក្មេរ ទៅជាសំលេងផ្សំក្រោយសម័យសិលា<br />ចារឹកមកបានប្រែថា ខ្មែរ ។<br /><br />ដូច្នេះបើតាមលោកឈឹម ក្រសេម ពាក្យ ខ្មែរ បានក្លាយមកពីពាក្យ កុមេរុ ដែលជាឈ្មោះសំគាល់ជនជាតិខ្មែរ<br />និងប្រទេសរបស់ខ្លួនកាលដែលរស់នៅក្នុងប្រទេសអិន្ឌាម៉្លេះ។ លោកឆត្រាប្រេមរឺឌី ក្នុងអត្ថបទ «ខ្មែរមកពីណា<br />?» ផ្សាយតាមវិទ្យុជាតិនៅខែ កុម្ភៈ ១៩៧៣ បានគ្រាំទ្រទស្សនៈនេះយ៉ាងសកម្មណាស់។<br /><br />កុមេរុ > ក្មេរ > ខ្មែរ<br /><br /> ៣. ទស្សនៈលោក រស់ សារេត<br />ក្នុងអត្ថបទសុំធ្វើវិសោធនកម្មផ្ញើជូនសភាធម្មនុញ្ញ ហើយដែលចុះថ្ងៃទី ១៦ ខែ ធ្នូ ឆ្នាំ ១៩៧១ លោករស់ សារេត<br />សមាជិកនៃអង្ការជាន់ខ្ពស់នេះ បានសរសេរជាអាទិថា ៖ «បើតាមកាសិក្សាស្រាវជ្រាវដែលខ្ញុំធ្លាប់បានពិចារ<br />ណាចេះចាំមកឃើញថាប្រទេសខ្មែរ ដែលកាលពីជំនាន់ហៅថា ក្រុងខម នោះគឺ ជាតួដែនដី រឺអុបទ្វីប សុវណ្ណ<br />ភូមិ ដែលភាសាបារាំងហៅថា La chersonèse d’or..ការដែលយើងយកន័យខាងលើនេះមកពោលគឺ គ្រាន់តែ<br />ចង់បង្ហាញអោយឃើញថា សុវណ្ណភូមិ គឺជា នគរខម រឺហៅថាក្រុងខម ដែលមានន័យថាមាសដូចគ្នា។ ពាក្យថា<br />ខម នេះក្លាយមកពីពាក្យថា កម ដែលប្រែថា មាស ។ អែស្ដេចដែលសោយរាជ្យបឋមវង្សនៃនគរខម មានព្រះ<br />នាមថា កុមេរាជ ដែលប្រែថា មាសដែរ ហើយដែលត្រូវនឹងភាសាសៀមថា ព្រះថង រួចក្លាយយារទៅជាព្រះ<br />ថោង ដូចដែលយើងធ្លាប់ថារត់មាត់មកហើយ<br /><br />ហេតុអ្វីបានជាជនជាតិខមក្លាយទៅឈ្មោះថា ខ្មែរ ទៅវិញ? ត្រង់ណេះប្រហែលមកពីជនជាតិខម នៅពេលជំ<br />នេរចេរកាលតមកក្រោយទៀត ចង់រក្សាតំលៃរិទ្ធិរបស់ខ្លួន ដែលធ្លាប់ល្បីល្បាញខ្លាំងពូកែ កាលពីជំនាន់កមេរុរាជ<br />ជាក្សត្របឋមវង្សគ្រប់គ្រងខមនោះហើយ បានជាប្រែក្លាយឈ្មោះពី កម រឺ ខម មកជា កមេរុ រឺ ខមេរុ ហើយ<br />ដែលយាយូរៗមក ទៅជា ក្មេរ រួចទីបំផុតទៅជាខ្មែរសព្វថ្ងៃនេះ ។<br /><br />ចុះចំពោះពាក្យថា កម្ពុជា វិញយ៉ាងម៉េចដែរ? បើយើងបានពិចារណានូវសម្មតិកម្មពីខាងលើនេះរួចហើយ យើង<br />ប្រហែលជាអាចយល់បានដោយងាយអំពីន័យនៃឈ្មោះ កម្ពុជានេះ។ នៅក្នុងពាក្យថា កម្ពុជា យើងឃើញមាន<br />ពាក្យ កម ដែលប្រែថាមាស ហើយនិងពាក្យ ពុជា ដែលប្រែថាពូជ ផ្សំគ្នាទៅជា កម្ពុជា គឺ កម រឺខម រឺ ក្មេរ រឺខ្មែរ<br />ដដែលហ្នឹង។ សរុបសេចក្ដីមក យើងអាចសង្ខេបទស្សនៈរបស់លោករស់ សារេត ក្នុងតារាងខាងក្រោមនេះ។<br /><br />កម > ខម > កមេរុ > ក្មេរ > ខ្មែរ > កម + ពុជា > កម្ពុជា រឺ កមពុជា<br /><br /> ៤. ទស្សនៈលោក ពៅ ឈិន<br />លោកពៅ ឈិន ជាព្រឹទ្ធបុរសនៃក្រុមសាលាសន្សំសុខ សង្កាត់លេខ៥ ក្រុងភ្នំពេញបានសរសេរក្នុងសៀវភៅ «អ<br />រិយធម៌ខ្មែរ-មន» បោះពុម្ពចុងឆ្នាំ១៩៧១ ថា «ពាក្យថាខ្មែរ ក្នុងវចនានុក្រមសំដេចព្រះសង្ឃរាជ ជួន ណាត ព្រះ<br />អង្គទ្រង់បានប្រាប់ថា នៅក្នុងអក្សរសិលាចារឹកពីបុរាណឃើញមានសរសេរ ក្មេរ យ៉ាងនេះខ្លះដែរ ប៉ុន្ដែព្រះអង្គ<br />ទ្រង់យល់ថា ពាក្យនេះ ទំនងមកពីមគធភាសាថា ខេមរៈ ដែលប្រែថា «មនុស្សមានសេចក្ដីក្សេម» ដោយសំរេច<br />រូបមកពីអត្ថិតទ្ធិតថា ខេមំ-យស្ស-អត្ថិតិ-ខេមរោ»។ មួយទៀតពាក្យថា ខេមរ មកពី «ខិ + មៈ + រៈ» ប្រែថា «ក្សេម<br />ល្អ ការរក្សានូវប្រយោជន៍ដែលបានហើយ»។<br /><br />ដូច្នេះត្រង់ពាក្យថា ខ្មែរ ដែលសំដេចព្រះសង្ឃរាជព្រះអង្គទ្រង់យល់ថា ទំនងជាមកពីមគធ ភាសាថា ខេមរៈនោះ<br />បើតាមការពិចារណារបស់ខ្ញុំ ខ្ញុំយល់ថាពិតជាមកពីពាក្យថា ខេមរៈ នោះមែន ពីព្រោះកាលខ្ញុំនៅវត្ដពីក្មេងនោះ<br />ខ្ញុំធ្លាប់បានមើលឃើញនៅក្នុងសាស្រ្ដាស្លឹករិត ដែលចាស់ពីបុរាណកាល បានចារសរសេរអក្សរតំរួតគ្នារបៀប<br />នេះច្រើនណាស់ «គឺយកព្យញ្ចនៈដើមព្យាង្គទៅត្រួតលើព្យញ្ជនៈប្រកបដូចជា ត្មា = តាម, ថែ្មទ្ងាំ = ថែមទាំង ផ្មើ =<br />ផើម៘<br /><br />ដោយអាស្រ័យហេតុដូចមានចង្អុលខាងលើនេះ លោកពៅ ឈិន ជឿថា ខេមរ > ខ្មេរ > ខ្មែរ (ស្រះអែកើតមក<br />ពីការនិយមរបស់ខ្មែរក្នុងការអានស្រះ «េ » បាលី-សំស្រ្កិត។ ចំពោះពាក្យ ខម លោកពៅ ឈិន បានសរសេរ<br />ថា(?) មួយទៀតពាក្យថា ខម នេះបើថាវាក្លាយមកពីពាក្យដើមថា «ខមៈ + អ» ដែលប្រែថា អត់ អត់ធន គួរ រឺថា<br />ផែនដី នោះវិញក៏បានដែរ ដោយហេតុថា ខ្មែរយើងនេះជាអ្នកទទួលអរិយធម៌ព្រះពុទ្ធសាសនា ដែលមានអវិ<br />ហឹង្សាធម៌ គឺត្រូវមានចិត្ដគំនិតអត់ធន មិនបៀតបៀនមនុស្សសត្វទូទៅជាប្រធាន។<br /><br />ចំពោះពាក្យកម្ពុជា លោកពៅ ឈិន បានសរសេរថា «ព្រះថោងនោះបានផ្លាស់នាមប្រទេសពី នគរគោកធ្លក<br />នោះមកក្រុងកម្ពុជាធិបតី។ ថាបានជាអោយឈ្មោះថា ក្រុងកម្ពុជាធិបតី វិញនោះ ពីព្រោះចង់ប្រើជំនួសពាក្យ<br />សុវណ្ណភូមិ ប្រែថា កន្លែងមានមាស ដោយពាក្យទាំងពីរនេះមានន័យថា «កន្លែងកើតមាស» ដូចគ្នា។ ថាចុះ<br />ហេតុអ្វីក៏ចាំយកពាក្យថា កម្ពុជា មកប្រើជំនួសពាក្យសុវណ្ណភូមិ បើពាក្យទាំងពីរនេះមានន័យដូចគ្នាទេ? ត្រង់<br />នេះថា វាមកពីពួកមន ដែលគេបាននៅតាមមាត់ទន្លេមេនាមរហូតដល់ខាងត្បូងប្រទេសភូមា ក្នុងជ្រោយសុ<br />វណ្ណភូមិ ជាមួយគ្នាដែរនោះ គេបានតាំងរដ្ឋអំនាចមួយដែរ។<br /><br /> ៥. ទស្សៈរបស់លោក មាស ហាំ<br />លោកមាស ហាំមន្រ្ដីចូលនិវត្ដន៍ម្នាក់បានសរសេរក្នុងអត្ថបទ ពង្សាវតារអក្សរខម (វាយអង្គុលីលេខ)ថា នៅប្រ<br />ទេសអិន្ឌាមានរដ្ឋមួយហៅថា ខមបុត្ដ រឺ ខមពុជ រឺ កមបុត្ដ រឺ កមពុជ។ ដូច្នេះយើងអាចនឹងយល់បានថា ដោយ<br />ហេតុតែអ្នកស្រុករដ្ឋ ខមពុជ រឺ កម្ពុជា មកតាំងទីលំនៅ នៅប្រទេសគោកធ្លកច្រើន ហើយអ្នកទាំងនោះសុទ្ធសឹង<br />តែជាអ្នកដំរេះវិជ្ជាឆើតឆាយជាជាងអ្នកស្រុកជាតិដើមនៃនគរគោកធ្លក ក៏ប្រែឈ្មោះនគរគោកធ្លកអោយទៅជា<br />កម្ពុជា តមក។ អែត្រង់ពាក្យហៅទៅពលរដ្ឋវិញ គេហៅ កម ទៅដូចជាពុំស្របតាមពាក្យសំដីខ្មែរ ដូច្នេះគេហៅ<br />ថា ខមទៅវិញ។ ដោយហេតុតែជាតិ ខម ស្និទ្ធស្នាលជាមួយអ្នកគោកធ្លកទើបគេហៅថា ខេមរៈ (ក្លើម្រាក់) ដែ<br />លក្លាយទៅទៀតថា ខេមរៈតែដោយពាក្យនេះវែងពិបាកនិយាយ ទើបកែថា ខមមែ ដែលក្លាយទៅជា ខ្មែរ។<br /><br /> ៦. ទស្សនៈលោក ហ៊ឹម ខាន់<br />លោក ហ៊ឹម ខាន់ជានាយទាហានម្នាក់នៃកងទ័ពជាតិខ្មែរ។ ក្នុងអត្ថបទវាយអង្គុលីលេខ «ខមអធិប្បាយ» លោក<br />បានពន្យល់ថា ពួកនាគដែលជាម្ចាស់ដើមនៃប្រទេសអិន្ឌា ត្រូវខ្ចាត់ភ្លាត់មកសុវណ្ណភូមិដោយច្បាំងចាញ់ពួកគ្រុឌ<br />ឈ្លានពាន(ពួកអារ្យ)។ មុននាគមកដល់ គេឃើញផែនដី សុវណ្ណភូមិមានម្ចាស់ដើមហើយគឺពួកខែ និងពួក មន<br />ក៏ប៉ុន្ដែលោកអ្នកប្រាជ្ញភាគច្រើនបានអះអាងស្របគ្នាថា ទីស្ថាននេះត្រូវអ្នកបស្ចឹមប្រទេសធ្វើអិន្ឌូបនីយកម្មទាល់<br />តែក្លាយទៅជាប្រទេសអន្ឌាទី២ តាំងពីច្រើនរយឆ្នាំមុនសម័យពុទ្ធកាលម្ល៉េះ។ ពួកមនរមញ្ញជាអ្នកគោរពព្រះអា<br />ទិត្យ រីអែពួកខែ (គឺខ្មែរយើងនេះ) ជាអ្នកគោរពព្រះចន្ទ។ ចំបាំងបានកើតឡើងរវាងពួកនាគ និងពួកខែ-មន<br />ហើយទោះបីជ័យជំនះបានទៅពួកនាគក៏ដោយ ក៏មួយភាគធំត្រូវក្លាយជាខែ ហើយមួយភាគទៀតក្លាយជាមន។<br />តាំងពីកាលនោះមក នាមនាគក៏កាន់តែបាត់ទៅៗ។ គេពុំដឹងបា្រកដថា ជនជាតិខែរួមនឹងមនហៅថា ខមពីកាល<br />ណាទេ។ អ្នកខ្លះហៅខមទៅជា ក្រម ត្លម យុមខាំ ចាម សៀម លាវ ល្វោ ក៏មាន។ គេថាខមនេះច្រើនមានពណ៌<br />សំបុរខ្មៅ។ ក្នុងសៀវភៅចិន្ដាមុនីចែងថា ខម រឺខ្មែរជាជាតិសាសនតែមួយ។ ខ្មែរ ខេមរ និង កម្ពុជាមានន័យដូច<br />គ្នា។<br /><br /> ៧. ទស្សនៈលោក ឆត្រាប្រេមរឺឌី<br />លោកឆត្រាប្រេមរឺឌីជាអ្នកស្រាវជ្រាវខ្មែរម្នាក់នៅបរទេស។ ក្នុងអត្ថបទមួយមានចំនងជើងថា «ខ្មែរមកពីណា»<br />ផ្សាយតាមវិទ្យុជាតិ កាលពីខែកម្ភៈ ១៩៧៣ លោកបានបញ្ចេញយោបល់របស់លោកថា កាលពីសម័យបុរាណប្រ<br />ទេសខ្មែរផ្នែកខាងលើហៅថា ជាន់លើ អែផ្នែកខាងក្រោមហៅថា ក្រោមពូជ។ ពាក្យនេះក្លាយមកទៀតទៅជា<br />ក្រមពូជ រួច កមពូជ រួច កម្ពុជា រឺ ខម។<br /><br /> ៨. ទស្សនៈលោក កេង វ៉ាន់សាក់<br />ក្នុងសម័យប្រជុំពេញអង្គ នៃក្រុមប្រឹក្សារាជានាចក្រ (អិលូវព្រឹទ្ធសភា) ស្ដីពីការបង្កើតវិទ្យាស្ថានខ្មែ-មន កាលពី<br />ថ្ងៃទី៦ ខែកុម្ភៈ ឆ្នាំ ១៩៧០ លោកកេង វ៉ានសាក់បានថ្លែងបំភ្លឺអង្គប្រជុំចំពោះពាក្យ ខ្មែរ និងកម្ពុជា មានសេចក្ដី<br />ដូចតទៅ៖<br /><br /> * ពាក្យ ខ្មែរ ក្លាយមកពីពាក្យ ក + មេ ។ ហេតុបានជាដូច្នេះ ព្រោះខ្មែរយើងជាអ្នកនិយមទុកស្រីជាធំក្នុង<br /> គ្រួសារ និងក្នុងសង្គម បានសេចក្ដីថាខ្មែរយើងជាអ្នកមេនិយម matriarcaliste។ បុព្វបទ «ក» មាននាទី<br /> ធ្វើន័យរបស់ពាក្យណាមួយមានលក្ខណៈកាន់តែខ្លាំងឡើង ដូច្នេះ ក + មេ មានន័យថា អ្នកគោរពមេខ្លាំង<br /> ជាងអ្នកអែទៀត ដែលគោរពល្មមៗ រឺគោរពអូវពុកទៅវិញ។<br /> ក + មេ > កមេ > ក្មេ > ក្មេរ > ខ្មេរ > ខ្មែរ<br /> * ពាក្យ កម្ពុជា ក្លាយមកពី ក + ពូជជា ។ ហេតុដែលគេហៅខ្មែរយើងថា ពូជជា ព្រោះយើងពុំដែលធ្វើខ្ញុំ<br /> កញ្ជះអ្នកអែទៀតឡើយ។ ហើយដើម្បីអោយឃើញន័យកាន់តែខ្លាំង គេដាក់បុព្វបទ «ក» ពីមុខមកទៅ<br /> ជា ក + ពូជជា > កពូជជា ដែលអ្នកបាលីសំស្រ្កឹតនិយមសរសេរទៅជា កម្ពុជា ដូច្នេះវិញ។<br /><br />សរុបសេចក្ដីមក យើងឃើញថាទស្សនៈចំពោះពាក្យថា ខ្មែ-ខម – កម្ពុជា នេះមានច្រើនមែន តែមិនទាន់ចុះសំរុង<br />គ្នានៅឡើយ។ ភាគច្រើនបានខិតខំពន្យល់ពាក្យទាំងនេះដោយនិយមភ្ជាប់ទៅរិសគល់អិន្ឌា មានតែលោកកេង<br />វ៉ាន់សាក់ម្នាក់ទេដែលបានយករិសគល់ ខ្មែរ-មន មកធ្វើជាមូលដ្ឋានក្នុងការពន្យល់នេះ។ គួរកត់សំគាល់ថា ពាក្យ<br />ខ្មែរនេះច្បាស់ជាបានក្លាយមកពីពាក្យ ខ្មេរ (សម័យអង្គរ) ដែលបានក្លាមកពី ក្មេរ ទៀត(សម័យមុនអង្គរ)។ គួរ<br />កត់សំគាល់ម្យ៉ាងទៀតថា ខ្មែរយើងនិយមហៅខ្លួនអែងថា ខ្មែរ អែប្រទេសយើងៗហៅថា ស្រុកខ្មែរ។ ពាក្យថា<br />កម្ពុជាបានក្លាយមកពីពាក្យ កម្ពុជា ដែលបានប្រើក្នុងសិលាចារឹក(ព្រះគោល) រឺ កម្វុជទេស(បន្ទាយឆ្មារ)។ លិលា<br />ចារឹកចាមក៏មានប្រើពាក្យ កម្វុជទេសនេះ សំរាប់សំគាល់ប្រទេសខ្មែរយើងដែរ។ សិលាចារឹកបក្សីចាំក្រុង នៅ<br />ស.វ ទី១០ បានពន្យល់ថា ស្ដេចកម្ពុជាមានដើមកំនើតមកពីអិសី កម្ពុ និងនាងអប្សរ មេរា។ បើដូច្នេះឃើញថា<br />ពាក្យ កម្ពុជា មានជាប់ទាក់ទង នឹងស្ដេច រឺរាជវង្សនេះច្រើន។ តើពាក្យ កម្ពុជា នេះត្រូវគ្នានឹងពាក្យចិនថា ចេន<br />ឡា រឺទេ ? ព្រោះជនជាតិនេះច្រើនហៅប្រទេសយើងថា ចេនឡា តាំងតែពីចេនឡាជារដ្ឋចំនុះរបស់ហ្វូននរហូត<br />ដល់ពេលវាយ ហ្វូនន ពង្រីកអោយទៅជាចេនឡាធំគឺ នៅពេលដែលមានប្រើពាក្យ កម្វុជទេស ក្នុងសិលាចារឹក<br />។អែជនជាតិយួនក៏បានប្រើពាក្យ ចិនឡាប = ចេនឡា តមកទៀត សំរាប់សំគាល់ប្រទេសខ្មែរ នៅសម័យក្រោយ<br />អង្គរ គឺសម័យដែលស្ដេចខ្មែរមានឋានន្ដរនាមថា ក្រុងកម្ពុជាធិបតី។<br /><br />គួរកត់សំគាល់ជាបន្ថែមទៀតថា ពាក្យខ្មែរនេះត្រូវបានជនជាតិបរទេស ស្គាល់យូរយាណាស់មកហើយ។ ចិន<br />ហៅយើងថា គីម៉ាវ អារ៉ាប់ហៅថា កោម៉ារ (Qomar) ចាមហៅ ក្វីរ-ក្មីរ យួនហៅ កាវមេន រឺកាវមៀន សៀម<br />លាវហៅខម។ ចំពោះពាក្យ ខម នេះលោកពញាអនុមាន រាជធន អ្នកប្រាជ្ញថៃខាងអក្សរសាស្រ្ដបានសរសេរក្នុង<br />សៀវភៅ «Thai literature in Relation to the Diffusion of her cultures ថា Who were tho Khoms?<br />They were probably a race of people akin to the Mons and the Khmers Cambodians of the<br />present-day The olmon alphabet and also the old Khmer alphabet were called khom by the<br />Thai។ បើតាន័យខាងលើពាក្យ ខម ទំនងជាកើតមកពី ខ(ខ្មែរ) + ម(មន)ទេដឹង? ព្រោះខ្មែរយើងមិននិយមហៅ<br />ខ្លួនអែងថាខមទេ មានតែសៀម លាវ ហើយពួកនេះមានការកោតស្ញប់ស្ញែងចំពោះពួកខមនេះណាស់ ព្រោះ<br />ខម(ខ្មែរ + មន?) ជាអ្នកមានអរិយធម៌ខ្ពង់ខ្ពស់ដែលបានជះអិទ្ធិពលទៅលើពួកសៀមលាវ យ៉ាងសំបើម។<br /><br /> ខ. មន<br />ក្នុងអំបូរខ្មែរ-មន មនជាធាតុមួយសំខាន់បន្ទាប់ពីខ្មែរមក។ យ៉ាងណាមិញ ក្នុងអតីតកាល មនជាជាតិមួយធ្លាប់ថ្កុំ<br />ថ្កើងរុងរឿង មានទឹកដីធំទូលាយ មានប្រវត្ដិសាស្រ្ដយូរអង្វែងមកហើយ។ ដូនតាខ្មែរបុរាណស្គាស់ជាតិមននេះ<br />ច្បាស់ណាស់បានជាលោកចងក្រងទំនុកច្រៀង និងបទភ្លេងជាច្រើនដែលមានទាក់ទងនឹងជនជាតិនេះដូចជាបទ<br />«មនមុជទឹក» បទ «សំនាងមន» ៘<br /><br />ជនជាតិមនហៅខ្លួនអែងថា មន ប៉ុន្ដែជាតិភូមាបែរជាហៅជាតិនេះថា តៈលាញ់ Talaing វិញ។ តើពាក្យមន<br />នេះមានន័យសេចក្ដីដូចម្ដេច? ហើយពាក្យថា តៈលាញ់នោះមានន័យសេចក្ដីដូចម្ដេចទៀតដែរ?។ ជនជាតិមន<br />បានបញ្ជាក់ថាគេពុំដែលប្រើពាក្យអ្វីដទៃក្រៅពីពាក្យ មន សំរាប់សំគាល់ខ្លួនគេទេ ហើយបានបញ្ជាក់ទៀតថា<br />តាមទស្សនៈរបស់អ្នកប្រាជ្ញខ្លះ ពាក្យ មន នេះទំនងជាក្លាយមកពីពាក្យបាលី មនុ ហើយមានន័យថាប្រជាជាតិ<br />ដែលមានមហិទ្ធិរិទ្ធិខ្លាំងពូកែ។ នៅក្នុងសិលាចារឹកបុរាណ គេឃើញមានប្រើពាក្យថា ម៌េញ៍ ដែលអ្នកសិក្សាស្រា<br />វជ្រាវសន្មតថាបានវិវត្ដបន្ដិចៗដូចនេះ៖<br /><br />ម៌េញ៍ > រមេញ៍ > មញ៍ > មន៍<br /><br />សព្វថ្ងៃនេះ ជនជាតិមនជួនកាលសរសេរថា មញ៍ ជួនកាលសរសេរថា មន៍។ ចំពោះថា តៈលាញ់វិញ មាន<br />ទស្សនៈច្រើនបែបយ៉ាងដែលខិតខំពន្យល់ ។ នៅទីនេះយើងសូមលើកយកតែបីមកជំរាបដូចតទៅនេះ។<br /><br /> ១. ទស្សនៈដែលយល់ថា តៈលាញ់ក្លាយមកពី តយលយ (Toi loin) តយ មានន័យថា មិច្ឆាទិដ្ឋិជន អែ លយ<br />មានន័យថា ត្រូវវិនាសអន្ដរាយ។ តយលយ មានន័យថា ពួកមិច្ឆាទិដ្ឋិជនទាំងឡាយត្រូវវិនាសអន្ដរាយ។<br /><br /> ទស្សនៈបែបនេះមានសំអាងលើរឿងព្រេងដែលនិទានថា ក្នុងអតីតកាលមានព្រះមហាក្សត្រមួយអង្គមាន<br />នាមថា តិស សោយរាជ្យនៅនគរថាទង។ កាលនោះមានពួកមិច្ឆាទិដ្ឋិជនវាមកញុះញង់ស្ដេចអង្គនេះអោយ<br />យល់ខុសជាត្រូវ ដោយបោះបង់ចោលនូវជំនឿព្រះពុទ្ធសាសនា ព្រះពុទ្ធរូបទាំងឡាយ ត្រូវបញ្ជាអោយយកទៅ<br />បោះចោលក្នុងទឹកទន្លេ។ គ្រានោះមានកូនស្រីសេដ្ឋីម្នាក់ មានឈ្មោះហៅថា មិត្លថូ នាងនោះជាពុទ្ធសាសនិក<br />យកចិត្ដទុកដាក់គោរពបូជាព្រះពុទ្ធខ្លាំងណាស់ ហើយដោយមិនបានដឹងពីបញ្ជារបស់ស្ដេចទមិឡនោះ តិសៈ ក៏<br />បានស្រង់យកព្រះពុទ្ធបដិមាករ ខ្លះដែលគេទំលាក់ក្នុងទឹកទន្លេ យកទៅតំកល់ទុកក្នុងផ្ទះនាង។ អាស្រ័យដោយ<br />ហេតុនោះ នាងក៏ត្រូវកាត់ទោសប្រហារជីវិតដោយដុតនឹងភ្លើង និងដោយអោយដំរីជាន់ ប៉ុន្ដែទោះបីពេជ្ឃឃាត<br />ខិតខំប្រើគ្រប់មធ្យោបាយយ៉ាងណាក៏ដោយ ក៏ពុំអាចសំលាប់នាងបាន។ ដោយងឿងឆ្ងល់ខ្លាំង ស្ដេចក៏សួរទៅ<br />នាងថា តើនាងចេះមុខវិជ្ជាគាថាអ្វីទេ? នាងឆ្លើយថា នាងពុំមានសិល្បសាស្រ្ដអ្វីក្រៅពីជំនឿដ៏មុតមាំលើព្រះពុទ្ធ<br />ឡើយ។ ស្ដេច តិសៈ យល់កំហុសរបស់ខ្លួន ក៏វិលទៅរកព្រះពុទ្ធសាសនាជាថ្មីឡើងវិញ។ បន្ទាប់មកក៏បញ្ជា<br />អោយចាប់ពួកមិច្ឆាទិដ្ឋិជនទាំងឡាយ ព្រមជាមួយនឹងញាតិសន្ដានទាំងអស់យកទៅកប់ត្រឹមក សំលាប់ដោយភ្ជួរ<br />ពីលើ។ ខ្លះទៀតដែលមិនចង់ស្លាប់ដោយវិធីនោះ ក៏រត់ទៅលោតទឹកធ្វើអត្ដឃាតទៅ ដូច្នេះពួកមិច្ឆាទិដ្ឋិជនទាំង<br />ឡាយត្រូវស្លាប់វិនាសអស់រលីងពីនគរ។ ក្នុងភាសាមន «ពួកមិច្ឆាទិដ្ឋិជនទាំងឡាយត្រូវិនាសអន្ដរាយ» គេនិយាយ<br />ថា តយឡយ ទើបមានជនខ្លះយល់ស្មានថា យូរៗទៅពាក្យនេះក៏ប្រែក្លាយទៅជា តៈលាញ់ ដែលជនជាតិភូមា<br />ប្រើសំគាស់ជាតិមននេះអែង។<br /><br /> ២. ទស្សនៈដែលយល់ឃើញថា តៈលាញ់ ក្លាយមកពីពាក្យភូមាពីរម៉ាត់ តាន និងលាញ (Tan lgaing)។ នេះ<br />គឺជាទស្សនៈរបស់អ្នកប្រាជ្ញភូមាម្នាក់ឈ្មោះ អ៊ូឆាន់ម្យៈ (U Chan Mya) សាស្រ្ដាចារ្យអក្សរសាស្រ្ដនៅសកល<br />វិទ្យាល័យម៉ាន់ តៈលេ (Mandalay)។ លោកនេះយល់ថា តាន មានន័យថា ទឹក អែ លាញ មាន័យថា ចំរើន<br />លូតលាស់ខ្លាំង រឺ កន្លែងដែលមានទឹកជោរជន់ ។ ចំនេរតមកពាក្យ តាន ក្លាយជាពាក្យ តៈ ហើយ លាយក្លាយជា<br />ហ្លាញ (Hliang)។ នៅទីនេះពាក្យ តៈ គ្មានន័យសេចក្ដីអ្វីអោយពិតប្រាកដទេ។ ហ្លាញ វិញមានន័យថា រលក រឺ<br />រលកធំៗ។ ចំពោះអ្នកប្រាជ្ញរូបនេះ ប្រទេសមនដែលស្ថិតនៅក្នុង ប្រទេសភូមាខាងត្បូងសព្វថ្ងៃ ជាតំបន់ស្ថិតនៅ<br />តាមឆ្នេរសមុទ្រ ហើយដែលតែងតែមានភ្លៀងធ្លាក់ជោគជាំផង នោះសមជាមានឈ្មោះហៅថា តានលាញ<br />ណាស់ ហើយយូរៗទៅក៏គេប្រើពាក្យនេះសំរាប់សំគាល់ជនជាតិដែលរស់នៅទីនោះតែម្ដង គឺជនជាតិមនហ្នឹង<br />អែង។ ទស្សនៈបែបនេះយើងឃើញថាមានលក្ខណៈសមហេតុផលច្រើន គួរយកទៅពិចារណា ក៏ប៉ុន្ដែគេពុំ<br />ឃើញប្រើពាក្យនោះ ក្នុងសិលាចារឹក សំរាប់សំគាល់ជនជាតិមនសោះឡើយ។<br /><br /> ៣. ទស្សនៈទី៣ ដែលចាត់ទុកថា តៈលាញ់ ក្លាយមកពីពាក្យ តេលិង្គណ ដែលជាតំបន់មួយស្ថិតនៅលើឆ្នេរស<br />មុទ្រខាងកើតនៃប្រទេសអិន្ឌា។ តាមទស្សនៈនេះគេយល់ថា ជនជាតិអិន្ឌាកាលពីដើមបានមកធ្វើជំនួញនៅប្រ<br />ទេសមន ហើយបានរៀបការជមួយនឹងស្រីមន តែលុះដល់ត្រលប់ទៅស្រុកកំនើតវិញ ពុំបាននាំប្រពន្ធកូនទៅជា<br />មួយផងទេ។ ចំពោះពួកមនជាកូនទាំងនោះហើយដែលគេអោយឈ្មោះហៅថា តៈលាញ់ គឺមានន័យថា គ្មាន<br />បា រឺកូនអិតបា ក៏ប៉ុន្ដែចំនេរតមកពាក្យ តៈលាញ់ នេះក៏បានប្រើជាទូទៅសំរាប់ជនជាតិមនទាំងមូល។ ជាការពិត<br />ណាស់ថាក្នុងបុរាណកាល ជនជាតិអិន្ឌា និងមនមានការប្រាស្រ័យទាក់ទងនឹងគ្នាជាច្រើន។ ជាភស្ដុតាង គឺជន<br />ជាតិមនបានទទួលអិទ្ធិពល វប្បធម៌ពីជនជាតិអិន្ឌាច្រើន មានតួអក្សរពុទ្ធសាសនាថេរវាទជាដើម។ ក្នុងទំនាក់ទំ<br />នងរវាងជនជាតិទាំងពីរនេះ ទំនងជាមានពួកអិន្ឌាមកពីតំបន់តេលិង្គណមែនហើយ។ លោកសឺដេស Coedès<br />ក៏មានយោបល់ដូចនេះដែរ L’appellation de Talaing, appliquée aux Môns par ley Birmans, semble<br />indiquer qu’à une certaine époque le Telingana ou région de Madras fut enrelations partière-<br />maent actives avec le pays môn តែការដែលយកពាក្យថា តៈលាញ់ ប្រើសំរាប់សំគាល់ជនជាតិមនទាំង<br />អស់ហាក់ដូចជាពុំសមរម្យ ។ តាមយោបល់របស់ជនជាតិមនផ្ទាល់ថា ពាក្យ តៈលាញ់ ដែលមានន័យថា កូនអិត<br />បា ជារឿងប្រឌិតឡើងដើម្បីបង្ខូចកេរឈ្មោះរបស់ជាតិគេប៉ុណ្ណោះ។ តាមការពិតពាក្យ តៈលាញ់ មានន័យថា<br />បាត់បង់អូវពុក រឺ អូវពុកត្រូវបាត់បង់ ហើយបានក្លាយមកពីពាក្យ អិត លញរៈ (I’ta loin ra) ពាក្យថា អិតៈ រឺតៈ<br />នេះមានន័យថា អូវពុក អែពាក្យ លញរៈ មានន័យថា បាត់បង់ រឺវិនាស តែនៅទីនេះពាក្យថា អិតៈ ពុំមែនសំ<br />គាល់ត្រឹមតែអូវពុកជាមនុស្សម្នាក់រឺច្រើននាក់ប៉ុណ្ណោះទេ តែសំគាល់នូវទឹកដីទាំងមូល ជាគេដំនែលពីដូនតារប<br />ស់ជនជាតិមនតែម្ដង។ សូមជ្រាបថា ក្នុងគ្រាដែលជនជាតិភូមា វាយលុកចូលក្នុងរដ្ឋមន ជនជាតិនេះរត់គេចពី<br />ភូមិស្រុកបន្ដើរស្រែកបន្ដើរថា អិតៈ លញរៈ! បានសេចក្ដីថា ទឹកដីអូវពុកយើងត្រូវវិនាសអន្ដរាយអស់ហើយ តែ<br />ពាក្យខាងដើមគឺ អិ និង ពាក្យខាងចុង លឺមិនសូវច្បាស់ នៅសល់តែពាក្យ តៈលញ ដែលក្លាយទៅជា តៈលាញ់ តា<br />មសំដីរបស់ជនជាតិភូមាតែម្ដងទៅ។ តើជនជាតិដែលមានឈ្មោះថាមននេះ មានគ្នាប៉ុន្មាននាក់ ហើយរស់នៅ<br />ទីណាខ្លះ? និងជាពិសេសតើជនជាតិនេះមានប្រវត្ដិពីខាងដើមរៀងដូចម្ដេចខ្លះដែរ?<br /><br />បើតាមពត៌មានដែលយើងបានទទួល ឃើញថាមនមានចំនួនសរុបប្រហែល ៧លាននាក់។ ក្នុងប្រទេសភូមា ទី<br />កន្លែងដែលជនជាតិនេះរស់នៅច្រើនកុះករបំផុត គឺតំបន់ឆ្នេរសមុទ្រ តេណាស្សេរីម (Tenasserim) និងបេគូ<br />(Pegu)។ ប៉ុន្ដែនៅរដ្ឋធានីយ៉ាងកូង (Rangoon) និងក្នុងភូមិឆ្ងាយដាច់ស្រយាល ស្ថិតនៅខាងលិច ក៏មានជន<br />ជាតិមនរស់នៅខ្លះដែរ។ ជនជាតិមនក្នុងប្រទេសថៃមានចំនួនតិចជាងប្រទេសភូមា ហើយច្រើននៅជិតៗក្រុង<br />បឹងកក់ នៅជុំវិញកាន់បុរី (ពួកនេះជាកូនចៅរបស់ជនភៀសខ្លួននៅ ស.វ.ទី១៨-១៩) នៅលព្វបុរី នៅអុថៃថានី<br />និងនៅជិតនគររាជ។<br /><br />ប្រពៃនីប្រវត្ដិសាស្រ្ដមនបានដំនាលថា ជនជាតិមនមានកំនើតនៅត្រង់ថាទង (សុធម្មវតី) នៅប្រមាណ ៦០០ឆ្នាំ<br />មុន គ.ស.ម៉្លេះ។ តែចំលែកត្រង់សព្វថ្ងៃហាក់ដូចជាគ្មានសល់អ្វីជាដុំកំភួន ល្មមអោយចាត់ទុកទីនោះ ថាជារាជ<br />ធានីចាស់ រឺមួយបុរាណវត្ថុដែលនៅសល់ ត្រូវកប់បាត់ទៅក្នុងដីអស់ទៅហើយ? បើយើងពឹងផ្អែកទៅលើអែក<br />សារចិន ឃើញថាជនជាតិមនបានបង្កើត រដ្ឋទ្វារវតី នៅស.វទី៧ ដែលមានទីតាំងនៅត្រង់វាលទំនាបខាងក្រោម<br />នៃទន្លេមេណាម ក្នុងប្រទេសថៃសព្វថ្ងៃ។ ប៉ុន្ដែបើតាមប៉ាន់ស្មានមើលទៅរដ្ឋនេះប្រហែលកកើតឡើងនូវមុន<br />ស.វ.ទី៧ ព្រោះនៅត្រង់ព្រះបឋមពងទឹក ដែលស្ថិតនៅក្នុងរដ្ឋទ្វារវតីគេបានរកឃើញវត្ថុជាច្រើន ដែលមានកាល<br />កំនត់ មុនពាក់កន្ដាល ស.វ.ទី៦។ ចិនប្រហែលមិនបានស្គាល់រដ្ឋនេះមុន ស.វ.ទី៧ ព្រោះវានៅមិនចំផ្លូវជំនួញ។<br />នៅក្រោយកាលកំនត់នេះបន្ដិច ក្រោមកិច្ចដឹកនាំរបស់ព្រះនាងឆាម្មទេវី ជនជាតិមនបានកសាងរដ្ឋមួយទៀតគឺ<br />រដ្ឋហវិបុញ្ជ័យនៅត្រង់វាលទំនាបខាងលើនៃទន្លេមេណាម។ ព្រភពចិនបានអោយដឹងថែមទៀតថា រដ្ឋថ្មីមួយ<br />ត្រូវបានស្ថាបនាឡើងមួយទៀត គឺរាជានាចក្រហង្សវតីនៅឆ្នាំ ៨២៥ ដោយបងប្អូនភ្លោះពីរនាក់ឈ្មោះ សមល<br />និងវិមល ហើយរដ្ឋនេះ ស្ថិតនៅខាងត្បូងប្រទេសភូមា នៅចន្លោះទន្លេ អិរវតី និងសាល់វិន។<br /><br />គេបានដឹងថា នៅឆ្នាំ ១០៥៧ ស្ដេចអនោរថដែលបានបង្កើតរដ្ឋភូមាដំបូងគឺ រដ្ឋបូកាន បានលើកទ័ពទៅវាយមន<br />នៅថាទង ហើយថែមទាំងបានចាប់យកជាឈ្លើយអស់ជាច្រើនទៅជាមួយផង ។ គួកត់សំគាល់ថា ក្នុងចំនោម<br />ឈ្លើយទាំងនោះ មានអ្នកប្រាជ្ញបណ្ឌិតកវីជាច្រើនដែលបានផ្សាយអរិយធម៌របស់ខ្លួនដល់ពួកអ្នកឈ្នះ មានតួ<br />អក្សរ និងលទ្ធិពុទ្ធាសាសនាថេរវាទជាដើម។ មកដល់ស.វ.ទី១៦ គឺក្នុងឆ្នាំ ១៥៤០ មេទ័ពភូមាម្នាក់មកពីតងអ៊ូ<br />(Taungo) បានបង្កើតរាជវង្សថ្មីមួយទៀត ហើយលើទ័ពទៅវាយក្រុងបេគួយធ្វើជារាជធានីរបស់ខ្លួនរហូតទៅ<br />ដែលបន្ដាលអោយជនជាតិមនបាត់បង់អែករាជ្យ អធិបតេយ្យរបស់ខ្លួន ហើយចាប់ពីពេលនោះមក ក៏អស់មាន<br />ឋានៈជារដ្ឋរស់នៅបែកខ្ញែកគ្នា ហើយចំនួនប្រជារាស្រ្ដក៏កាន់តែរលោះទៅៗ រហូតដល់សព្វថ្ងៃ ដោយហេតុតែ<br />មានការបង្ក្រាបដោយសំលាប់រង្គាល បន្ទាប់ពីមានការបេះបោះទាមទារសេរីភាពពីរលើក គឺក្នុងរជ្ជកាលស្ដេច<br />បាយិណោងម្ដង ១៥៥១-១៥៨១ និងដោយមេទ័ពអាលោងផាយ៉ាម្ដងក្នុងឆ្នាំ ១៧៥៧ ហើយប្រហែលជាដោយ<br />ហេតុនេះហើយ បានជាជនជាតិភូមា និយមហៅមនថាតៈលាញ់ ( តៈលើង ខ្មែរថា ថ្លើង ក្នុងពាក្យថ្លើងបះ គឺ<br />អ្នកចូលចិត្ដបះបោរ។http://abcambodia.wordpress.com/%E1%9F%A2-%E1%9E%A2%E1%9F%86%E1%9E%96%E1%9E%B8%E1%9E%A2%E1%9F%86%E1%9E%94%E1%9E%BC%E1%9E%9A%E1%9E%81%E1%9F%92%E1%9E%98%E1%9F%82%E1%9E%9A-%E1%9E%98%E1%9E%93/watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-28890412724442053042010-12-09T22:34:00.001-08:002010-12-09T22:34:45.322-08:00Cư xửBạn hãy yêu tự do hơn tất cả và làm điều thiện ở bất cứ nơi nào có thể .<br /><br />V.Beethoven<br /><br /> <br /><br /> Nhà ngoại giao là người đàn ông luôn nhớ ngày sinh nhật của phụ nữ nhưng chẳng bao giờ nhớ tuổi của nàng<br /><br />Robert Frost<br /><br /> <br /><br />Đạo làm quân tử có 4 điều đúng:<br /><br />+Mạnh dạn khi làm điều nghĩa<br /><br />+Nhũn nhặn khi nghe lời can gián<br /><br />+Lo nghĩ khi nhận bổng lộc<br /><br />+Và cẩn thận đối với việc sửa mình<br /><br />Đời có bốn cái lo ;<br /><br />-lo đức ít mà được sùng ái nhiều.<br /><br />-lo công lập được ít mà được hưởng nhiều bổng lộc ....<br /><br />Khổng Tử<br /><br /> <br /><br />Đừng để một ai chẳng nhận được gì khi rời chỗ bạn cho dù bạn biết rằng không bao giờ gặp lại .<br /><br />Ngạn ngữ Pháp<br /><br /> <br /><br /> Danh dự là sự hòa hợp tự nhiên giữa việc tôn trọng mọi người và tự tôn trọng chính mình .<br /><br /> W. Shakespear<br /><br /> <br /><br />Lý trí có thể mách bảo ta điều phải tránh, còn con tim sẽ chỉ cho ta biết điều phải làm .<br /><br />Joubert <br /><br /> <br /><br />Cái gì xuất phát từ trái tim sẽ đi đến trái tim<br /><br />Piêt<br /><br /> <br /><br />Không có ngày mai nào lại không kết thúc, không có sự đau khổ nào lại không có lối ra .<br /><br />Rsoutheell<br /><br /> <br /><br />Nếu như trí tuệ là cái vốn quí nhất và hữu ích nhất thì sự hài hước là tính dễ chịu nhất của con người<br /><br />Swift <br /><br /> <br /><br />Hãy làm tròn mỗi công việc của đời mình như thể đó là công việc cuối cùng<br /><br />Marc aurele<br /><br /> <br /><br />Tôi thường hối tiếc vì mình đã mở mồm chứ không bao giờ…vì mình đã im lặng<br /><br />Philippe de Commynes<br /><br /> <br /><br />Cách khéo nhất để làm vừa lòng ai đó là xin họ lời khuyên<br /><br />Odove Primex <br /><br /> <br /><br />Nếu có hai người cùng sống với nhau hòa thuận nên tin trong đó ít nhất một người tốt.<br /><br />Ngạn ngữ Angiêri<br /><br /> <br /><br />Cuộc đời là bọt nước. Chỉ có hai điều như đá tảng: tử tế khi người khác lâm hoạn nạn và can đảm trong hoạn nạn của chính mình<br /><br />A. Gordon<br /><br /> <br /><br />Đừng mua thứ hữu ích mà hãy mua thứ cần thiết<br /><br />Caton Censeur<br /><br /> <br /><br />Người đáng nói mà mình không nói là mất người, Người không đáng nói mà mình nói là mất lời.<br /><br />Khổng Tử<br /><br /> <br /><br />Người xin bố thí đỏ mặt một lần, kẻ từ chối không bố thí đỏ mặt hai lần<br /><br />Ngạn ngữ Thổ nhĩ Kỳ<br /><br /> <br /><br />Hoài nghi chính mình là điều phải làm đầu tiên của người quân tử.<br /><br />P. Nicole <br /><br /> <br /><br />Khi đã biết tha thứ, bạn sẽ mỉm cười nhiều hơn, biết cảm nhận sâu sắc và dễ thông cảm với người khác<br /><br />Bishop<br /><br /> <br /><br />Đừng ném lời cho gió, nếu không hay biết gió thổi về đâu<br /><br />N. Ghenin<br /><br /> <br /><br />Nếu sự khiêm nhường của bạn khiến mọi người để ý thì hẳn có chút đó chẳng bình thường.<br /><br />M. Ghenin.<br /><br /> <br /><br />Người không biết tươi cười sẽ không biết cách mở ra những cánh cửa.<br /><br />Ngạn Ngữ Trung Quốc<br /><br /> <br /><br />Đừng để đến ngày mai những việc gì anh có thể làm hôm nay<br /><br />Lord Chesterfield<br /><br /> <br /><br /> Một người chưa biết nói những lời nói dối đẹp đẽ thi người đó không bao giờ biết đến thế giới chân thực.<br /><br />A. France.<br /><br /> <br /><br />Cho quí hơn nhận song cái giếng sâu nhất cũng cạn nếu không được uống nước đó sao?<br /><br />H.A. Kromer<br /><br /> <br /><br />Đừng bao giờ đóng sầm cửa lại; có thể bạn muốn quay trở lại vào đấy<br /><br /> <br /><br />Nếu đó là một công việc quan trọng – hãy tự mình làm lấy<br /><br /> <br /><br />Nếu bạn không thể là mặt trời thì hãy đừng là đám mây<br /><br /> <br /><br />Thế giới sẽ tốt đẹp hơn nếu ta dành cho người khác dù chỉ một chút thông cảm mà ta vẫn thường dành cho ta<br /><br /> <br /><br />Đừng cố gắng tỏ ra cái không phải là mình<br /><br /> <br /><br />Lúc đầu chúng ta tạo ra thói quen, sau đó thói quen tạo ra chúng ta<br /><br /> <br /><br />Nếu có ai đó đáng để ta làm quen thì cũng đáng để ta hiểu rõ<br /><br /> <br /><br />Đối với người có nhiều tài đức thì đừng có chê bai nhỏ mọn<br /><br /> <br /><br />Đối với người có danh dự thì chớ chỉ trích những lỗi lầm<br /><br />Hoài Nam Tử<br /><br /> <br /><br />Tôi chưa bao giờ gặp một người nào mà tôi không tìm thấy nơi họ một cái gì đáng cho tôi học hỏi<br /><br />Afred de Vigny<br /><br /> <br /><br />Người có một tinh thần sâu sắc cần phải tự đào tạo một cái học để khám phá những tế nhị của lòng người<br /><br />Vauvenargues<br /><br /> <br /><br />Bạn nên ghi nằm lòng rằng tất cả trẻ con dù ở độ tuổi nào cũng vậy, đều bịt tai trước những lời ta khuyên răn dạy bảo, chúng sẽ mở mắt thật to nếu người ta làm gương cho chúng thấy<br /><br />The Table<br /><br /> <br /><br />Cử chỉ đẹp là đức hạnh được dịch ra một thứ ngôn ngữ dễ hiểu<br /><br />Francis Bacon<br /><br /> <br /><br />Khi con trai bạn còn nhỏ, bạn hãy làm ông chủ của nó. Nhưng khi nó lớn lên rồi, bạn hãy làm người anh của nó<br /><br />Ngạn ngữ Arập <br /><br /> <br /><br />Những gì ta cho đi một cách thật lòng thì mãi mãi là của ta<br /><br />Geoges Granville<br /><br /> <br /><br />Thiếu thận trọng gây nhiều tai hại hơn thiếu hiểu biết<br /><br />Franklin<br /><br /> <br /><br />Hãy suy nghĩ tất cả những gì bạn nói nhưng đừng nói tất cả những gì bạn nghĩ<br /><br />Delarme<br /><br /> <br /><br />Hãy kiên nhẫn làm bổn phận của mình và giữ thinh lặng, đó là câu trả lời tốt nhất cho sự vu khống<br /><br />G. Washington<br /><br /> <br /><br />Con ong được ca tụng vì nó làm việc không phải cho chính mình nhưng cho tất cả<br /><br />Saint J.Chrysistome<br /><br /> <br /><br />Bàn tay tặng đóa hồng bao giờ cũng còn phảng phất mùi thơm<br /><br />KD<br /><br /> <br /><br />Đừng bao giờ khiêm tốn với kẻ kiêu căng, cũng đừng bao giờ kiêu căng với người khiêm tốn<br /><br />Jeffecson<br /><br /> <br /><br />Sự ngắn gọn là linh hồn của trí khốn sắc sảo<br /><br />Shakespear<br /><br /> <br /><br />Không nên đánh giá một người dựa vào những cái anh ta không biết mà nên dựa vào những cái anh ta hiểu biết<br /><br />Vauvenargues<br /><br /> <br /><br />Đầu hàng cám rỗ là hành động của thú tính, chiến thắng nó mới là con người<br /><br />Waterstone<br /><br /> <br /><br />Hãy hiền dịu khoan dung với hết mọi người trừ bản thân mình<br /><br />Joubert<br /><br /> <br /><br />Nếu ai nói xấu bạn mà nói đúng thì hãy sửa mình đi. Nếu họ nói bậy thì bạn hãy cười thôi<br /><br />Epictete<br /><br /> <br /><br />Khi ta tự trách mình thì dường như không ai có quyền trách ta<br /><br />Kẻ bắt chước cái xấu luôn vượt xa cái gương xấu ấy. Trái lại, kẻ bắt chước cái tốt luôn thua kém cái gương ấy<br /><br />Guicciardini<br /><br /> <br /><br />Ai không biết nghe, tất không biết nói chuyện<br /><br />Giarardin<br /><br /> <br /><br />Mỗi khi khuyên ai bất cứ điều gì thì nên thật vắn tắt<br /><br />Horace<br /><br /> <br /><br />Anh có thể lừa vài người trong mọi lúc, anh cũng có thể lừa mọi người trong vài lúc, nhưng anh không thể lừa mọi người trong mọi lúc<br /><br />A.Lincoln<br /><br /> <br /><br />Phải biết mở cửa lòng mình trước mới hy vọng mở được lòng người khác<br /><br />Pasquier Quesnel<br /><br /> <br /><br />Điều gì anh muốn người ta làm cho anh, anh hãy làm cho người ta<br /><br />Kinh Thánh<br /><br /> <br /><br />Đừng nói tất cả những gì mình biết<br /><br />Đừng tin tất cả những mình nghe<br /><br />Đừng làm tất cả những gì mình có thể làm<br /><br />Ngạn ngữ Bồ Đào Nha<br /><br /> <br /><br />Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.<br /><br /><br />Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.<br /><br /><br />Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong.<br /><br /> <br /><br /> Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.<br /><br /><br />Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.<br /><br /> <br /><br />Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.<br /><br /> <br /><br /> Đôi khi phải nhượng bộ mà thừa nhận rằng củ cải là củ lê<br /><br /> Ngạn ngữ Đức<br /><br /> <br /><br /> Muốn uốn cây cong cho thẳng lại, ta uốn cong nó theo chiều ngược lại<br /><br /> Montaigne<br /><br /> <br /><br /> Không có gì nguy hiểm bằng lời khuyên tốt đi kèm với gương xấu<br /><br /> De Scudery<br /><br /> <br /><br /> Khuyên răn thay cho giận dữ, mỉm cười thay cho khinh bỉ<br /><br /> Epiquya<br /><br /> <br /><br /> Bao giờ cũng nên có nhiều trí tuệ hơn lòng tự ái<br /><br /> Epiquya<br /><br /> <br /><br /> Không bao giờ làm phiền người khác về những việc mình có thể làm được<br /><br /> Jeffecson<br /><br /> <br /><br /> Yêu mọi người, tin vài người và đừng xúc phạm đến ai<br /><br /> Shakespear<br /><br /> <br /><br /> Những người mạnh không dùng lời lẽ lăng mạ. Họ mỉm cười.<br /><br /> L.Leonop<br /><br /> <br /><br /> Ngoại giao là khoa học của sự nhượng bộ<br /><br /> A.Musset<br /><br /> <br /><br /> Một trong những ưu điểm lớn nhất của diễn giả là chẳng những nói những điều cần nói mà còn biết không nói những gì không cần thiết<br /><br /> Cicero<br /><br /> <br /><br /> Nghệ thuật sống với nhau chính là nghệ thuật giữ khoảng cách<br /><br /> O. Wide<br /><br /> <br /><br /> Phép lịch sự là quy tắc chi phối các mối quan hệ, đó là nghệ thuật của lòng vị tha<br /><br /> Erasme<br /><br /> <br /><br /> Ai vâng lời liều, hứa liều, tất nhiên khó lòng đúng hẹn<br /><br /> Lão Tử<br /><br /> <br /><br /> Hãy cho đi cái mà bạn có. Đối với ai đó, thì món quà ấy mang một ý nghĩa mà bạn không ngờ<br /><br /> Ai có thể cãi được một lời chế nhạo<br /><br /> W.Paley<br /><br /> <br /><br /> Bạn bè tốt thanh toán tiền của họ một cách nhanh chóng<br /><br /> Tục ngữ Trung Quốc<br /><br /> Câu trả lời gọn nhất là hành động<br /><br /> Goethe<br /><br /> <br /><br /> Đi vòng mà đến đích còn hơn đi thẳng mà ngã đau<br /><br /> Tục ngữ Anh<br /><br /> <br /><br /> Đừng bao giờ bắt buộc người khác làm những gì mà họ không muốn<br /><br /> Tục ngữ Anh<br /><br /> <br /><br /> Đừng bao giờ ném bùn vào người khác. Bạn có thể ném trật và tay bạn chắc chắn bị bẩn<br /><br /> Joseph Parker<br /><br /> <br /><br /> Đôi tai là lối vào của trái tim<br /><br /> Voltaire<br /><br /> <br /><br /> Hãy vội nghe và chậm trả lời<br /><br /> Ben Sira<br /><br /> <br /><br /> Hãy nói nếu bạn có những lời lẽ mạnh hơn, nếu không, hãy im lặng<br /><br /> Euripide<br /><br /> <br /><br /> Làm chuyện gì mà có điều chưa thỏa mãn thì hãy tự xét lại thân mình xem làm như thế đã phải chưa<br /><br /> Mạnh Tử<br /><br /> <br /><br /> Làm người nên tự lập lấy thân, tự trọng, không nên giẫm lên gót người khác, nói theo miệng người<br /><br /> Lục Cửu Uyên<br /><br /> <br /><br /> Lời nói khéo còn hơn cả hùng biện<br /><br /> Bacon<br /><br /> <br /><br /> Một lời xin lỗi vụng về vẫn tốt hơn im lặng<br /><br /> Stephen Gosson<br /><br /> <br /><br /> Người đọc biết nhiều nhưng người quan sát còn biết nhiều hơn<br /><br /> A. Dumas con<br /><br /> <br /><br /> Ở nhiều người, lời nói đi trước tư tưởng. Họ chỉ biết những gì họ suy nghĩ sau khi đã nghe những gì mình nói<br /><br /> Gustave Lebon<br /><br /> <br /><br /> Phải lựa thứ quần áo thích nghi với nhân cách, đừng để nhân cách mình phải chịu mang tính cách của quần áo<br /><br /> E. Weeler<br /><br /> <br /><br /> Phải biết chăm chú lắng nghe và khuyến khích người khác nói về họ<br /><br /> D. Canergie <br /><br /> <br /><br /> Phải kính trọng con người! Đừng thương hại nó<br /><br /> M.Gorki<br /><br /> <br /><br /> Tôi không biết chìa khóa của thành công là gì, nhưng tôi biết chìa khóa của thất bại là cố gắng làm vừa lòng mọi người<br /><br /> Bill Cosby<br /><br /> <br /><br /> Điều oái oăm là, nếu bạn không muốn liều mất cái gì thì bạn còn mất nhiều hơn<br /><br /> Erica Jong<br /><br /> <br /><br /> Không một người nào đã từng cười hết mình và cười xả láng lại đồng thời là người xấu xa.<br /><br /> Thomas Carlyle<br /><br /> <br /><br /> Nếu bạn tức giận thì hãy đếm 10 trước khi nói, còn nếu bạn nổi cơn thịnh nộ thì hãy đếm đến 100<br /> Jeffecson<br /><br /> <br /><br /> Thói quen làm những gì tốt đẹp nhất trần thế trở nên tầm thường.<br /><br /> Bade Rvew<br /><br /> <br /><br /> Sự quá thân mật và sỗ sàng đều làm phai nhạt tình yêu hơn là tình bạn.<br /><br /> Rôchepede<br /><br /> <br /><br /> Người ta thường khen chỉ để được khen<br /><br /> Từ chối lời khen là muốn được khen gấp hai<br /><br /> La Rochefoucould<br /><br /> <br /><br /> Khi bạn không thể thực hiện những gì ao ước, bạn nên ao ước những gì có thể làm<br /><br /> Terence<br /><br /> <br /><br /> Không ai tán thưởng một cây đang trổ hoa<br /><br /> Harold Philips<br /><br /> <br /><br /> Hãy tin một nửa những gì anh thấy tận mắt và đừng tin những gì anh nghe được<br /><br /> D. Crai <br /><br /> <br /><br /> Đừng bao giờ khuyên răn ai giữa đám đông<br /><br /> Tục ngữ A rập <br /><br /> <br /><br /> Để hiểu nhau, tôi thích anh hoài nghi tôi để rồi có ngày tin cho chắc chắn. Tôi không thích anh vội tin tôi để đi đến hoài nghi<br /><br /> M.Gorki<br /><br /> <br /><br /> Không nên nói tất cả những gì bạn biết, nhưng bao giờ cũng phải biết những gì mà bạn nói<br /><br /> M. Claudius<br /><br /> <br /><br /> Kẻ nào gian dối trong việc nhỏ thì sẽ gian dối trong việc lớn<br /><br /> Kinh thánh<br /><br /> <br /><br /> Đừng đọc gì anh không muốn nhớ và đừng nhớ gì anh không định dùng<br /><br /> G. Blecki <br /><br /> <br /><br /> Lời nói nào bạn kiềm chế được là nô lệ của bạn, lời nói nào buột miệng thốt ra là kẻ sai khiến bạn<br /><br /> S. Gaphit<br /><br /> <br /><br /> Có 3 điều khó khăn nhất, đó là giữ được một điều bí mật, quên đi một sự xúc phạm và biết dùng thời gian rỗi một cách có ích<br /><br /> Xilô<br /><br /> <br /><br /> Mình thế nào mà không dám tỏ ra như thế là mình khinh mình<br /><br /> Mat-xi-lông<br /><br /> <br /><br /> Kẻ nào không biết giữ cái nhỏ sẽ mất cái lớn<br /><br /> Mênanđơ<br /><br /> <br /><br /> Tướng giỏi sau khi thắng trận không cần ai khen và cũng không cần ai biết đến công lao<br /><br /> Tôn tử<br /><br /> <br /><br /> Dùng người như dùng gỗ, đừng vì một vài chỗ mục mà bỏ cả cây lớn<br /><br /> Khổng Tử<br /><br /> <br /><br /> Đừng hoãn lại một việc gì về sau, bởi vì về sau bạn cũng không gặp dễ dàng hơn<br /><br /> Jăngpon<br /><br /> <br /><br /> Không hứa bậy nên mình không phụ ai<br /><br /> Không tin bừa nên không ai phụ mình<br /><br /> Ngô Hoài Dã<br /><br /> <br /><br /> Nếu một người lừa tôi lần đầu, thì sự xấu hổ thuộc về anh ta, nếu lần thứ hai thì cái ô nhục thuộc về tôi<br /><br /> John Gray<br /><br /> <br /><br /> Muốn điều khiển phải biết người<br /><br /> Muốn biết người phải hiểu mình trước đã<br /><br /> Đitơcuppơ<br /><br /> <br /><br /> Anh cho những gì anh có là cho rất ít, nhưng khi anh phải hi sinh anh mới cho một cách thực sự<br /><br /> Gibran<br /><br /> <br /><br /> Cho mượn ít, tạo ra một con nợ<br /><br /> Cho mượn nhiều, tạo ra một kẻ thù<br /><br /> La Bruyere<br /><br /> <br /><br /> Hỏi một câu, chỉ dốt nát trong chốc lát. Không dám hỏi sẽ dốt nát suốt đời<br /><br /> DN phương Tây<br /><br /> <br /><br /> Nên tập thói quen tìm sự thật trong các việc nhỏ nếu không sẽ bị lừa trong các việc lớn<br /><br /> Vontairewatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-92218808412870038792010-12-09T22:33:00.001-08:002010-12-09T22:33:58.070-08:00Instruction of life1. Give people more than they expect and do it cheerfully.<br /><br />2. Memorize your favorite poem.<br /><br />3. Don't believe all you hear, spend all you have, or sleepall you want.<br /><br />4. When you say, "I love you", mean it.<br /><br />5. When you say, "I'm sorry", look the person in the eye.<br /><br />6. Be engaged at least six months before you get married.<br /><br />7. Believe in love at first sight.<br /><br />8. Never laugh at anyone's dreams.<br /><br />9. Love deeply and passionately.<br /><br />You might get hurt but it's the only way to live life completely.<br /><br />10. In disagreements, fight fairly. No name calling.<br /><br />11. Don't judge people by their relatives.<br /><br />12. Talk slowly but think quickly.<br /><br />13. When someone asks you a question you don't want to answer, smile and ask,<br /><br />"Why do you want to know?"<br /><br />14. Remember that great love and great achievements involve great risk.<br /><br />15. Call your mom.<br /><br />16. Say "bless you" when you hear someone sneeze.<br /><br />17. When you lose, don't lose the lesson.<br /><br />18. Remember the three R's: Respect for self, Respect for others,<br /><br />Responsibility for all your actions.<br /><br />19. Don't let a little dispute injure a great friendship.<br /><br />20. When you realize you've made a mistake, take immediate steps to correct it.<br /><br />21. Smile when picking up the hone. The caller will hear it in your voice.<br /><br />22. Marry a man/woman you love to talk to. As you get older, their conversational skills will be as important as any other.<br /><br />23. Spend some time alone.<br /><br />24. Open your arms to change, but don't let go of your values.<br /><br />25. Remember that silence is sometimes the best answer.<br /><br />26. Read more books and watch less TV.<br /><br />27. Live a good, honorable life. Then when you get older and think back,<br /><br /> you'll get to enjoy it a second time.<br /><br />28. Trust in God but lock your car.<br /><br />29. A loving atmosphere in your home is so important.<br /><br />Do all you can to create a tranquil harmonious home.<br /><br />30. In disagreements with loved ones, deal with the current situation.<br /><br />Don't bring up the past.<br /><br />31. Read between the lines.<br /><br />32. Share your knowledge. It's a way to achieve immotality.<br /><br />33. Be gentle with the earth.<br /><br />34. Pray. There's immeasurable power in it.<br /><br />35. Never interrupt when you are being flattered.<br /><br />36. Mind your own business.<br /><br />37. Don't trust a man/woman who doesn't close his/her eyes when you kiss.<br /><br />38. Once a year, go someplace you've never been before.<br /><br />39. If you make a lot of money, put it to use helping others while you are living.<br /><br />That is wealth's greatest satisfaction.<br /><br />40. Remember that not getting what you want is sometimes a stroke of luck.<br /><br />41. Learn the rules then break some.<br /><br />42. Remember that the best relationship is one where your love for each other is greater than your need for each other.<br /><br />43. Judge your success by what you had to give up in order to get it.<br /><br />44. Remember that your character is your destiny.<br /><br />45. Approach love and cooking with reckless abandon.watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-14474288473106624712010-12-09T22:26:00.000-08:002010-12-09T22:28:29.658-08:00Benjamin Franklin -- The Topic of JUNTO<div align="center"> <img src="http://static.squidoo.com/resize/squidoo_images/-1/lens2355185_1230642720210px-Benjamin_Franklin_by_Jean-Baptiste_Greuze.jpg" border="0"><br></div><br />ผมอ่านท่านเบนจามิน ตั้งแต่ 8 ขวบ ด้วยเหตป้าบังคับให้อ่าน "ชอบแล้วอ่าน" เขาบอกแค่นั้น อ่านไปแล้วมันชอบ ก็เลยอ่านตั้งแต่นั้นมา ผมอ่านทุกอย่างที่เกี่ยวกับท่านเบน จะบอกว่า ผมเสพติดท่านเบนจามินจนเกินขนาด ก็พอจะว่ากันได้ ท่านเบนสร้างห้องสมุดแห่งแรก สร้างสนาดับเพลิงแห่งแรก สร้างสถานีตำรวจ สร้างโรงพยาบาลแห่งแรก สร้างเสาไฟฟ้าแห่งแรก สร้าง University of Pennsylvania เป้นนีกเขียน นักวิทยาศาสตร์ เป็นเอกอัครราชทูต นักปรัชญา นักการเมือง etc.<br /><br /> ผมตามท่านเบนมาเจอ Charlie Munger ตามต่อมาเจอ Warren Buffett เพราะ Munger ก็บ้าเบนเอามาก ๆ<br /> Warren ชอบล้อมังเกอร์ว่า เหมือน Ben กลับชาติมาเกิดประมาณนั้น ก๊อปทุกอย่างมาเลย<br /> ส่วน มังเกอร์ก็ชอบล้อ Buffett ว่า "คุณนะเหมือนเบนจามินมากกว่าผมอีก" เรื่องของ JuNTO นั้นเป็นชมรมที่ท่านเบนตั้งขึ้น เจอกันวันศุกร์ ตอนนั้นสมาชิกเป็นพ่อค้าสายอาชีพแบบพื้นๆ เลย แล้วก็เรียกกันในหมู่เพื่อนฝูงว่า Leather apron club ด้วยเหตุ ทุกคนที่มาจะมีหนังกั้นเปื้อนผูกไว้ที่เอว อย่าง ช่างทำรองเท้า ช่างทำตู้ ช่างทำกระจก คือ ยุคนั้น ช่างพวกนี้ เป็นยุคเริ่มต้นของอุตสาหกรรม ทุกอย่างมันเริ่มต้นที่บ้าน และ ความชำนาญพวกนี้ มันหาได้ยาก ต้องฝึกกันตั้งแต่อายุ 12-13 เป้นลูกมือช่างใหญ่ พอ 17-18 ถึงออกไปตั้งร้านของตัวเองได้<br /><br /> <br /> ชมรมนี่มาเจอกัน มาคุยกันในเรื่องที่ควรคุย คือ ต้องเป็นเรื่องที่มีสาระ และ เขามี motto ประจำ คือ มาเจอกันเพราะพวกเรามีความทะเยอทะยาน ใฝ่ความก้าวหน้า สนใจในสิ่งต่างๆ ที่เกิดขึ้นบนโลกใบนี้ และ ต้องการจะเป็นคนที่ดีขึ้น<br /><br /> นึกย้อนกลับไปเกิดยุคโน้น ไฟฟ้า ยังไม่ถูกคิดค้นขึ้น ผมอดตื่นเต้นไม่ได้ มีอะไรที่คนยังไม่ได้ค้นพบอีมากมายเลยนะสมัยนั้น อะไรก็เปิดใหม่ เหมือนทุกคนกำลังก้าวเข้าสู่จากเกตษรเข้าสู่ยุคอุตสาหกรรม คิดแล้วมันตื่นเต้นมากครับ<br /> <br /> ท่านเบนเป้นคนตั้งกฎว่าใครจะเข้ามาชมรมบ้าง จะจัดวันไหน มีใครมาใหม่ในเมืองบ้าง จะชวนมาคุยได้หรือปล่าว เขาทำอาชีพอะไรที่ทำให้กลุ่มดีขึ้น จะเป้นสมาชิกที่ดีไหม ทำการค้าล้มมาหรือปล่าว ถ้าล้มชวนเข้ามาเลย มาเล้าให้ฟัง พวกเราจะได้เรียนรู้ รวยหรือปล่าว เข้ามาเลย ทำอย่างไร บอกหน่อย<br /><br /><br /> ที่ สำคัญ สมาชิกทุกคน 4 ครั้ง/ปี ต้องเสนอ topic ทำ thesis ทำการค้นคว้า ทดลอง สรุป แล้วมาคุยให้กลุ่มฟัง ไม่ใช่ใครจะมาเป้นสมาชิกง่ายๆ ใครเข้ามา ต้องมีอะไรมาคุนมาเสริมให้กลุ่มดีขึ้นด้วย จะเห้นว่าการบังคับให้ไปทำเรื่องงานวิจัยนั้น ทำให้สมาชิกกระตือรือล้นโดยอัตโนมัติ ประเภทเข้ามาฟัง เขามาตักตวงความรู้อย่างเดียว ไม่มีทางได้เข้า JUNTO เริ่มอย่างนี้ พัฒนาขึ้นอย่างรวดเร็ว จนเป้นสาขาแยกออกไปทั้วอเมริกา เป้น socity ต่างๆ เป้นหน่วยงานต่าง อย่าง ดับเพลิง สถานีตำรวจ โรงพยาบาล และบางส่วนพัฒนาไปเป้นองค์การค้าต่างๆ ทั้งนี้ เพราะจุดเริ่มต้นมาจาก JUNTOwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-6484915146951606342010-12-09T22:23:00.001-08:002010-12-09T22:23:51.734-08:00WE LEARN ONLY FROM THOSE WE LOVE.GOETHEThe man who follows the crowd will usually get no further than the crowd. The man<br />who walks alone is likely to find himself in places no one has ever been.<br /><br />Alan Ashley-Pitt<br /><br />-------------------------<br />The elevator to success is out of order. You'll have to use the stairs... one<br />step at a time.<br />- Joe Girard<br /><br />--------------------------<br />The best way to predict future is to create it.<br /><br /><br />If you do not wish a thing heard, do not say it.<br />Klingon<br /><br />--------------------------<br /><br />Nothin' lasts forever<br />N' we both know heart can change<br />It isn't an apophthgan , sure . But it made me thinking a lot , 'bout its sense . And it's very beautiful , too .<br /><br />------------------------<br /><br /><br />"Spread love everywhere you go: first of all in your own house. Give love to your children, to your wife or husband, to a next door neighbor... Let no one ever come to you without leaving better and happier. Be the living expression of God's kindness; kindness in your face, kindness in your eyes, kindness in your smile, kindness in your warm greeting."<br />-Mother Theresa<br /><br />"Love is blind, but friendship closes its eyes."<br />-unknown<br /><br />Somewhere there's someone who dreams of your smile,<br />and finds in your presence that life is worth while.<br />So when you are lonely, remember it's true<br />Somebody somewhere is thinking of you.<br />- K. Blackburn –<br /><br /><br />I love you not only for what you are,<br />but for what I am when I am with you<br />- Elizabeth Barrett Browning -<br /><br /><br />I wrote your name in the sand, but the waves took it away.<br />I wrote your name in the sky, but the wind blew it away.<br />So I write your name in my heart, where no one can take it away and it'll be forever...<br /><br />------------------------------------<br /><br />We live not to find a perfect person to love, but to learn how to love an imperfect person<br /><br />------------------------------------<br /><br /><br />Immature love says, 'I love you because I need you.' Mature love says, 'I need you because I love you.'<br />--Erich Fromm--<br /><br />It's so simple to be wise. Just think of something stupid to say and then don't say it.<br />--Sam Levenson--<br /><br />----------------------------------------------<br /><br />It takes only a minute to get a crush on someone,an hour to like someone and a day to love someone but it takes a lifetime to forget someone<br /><br />---------------------------------------------<br /><br />Dream what you want to dream; go where you want to go; be what you want to be, because you have only one life and one chance to do all the things you want to do.<br /><br />----------------------------------------------<br /><br /><br />It's true that we don't know what we've got until we lose it, but it's<br />also true that we don't know what we've been missing until it arrives.<br /><br />Don't cry because it's over,smile because it happened<br /><br />------------------------------------------------<br /><br /><br />A poem with no title<br />If you think you are beaten, you are,<br />If you think you dare not, you don't<br />If you like to win, but you think you can't,<br />It is almost certain you won't.<br /><br />If you think you'll lose, you're lost<br />For out of the world we find,<br />Success begins with a fellow's will-<br />It's all in the state of mind.<br /><br />If you think you are outclassed, you are,<br />You've got to think high to rise,<br />You've got to be sure of yourself before<br />You can ever win a prize.<br /><br />Life's battles don't always go<br />To the stronger or faster man,<br />But soon or late the man who wins<br />Is the man WHO THINKS HE CAN!<br />( Think and Grow Rich -- Napoleon Hill )<br />-----<br />You are what you think . You are what you go for . You are what you do .<br />--Bob Richards<br />-----<br />Kites rise highest against the wind -- not with it.<br />--Sir Winston Churchill<br />-----<br />Everyone is trying to accomplish something big , not realizing that life is made up of little things .<br />--Frank A. Clark<br />-----<br />Why did I want to win ? Because I didn't want to lose !<br />--Max Schmelling<br />-----<br />Every adversity carries with it the seed of an equal or greater benefit .<br />--Napoleon Hill<br />-----<br />Nothing in the world can take place of persistence .Talent will not ; nothing will more common than unseccessfull men with talent .Genius will not ; unrewarded is almost a proverb . Education will not ; the world is full of educated derelicts . Persistence and Determination alone are omnipotent . The slogan " Press on " has solved and always will solve the problems of human race .<br />--Calvin Coolidge<br /><br />-------------------------------------------------<br /><br />Friends are like windows through which you see out into the world and back into yourself... If you don't have friends you see much less than you otherwise might<br /><br />-------------------------------------------------<br /><br />'Tis better to have loved and lost<br />than never to have loved at all.<br />- Alfred Lord Tennyson<br /><br />-------------------------------------------------<br /><br />When the door of happiness closed another opened but often we looked so long at the closed door that we didn't see the one which had been opened for us.<br /><br />Nothing is really over until the moment you stop trying.<br /><br />The happiest people dont neccessarily have the best of everything.They just make the most of everything that come along their way.<br /><br />------------------------------------------------<br /><br />-Lost time is never found again and love is, too.<br />-I don't wanna lose you, but the truth is lost you<br />-I've nothing but a white hand and warmly heart with all my love for you.<br />-Life is short but yearning feeling is too long<br />-I am not crying and those are not tears, just raindrops(tự chế nốt ^^)<br />The A, B, C, D, E, F, G, is symbolize to : A Boy Can Do Everything For Girls<br /><br />----------------------------------------------------<br /><br />Live a hundred years, learn a hundred years, and you'll still die a fool.<br />A bad compromise is better than a good battle.<br />Better turn back than lose your way.<br />Learn good things – the bad ones will teach you by themselves<br />The future is his who knows how to wait.<br />You can’t drive straight on a twisting road.<br />-- Russian proverb<br /><br /><br />Imagination is better than knowledge.<br />-- Albert Einstein<br /><br /><br />Those who talk don’t know. Those who don’t talk, know.<br />To know the man, one must know his thought.<br />-- Confucious<br /><br />Great bundlers are opt made, like large ropes, of a multitude of firres.<br />-- Victor Hugo<br /><br />No evil can happen to a good man.<br />-- Plato<br /><br />The pen is mightier than the sword.<br />-- Bulwer Lytton<br /><br />A pure hand needs no glove to cover it.<br />-- N. Hawthorn<br /><br />If the path be beautiful, let us not ask where it leads.<br />-- Anatole France<br /><br />Nothing ever achieve without enthusiasm.<br />-- Ralph Waldo Emerson<br /><br />Always do right. This will gratify some people, and astonish the rest.<br />-- Mark Twain<br /><br />A lie gets halfway around the world before the truth has a chance to get its pants on.<br />-- Sir Winston Churchill<br /><br />I do not feel obliged to believe that the same God who has endowed us with sense, reason, and intellect has intended us to forgo their use.<br />-- Galileo Galileiwatmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-50374062141589220442010-12-09T22:21:00.000-08:002010-12-09T22:22:51.498-08:00Danh ngôn về sự thành công1. "Beauty is in the eyes of the beholder.”<br />Lew-W.Allace<br /><br />2. “Beauty is power, a smile is its sword.”<br />Charlies Reade<br /><br />3. “A thing of beauty is a joy forever.”<br />John Keats<br /><br />4. “The less men think, the more they talk.”<br />Montesqieu<br /><br />5. “When wealth is lost, nothing is lost,<br />When health is lost, something is lost,<br />When character is lost, all is lost.”<br />Khuyết danh<br /><br />6. “If you wish to avoid seeing a fool, you must first break your looking-glass.”<br />Rabelais<br /><br />7. "Joy is the sweet voice, joy the luminous cloud<br />We in ourselves rejoice!<br />And thence flows all that charms or ear or sight,<br />All melodies the echoes of that voice,<br />All colors a suffusion from that light."<br />Coleridge<br /><br />8. "Today, a new sun rises for me; everything lives, everything is animated, everything seems to speak to me of my passion, everything invites me to cherish it."<br />Anne De Lenclos<br /><br />9. "Do all the good you can,<br />By all the means you can,<br />In all the ways you can,<br />In all the places you can,<br />At all the times you can,<br />To all the people you can,<br />As long as ever you can."<br />John Wesley<br /><br /><br />10. "Everything that is happening at this moment is a result of the choices you've made in the past."<br />Deepak Chopra<br /><br />11. "Find something you love to do and you'll never have to work a day in your life."<br />Harvey Mackay<br /><br />12. “The important thing is not to stop questioning.”<br />Albert Einstein<br /><br />13. "Be wise in the use of time. The question in life is not how much time do we have? The question is what shall we do with it."<br />Anna Robertson Brown<br /><br />14. "Love What You Do. Do What You Love."<br />Wayne Dyer<br /><br />15. "Failure is simply the opportunity to begin again, this time more intelligently."<br />Henry Ford (1863-1947)<br /><br />16. “The childhood shows the man as morning shows the day.”<br />Milton<br /><br />17. “While the boy is small, you can see the man.”<br />Tục ngữ Trung Quốc<br /><br />18. “Keep true to dreams of thy youth.”<br />Schilier<br /><br />19. “Life is measured by thought and action, not by time.”<br />Châm ngôn Anh<br /><br />20. “Happy is the man who can endure with equanimity the highest and the lowest fortune.”<br />Tục ngữ Trung Quốc<br /><br />21 . “I have learned to seek my happiness by limitting my desires, rather than attempting to satisfy them.”<br />John Stuart Mill<br /><br />22. “What is one man's meal is another man's poison.”<br />Tục ngữ Anh<br /><br />23. “What sweetness is left in life if you take away friendship.”<br />Cicero<br /><br />24. “There are two faithful friends: an old wife, an old dog, an ready money.”<br />Franklin<br /><br />25. “It is a good thing to be rich, and it is a good thing to be strong, but it is a better thing to be beloved of many friends.”<br />Euripides<br /><br />26. “The best way to keep your friends is to never owe them anything and never lend them anything.”<br />Paul de Lock<br /><br />27. “The first condition of human goodness is something to love, the second, something to reverence.”<br />George Eliot<br /><br />28. “A heart to resolve, a head to contrive, and two hands to execute.”<br />Gibbon<br /><br />29. “We know men's faces, not their mind.”<br />(Tri nhân tri diện bất tri tâm)<br />Danh ngôn Trung Quốc<br /><br />30. “At birth we bring nothing, at death we take away nothing.”<br />Tư tưởng Trung quốc.<br /><br />31. “No man ever yet became great by imitation.”<br />Samuel Johnson.<br /><br />32. “Money is not required to buy one necessity of the soul.”<br />Thoreau Henry David<br /><br />33. “Money and love, the two necessary and adequate conditions for happiness.”<br />Tư tưởng Việt Nam<br /><br />34. “The love of money is the root of all evil.”<br />I.Timothy VI<br /><br />35. “A man's true wealth is the good he does in this world.”<br />Mohammed<br /><br />36. “Children sweeten labours, but they make misfortunes more bitter. They increase the cares of life, but thay mitigate the remembrance of death.”<br />Francis Bacon<br /><br />37. “To spoil a child is to kill it.”<br />Tục ngữ Trung Quốc<br /><br />38. “Good children bring glory to their parents.”<br />Tục ngữ Việt Nam.<br /><br />39. “Blame yourself as you would blame others, excuse others as you would excuse yourself.”<br />Tục ngữ Trung Quốc.<br /><br />40. “The remedy for wrong is to forget them.”<br />Syrus<br /><br />41. “To see a man do good deed is to forget all his faults.”<br />Danh ngôn Trung Quốc.<br /><br />42. “Man is the hunter, woman is his game.”<br />Tennyson<br /><br />43. “Man's love is of man's life is a thing apart. Tis woman's whole existence.”<br />Byron<br /><br />44. “A man does not live a hundred years, yet he worries enough for a thousand.”<br />Tục ngữ Trung Quốc.<br /><br />45. “Choose a wife by your ear rather by your eye.”<br />Tục ngữ Anh.<br /><br />46. “When women love us, they forgive us everything, even our crimes; when they do not love us, they give us credit for nothing, not even for our virtues.”<br />Balzac<br /><br />47. “Better to be the driven out from among men than to be disliked of children.”<br />R.H.Dana<br /><br />48. “When father and children are of the same mind, they can turn soil into gold. When brothers and sisiters join their efforts, they can turn stone in to gems.”<br />Cổ ngạn<br /><br />49. “A untterly pious child nourishes his parents's will, a relatively oious child nourishes his parents's bodies.”<br />Y Lâm<br /><br />50. “As long as you believe in yourself, others will.”<br />???<br /><br />51. “Laughter lightens the cloudiest day.”<br />???<br /><br />52. “Prevention is better than cure.”<br />Erasmus<br /><br />53. “Gray hair is a sign of age, not of wisdom.”<br />Tục ngữ Hy Lạp<br /><br />54. “To carry care to bed is to sleep with a pack on your back.”<br />Haliburton.<br /><br />55. “There is a cure for everything but death.”<br />Ngạn ngữ phương Tây.<br /><br />56. “Happiness is a perfume you cannot pour on others without getting a few drop on yourself.”<br />Ralph Waldo Emerson<br /><br />57. “What happiness is there wich is not purchased with more or less of paint.”<br />Margaret Oliphant<br /><br />58. “There is nothing better than feeling to measure happiness, its existance is only caused by emotion. All reality of happiness is in the heart.”<br />Rémusat.<br /><br />59. “Call no man happy till he dead.”<br />Aes-chylus.<br /><br />60. “The great pleasure in life is doing what people say you cannot do.”<br />Walter Bagehot<br /><br />61. “A thousand taels won’t purchase a laugh.”<br />Tục ngữ Trung Quốc<br /><br />62. “Follow pleasure, and then will pleasure flee. Flee pleasure, and pleasure will follow thee.”<br />Heywood.<br /><br />63. “Happiness grows at our own firesides, and is not to be picked in stranger’s gardens.”<br />Douglas Jerrold<br /><br />64. “Happiness is easily found but hard to be kept.”<br />Tục ngữ Anh<br /><br />65. “We are never so happy or so unhappy as we suppose ourselves to be.”<br />La Rochefoucauld.<br /><br />66. “Friends are plenty when the purse is full.”<br />Tục ngữ Anh.<br /><br />67. “When you have tea and wine, you have many friends.”<br />Tục ngữ Trung Quốc.<br /><br />68. “Make friendship with men better than yourself: better none than those like yourself.”<br />Tục ngữ Trung Quốc.<br /><br />69. “Be slow in choosing a friend, slower in changing.”<br />B. Franklin<br /><br />70. “We can live without our friends but not without our neighbours.”<br />Thành ngữ Anh.<br /><br />71. “Tell me the company and I will tell thee what you are.”<br />Cervantes.<br /><br />72. “A friendless life, a lonely death.”<br />Tục ngữ Anh.<br /><br />73. “A life without friend is a life without sun.”<br />Tục ngữ Anh.<br /><br />74. “When men are really friends, then even water is sweet.”<br />Danh ngôn Trung Quốc<br /><br />75. It is difficult to win a friend in a year, it is easy to offend one in a hour.<br />Tục ngữ Trung Quốc.<br /><br />76. If friends have faith in each other, life and death are of no consequence.<br />Tư tưởng Phương Đông<br /><br />77. We love ourselves not withstanding our faults, and we ought to love our friends if like manner.<br />Cyrus The Great<br /><br />78. Prosperity makes friends and adversity tries them.<br />Tục ngữ Anh.<br /><br />79.” Mutual confidence is the pillar of friendship.”<br />Cổ ngôn<br /><br />80. “True frienship is a plant of slow growth and must undergo and withstand the sheeks adversity before it is en tiled to the appellation.”<br />Washington<br />-----------------------------------------------------------------<br />81. “With clothes the new are best: with friends the old are best.”<br />Kim ngôn<br /><br />82. “Reprove friends in secret, praise them openly.”<br />Syrus<br /><br />83. “Old friends and old wine are best.”<br />Tục ngữ Việt Nam<br /><br />84. “A friends in need is a friend indeed.”<br />Tục ngữ Anh.<br /><br />85. “A friends that trowns is better than a smiling enemy.”<br />Suraine<br /><br />86."It's nice for me to be me<br />It's nice for you to be you<br />But It's best for us to be us."<br />Pam Brown<br />(Thật dễ thương khi em vẫn là em<br />thật dễ thương khi anh vẫn là anh<br />Nhưng tuyệt diệu nhất khi hai ta là Chúng Ta)<br /><br />87. "Love is blind, Friendship closes its eyes"<br />???<br /><br />88. "Immature love says -I love you because I need you-<br />Mature love says -I need you because I love you"<br />Erich Fromm<br /><br />89. "What you're is a gift from God to you, what you make of it is your gift to God"<br />Anthony Della Villa<br /><br />91. "Don't look down. If you have something you must do, then look forward.<br />Đừng nhìn xuống. Nếu bạn có điều gì đó cần phải làm thì hãy nhìn về phía trước"watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-9992868306556547742010-12-09T22:19:00.000-08:002010-12-09T22:20:07.567-08:00Tôi học được rằngTôi học được rằng:<br />Có những điều dù ta chỉ làm trong khoảnh khắc nhưng lại làm ta đau lòng cả đời.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Mỗi khi xa rời người thân yêu, hãy luôn nói lời thương yêu nhất, bởi có thể đó là lần cuối ta gặp họ.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Đã là bạn thân, dù không làm gì cả, ta vẫn có những phút giây tuyệt vời khi bên nhau.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Tình bạn chân thành sẽ mãi lớn lên dù cho có cách xa ngàn dặm, và tình yêu đích thực cũng thế đấy.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Chỉ vì ai đó không yêu ta theo cái cách mà ta mong muốn, điều đó không có nghĩa là họ không yêu ta hết lòng. Đối với một người bạn tốt, sẽ chẳng có vấn đề gì nếu chẳng may họ làm tổn thương ta, và hãy biết tha thứ cho họ vì điều đó.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Sẽ không đủ nếu ta chỉ biết tha thứ cho người khác. Đôi khi cũng phải học cách tha thứ cho chính mình.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Bất kể con tim ta có tan vỡ, cuộc sống cũng sẽ chẳng dừng lại, và vẫn vô tình như không biết đến tổn thương của ta.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Cuộc đời ta có thể bị đổi thay tại một khoảnh khắc nào đó bởi một người thậm chí ta không quen biết.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Ngay cả khi trắng tay, ta vẫn có thể thấy được mình thật giàu có để giúp đỡ mỗi khi bạn bè cần đến.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Người mà ta rất quan tâm, thậm chí cả cuộc đời thì lại có thể rời xa ta rất sớm.<br />Người mà ta nghĩ sẽ vùi ta xuống đất đen khi hoạn nạn, nhưng chính họ lại là người nâng ta dậy khi ta vấp ngã.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Khi không vui, ta được quyền giận dỗi, nhưng lại chẳng được phép tàn bạo và hung ác.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Trên đời này, không phải ai cũng tốt và tử tế với ta, cho dù ta không động chạm đến họ. Cách tốt nhất là đừng nên để ý đến những kẻ muốn chứng kiến ta gục ngã . Hãy sống vì những người yêu quý ta.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Để "thành nhân", thành người mà ta mong muốn, phải mất thời gian rất dài.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Hãy chịu trách nhiệm về những gì ta làm dù điều đó có làm lòng ta nát tan.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Nếu ta không làm chủ được hành vi của mình, nó sẽ điều khiển lại ta.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Người trưởng thành có nhiều điều phải suy nghĩ với những kinh nghiệm đã qua, và có được những bài học rút ra từ đó, và không bao giờ quan tâm nhiều đến việc mình đã tổ chức bao nhiêu lần sinh nhật.<br /><br />Tôi học được rằng:<br />Hoàn cảnh sống có ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách của chúng ta, nên hãy ý thức về điều đó.<br /><br />Tôi cũng học được rằng:<br />Chiếc áo không bao giờ có thể làm nên thầy tu.<br />Ta không nên quá háo hức để khám phá bí mật vì nó có thể làm thay đổi cuộc đời ta mãi mãi. Dù hai người cùng nhìn vào một vật nhưng họ lại có thể thấy những điểm khác biệt rất lớn...<br /><br /> <br /><br />1. Failure doesn't mean that you don't have abilities , but simply that you haven't had success .<br />Thất bại không có nghĩa rằng bạn không có năng lực , mà chỉ đơn giản rằng bạn đã không thành công<br /><br />2. Failure doesn't mean that you can't do anything, but simply that you can learn one more thing .Thất bại không có nghĩa là bạn không thể làm nổi bất kì điều gì, mà chỉ đơn giản là bạn học được thêm nhiều điều hơn<br /><br />3. Failure doesn't mean that you are locked down , but simply that you are brave enough to face up.<br />Thất bại không có nghĩa là bạn đã cúi đầu , mà chỉ đơn giản là bạn phải đủ can đảm để đương đầu với nó<br /><br />4. Failure doesn't mean that you have nothing to do , but simply that you have one in other ways.<br />Thất bại không có nghĩa là bạn chẳng còn gì để làm , mà bạn đã có thêm được một trong nhiều cách khác nữa .<br /><br />5. Failure doesn't mean that you are weak, but simply that you are not perfect the same everybody is .Thất bại không có nghĩa rằng bạn là người yếu ớt , mà chỉ đơn giản rằng bạn không hề hoàn hảo hơn tất cả mọi người mà thôi<br /><br />6. Failure doesn't mean that you waste your life and hands, but simply that is reason for the new begining .Thất bại không có nghĩa là bạn đã lãng phí đi cuộc sống và trách nhiệm của mình , mà chỉ đơn giản rằng : đó là lí do cho một sự bắt đầu thật mới mẻ .<br /><br />7. Failure doesn't mean that you get rid of it, but simply that you have to try more .Thất bại không có nghĩa rằng bạn từ bỏ nó , mà chỉ đơn giản là bạn phải cố gắng nhiều , nhiều hơn mà thôi .<br /><br />8. Failure doesn't mean that you'll never succeed, but simply that you need more training .<br />Thất bại không có nghĩa rằng bạn sẽ chẳng bao giờ thành công, mà chỉ đơn giản rằng bạn cần phải rèn luyện nhiều hơn nữa .<br /><br />9. Failure doesn't mean that we get rid of yourself, but simply that we need a better will .Thất bại không có nghĩa rằng chúng ta từ bỏ đi bản thân mình , mà chỉ đơn giản là chúng ta cần một tương lai tốt hơn .<br /><br />And at last simply that : Failure is the success's mother !!!<br />Và cuối cùng thật đơn giản rằng : thất bại là mẹ của thành công !!!watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-4392431162854379125.post-70308457885921910132010-12-09T22:11:00.000-08:002010-12-09T22:15:17.110-08:00ตำนานมหาบุรุษ - มหาตมะ คานธี (Mahatma Gandhi)<p> <b><img src="http://www.9dern.com/pic/gandhi05.jpg" vspace="10" width="300" align="left" border="1" height="322" hspace="10"></b><br />"มีกฎหมายที่ไม่อาจเปลี่ยนแปลงได้ฉบับหนึ่ง ที่ปกครองทุกสิ่งทุกอย่าง ทุกผู้ที่เกิดขึ้นและมีชีวิตอยู่ ข้าพเจ้าไม่ปฏิเสธกฎหมายหรือผู้ให้กฎหมายนั้น เพราะข้าพเจ้ารู้จักสิ่งเหล่านั้นน้อยมาก พระเจ้าเท่านั้นที่ทรงปกครองจิตใจและเปลี่ยนแปลงมัน ผู้ที่ตระหนักถึงความมีอยู่จริงอันแท้จริงของพระองค์ จึงจะรับรู้กระบวนการเปลี่ยนแปลงในจิตใจ"<br /><br />มหาตมะ คานธี<br /><br />หากแต่มีชาติที่ต้องการความอดทน ขันติ แรงบันดาลใจอันศักดิ์สิทธิ์ของนักบุญที่มีชีวิต นั้นคืออินเดีย ซึ่งตกอยู่ภายใต้การปกครองของจักรวรรดิอังกฤษมานานหลายศตวรรษ ไม่น่าเชื่อที่ชายผู้เป็นนักบุญปรากฏขึ้น เขาจะนำคนหลายร้อยล้านคนซึ่งทุกข์ทรมานในอารยธรรมที่ยิ่งใหญ่เป็นที่สองของ โลก ออกจากอาณานิคมสู่สถานะที่มีเกียรติในสังคมโลก เขาทำมันโดยไม่มีตำแหน่งสำคัญในประเทศ และเขาถูกสังหารจากความทุ่มเทที่ยิ่งใหญ่นี้ เขาไม่ได้ถูกเลือกให้เป็นอะไรเลย เขาไม่เคยลงสมัครเลย แต่เขาก็เป็นพลังหลักสำหรับผู้คนทั่วอินเดีย<br /><br />โมฮันดาส เค. คานธี เกิด เมื่อวันที่ 2 ตุลาคม 1869 เขาถือกำเนิดขึ้นในดินแดนอันลี้ลับและเก่าแก่ เขามองชีวิตของตนเป็นดั่งการแสวงความจริงอันสูงสุด เป็นการวิวัฒน์ที่ไม่หยุดยั้ง การแสวงหาวิธีคิดและการใช้ชีวิตที่ปรับเปลี่ยนไป เขาเรียกอัตชีวประวัติของตัวเองว่า "เรื่องราวการทดลองสัจธรรมของข้าพเจ้า" การ เดินทางอันยาวนานไปสู่กระบวนการเปลี่ยนผ่านของตัวตนเขาเริ่มขึ้นในปี 1869 จากบ้านของชนชั้นกลางในเมืองท่าของอินเดียที่ชื่อ 'ปอเวนเดอร์'<br /><br />ตั้งแต่เด็กนั้น...คานธีได้รับการปลูกฝังแบบอย่างของความเป็นคนที่มีวินัย และการอุทิศตนอย่างเคร่งครัด มารดาของเขาซึ่งเป็นผู้ที่เคร่งในศาสนามาก มักถือศีลอดอาหารเป็นเวลานานอยู่เนืองๆ ครั้งหนึ่งในฤดูฝน นางปฏิญาณตนว่าจะไม่กินอะไรเลยจนกว่าพระอาทิตย์จะขึ้น<br /><br />เขาและสมาชิกอื่นๆ ในครอบครัวจะเฝ้ามองดูทางหน้าต่าง พวกเขาต้องการให้แม่กินอาหาร เพราะแม่กำลังอด แต่แม่ท่านบอกว่าไม่ต้องห่วง ท่านสบายดีทุกอย่าง ถ้าหากพระเป็นเจ้าไม่ต้องการให้ท่านกินในวันนี้ ท่านก็จะไม่กิน<br /><br />เขาศรัทธาความเคร่งของแม่ แต่ยังไม่พร้อมจะทำตาม...<br /><br />ความที่เป็นลูกคนเล็กในบรรดาพี่น้อง 4 คน เขาจึงใช้ชีวิตวัยเด็กแบบเกเร อย่างเช่น ขโมยเศษเงินไปซื้อบุหรี่ แต่ด้วยความกลัวบิดา ซึ่งเป็นนักการเมืองผู้มีชื่อเสียงของท้องถิ่น เขาจึงรับสารภาพว่าตนเป็นผู้ขโมย แต่แทนที่บิดาจะลงโทษ ท่านกลับโอบกอดเขา ในฐานะที่กล้าพูดความจริง แล้วทั้งสองคนก็ร้องไห้ด้วยกัน<br /><br />เขาบันทึกไว้ในชีวประวัติว่า น้ำตานั้นเป็นเหมือนที่สิ่งที่ชำระล้างความสกปรกของจิตใจออกไป ถ้าคุณสร้างวินัยแบบนี้โดยผ่านทางความรัก มันเท่ากับสร้างมนุษยธรรมขึ้นในจิตใจ และนั้นคือสิ่งที่เกิดขึ้นกับคานธี<br /><br />เมื่อ...อายุได้ 13 ปี เพื่อทำตามประเพณีของชาวฮินดู คานธีจึงเข้าพิธีสมรสกับเด็กสาวอายุเท่ากันที่ชื่อ คาสตวา ในช่วงแรกเขาเป็นสามีขี้หึงและเป็นเจ้าข้าวเจ้าของ<br /><br />เมื่ออายุ 16 ปี เขาเผชิญกับความขัดแย้งอันยิ่งใหญ่เป็นครั้งแรก ระหว่างหน้าที่กับความปรารถนา ในคืนหนึ่ง...ขณะพยาบาลบิดาที่ป่วยอยู่ เขาก็แอบหนีขึ้นไปหลับนอนกับภรรยา ตอนนั้นเองที่พ่อของเขาเสียชีวิตลง คนใช้มาแจ้งให้ท่านทราบว่าคุณพ่อเสียชีวิตแล้ว สำนึกแรกของเขาบอกว่า ตายแล้ว...เราทำอะไรลงไป... นับตั้งแต่นั้นมาคานธีมักจะพูดถึงเหตุการณ์นั้นตอนที่ท่านละทิ้งพ่อ เวลาที่ท่านไม่ทำหน้าที่ของท่านให้ดีอยู่เสมอ แล้วมันก็กลายเป็นสำนึกในเรื่องของหน้าที่และความรับผิดชอบของเขา<br /><br />เมื่ออายุ 17 ปี คานธีทิ้งภรรยาและครอบครัวไว้เบื้องหลัง เพื่อเข้าเรียนกฎหมายที่กรุงลอนดอน ด้วยความขลาดเขลาและไร้เดียงสา เขารู้สึกว่าความอึกทึกของเมืองใหญ่เป็นสิ่งที่น่าหวาดหวั่นยิ่งนัก<br /><br />เขาไม่รู้จักของทันสมัยอย่าง "ลิฟต์" เขาเดินเข้าไปเพราะคิดว่าเป็นห้องในโรงแรม และทันใดนั้นห้องก็เลื่อนขึ้น เขาก็ตกใจว่าตัวเองลอยขึ้นไป...<br /><br />ในช่วงเวลานั้น ความหวังสูงสุดของเขาก็คือ การได้เป็นสุภาพบุรุษอังกฤษ... เขาสวมหมวก Top Hat ถือไม้เท้าหัวเลี่ยมเงิน เรียนเต้นรำ สีไวโอลิน และเรียนภาษาฝรั่งเศส ทว่าความสามารถพิเศษใดๆ ก็ไม่อาจลบความอ่อนหัดและความประหม่าของเขาลงไปได้ แม้เมื่อได้ปริญญาทางกฎหมายแล้ว เขาก็ยังไม่มั่นใจในความสามารถของตนเอง ภายหลังเขาบันทึกไว้ว่า "ความรู้สึกไร้ความเชื่อมั่นและความหวาดกลัวของข้าพเจ้าไม่มีวันสิ้นสุด"<br /><br />เขากลับมาอินเดียรับว่าความคดีแรก และพบว่าเมื่ออยู่ในศาลเขาไม่สามารถเปิดปากพูดต่อหน้าผู้พิพากษาได้ เขากลัวและเศร้ากับเรื่องเช่นนี้มาก...<br /><br />ด้วยความอาย...เขาจึงเริ่มมองหาทางหนี และทางออกที่มีก็คือการเสนอตำแหน่งงานจากแอฟริกาใต้<br /><br />คานธีบอกไว้ว่า "ในดินแดนซึ่งพระเป็นเจ้าทรงคุ้มครองแห่งนั้นเอง ที่ข้าพเจ้าค้นพบพระเป็นเจ้าของตนเอง"<br /><br />ไม่นานหลังมาถึงประเทศใหม่ เขาประสบเหตุการณ์ซึ่งสร้างความสะเทือนใจอย่างรุนแรง ความที่ไม่ทราบว่ามีการเลือกปฏิบัติต่อชาวอินเดียในแอฟริกาใต้ซึ่งเป็น อาณานิคมของอังกฤษ เขาจึงจองที่นั่งชั้นหนึ่งบนรถไฟไปยัง 'เพลย์โทเนีย'<br /><br />ผู้โดยสารผิวขาวเห็นคานธีเข้า ก็ไปต่อว่าพนักงาน และก็บอกให้ย้ายเขาไปนั่งชั้นสามถือแม้ว่าเขาจะถือตั๋วชั้นหนึ่งก็ตาม แต่คานธีไม่ยอม พอถึงสถานีแรกที่รถจอดเขาก็โดนผู้คุมโยนลงจากรถไฟ ความอับอายครั้งนั้นถือเป็นสิ่งที่จุดประกายให้เขาอยากเปลี่ยนแปลง เขาใช้เวลาทั้งคืนนั่งอยู่ที่ชานชาลา คิดว่าจะทำอย่างไรจึงจะได้ความยุติธรรม<br /><br />คานธีพูดถึงคืนอันหนาวเหน็บนั้นให้ฟังในเวลาต่อมาว่า เป็นประสบการณ์ที่สร้างสรรค์ที่สุดในชีวิต<br /><br />เขาคิดจะกลับไปอินเดียแต่ปฏิเสธความคิดนั้นเพราะเห็นว่าเป็นการขี้ขลาด เขาคิดว่าจะยอมรับความไม่เท่าเทียมกันนั้นแต่ก็ขัดกับความรู้สึกของตนเอง เขาคิดว่าจะใช้กำลังเข้าต่อสู้ แต่ก็ต้องล้มเลิกเพราะไม่สมควร ทางเลือกเพียงอย่างเดียวที่เหลือก็คือ 'อยู่และต่อต้าน'<br /><br />ในวันรุ่งขึ้น...เขาจับรถไปอีกขบวน สัปดาห์ต่อมาเขาจัดประชุมผู้อพยพชาวอินเดียขึ้น ด้วยวัย 24 ปี ความคิดอ่านของคานธีเติบโตเกินตัว เพื่อจะฝ่าฟันอุปสรรคซึ่งใหญ่ขึ้น<br /><br />สิ่งนี้ทำให้เขารู้สึกว่าตัวเองมีความหมาย เขาต้องอยู่ต่อไป ต้องต่อสู้เพื่อสิทธิของชาวอินเดีย และในท้ายที่สุดเพื่อสิทธิของคนผิวดำทุกคน และนั้นคือจุดเริ่มต้นของมหาตมะ เมื่อคานธี เริ่มวิวัฒน์ตัวเองเป็นมหาตมะผู้ยิ่งใหญ่<br /><br />****************************************************************<br /><br />ที่แอฟริกาใต้ในช่วงทศวรรษที่ 1890 ชาวแอฟริกาและอินเดียต่างตกที่นั่งต้องทำตามอำเภอใจของเจ้านายผิวขาวเหมือน กัน ต้องอยู่ภายใต้กฎหมายซึ่งไม่ยอมรับ สิทธิในการออกเสียง การเป็นเจ้าของทรัพย์สิน หรือแม้แต่เดินบนถนนในยามกลางคืน ด้วยความมุ่งมั่นอย่างยิ่งที่จะแก้ไขสิ่งผิด ในช่วงแรกๆ คานธียังตามไม่ทันเล่ห์เหลี่ยมของนักการเมือง<br /><br />ในฐานะนักกฎหมาย เขาเชื่อว่าเราเปลี่ยนกฎหมายเราก็จะเปลี่ยนพฤติกรรมของมนุษย์ได้ ดังนั้นจากปี 1893 - 1906 เขาทุ่มเททำงานในศาลระดับล่างเพื่อทำอะไรบางอย่าง แต่ปัญหาก็คืออังกฤษฉลาดกว่าเขามากในช่วงนั้น และทุกครั้งที่เขาเปลี่ยนกฎหมายฉบับหนึ่ง ก็จะมีกฎหมายฉบับใหม่ออกมาแทนเพื่อให้ความไม่เท่าเทียมกันดำเนินต่อไปใน ลักษณะอื่นอีก<br /><br />เมื่อต้องตกเป็นเหยื่อของชาวแอฟริกันผิวขาว คานธีจึงหาทางแก้โดยใช้การรวมพลังสามัคคี เขาเริ่มพัฒนาชุมชนของผู้คนจากต่างเชื้อชาติและต่างศาสนาขึ้น ทุกคนอยู่ร่วมกันอย่างเสมอภาค เขายืนยันจะให้ปฏิบัติต่อครอบครัว ซึ่งต่อมาจะรวมถึงบุตรชายทั้ง 4 ไม่ให้ต่างจากคนอื่นๆ<br /><br />แม้เขาจะชิงชังการกดขี่ของอังกฤษ แต่จนถึงทศวรรษที่ 1906 คานธียังถือตนเป็นสมาชิกผู้ภักดีของจักรภพ ยังร้องเพลง God save the Queen (เพลงชาติของอังกฤษ) และสอนลูกๆ ให้ร้องด้วย อันที่จริงแล้วเขามีความจงรักภักดีมากถึงขนาดเข้าร่วมกับกองกำลังของอังกฤษ ในสงครามโบเออร์ เพื่อปราบปรามการลุกฮือของพวกซูลู ในปี 1906<br /><br />ประสบการณ์ในสงครามซูลูนี่เอง ที่นำเขาเข้าไปใกล้กับความรุนแรงอย่างไร้มนุษยธรรม ตอนนั้นเองที่เขาเริ่มตระหนักว่านี่ไม่ใช่สงครามระหว่างคนสองคนเสียแล้ว แต่มันคือการสังหารหมู่ คานธีถอยหลบขณะปืนของอังกฤษสังหารกองทัพซูลูซึ่งใช้หอกเป็นอาวุธ เขามองเห็นความรื่นเริงใจของทหารในการบุกเข้าฆ่า และเขาเก็บร่างของผู้บาดเจ็บที่นอนเกลื่อนกราดอยู่ด้วยความปวดร้าวใจ<br /><br />เขาเริ่มคิดว่าชาวซูลูถูกชาวอังกฤษกดขี่ในลักษณะนี้ เขานึกถึงการกดขี่ในครอบครัวของตัวเอง โดยเฉพาะภรรยาของเขา ในเวลานั้นเขาเคยทำสิ่งที่เรียกว่าเป็นสามีที่โหดร้าย หึงหวง และกดขี่ การได้เห็นกบฏชาวซูลู เป็นการจุดชนวนความคิดนี้ขึ้นมา ท่านจึงเข้าใจได้ว่าชาวอังกฤษกดขี่ชาวซูลูอย่างไร แล้วนำไปเปรียบเทียบกับตัวเอง คานธีบอกว่า "ข้าพเจ้า รู้สึกผิดกับพฤติกรรมกดขี่เยี่ยงนี้นัก ข้าพเจ้ารู้สึกผิดต่อชีวิตสมรสของตัวเอง ต่อความสัมพันธ์ของคาสตวา"<br /><br />ประเพณีของชาวฮินดูถือว่าผู้ชายคือผู้กำหนดเรื่องที่เกี่ยวกับทางเพศ ดังเช่นที่คานธีได้ประพฤติลงไปด้วยความไร้เดียวสาแบบเด็กๆ เขาคิดว่ามีวิธีเดียวก็คือต้องบังคับความต้องการของตนจึงจะรับใช้เพื่อน มนุษย์ได้ดีที่สุด ด้วยวัย 37 ปี เขาปวารณาตนเพื่อถือเพศพรหมจรรย์ตลอดไป<br /><br />ในปี 1906 คานธีก็เข้าสู่กระบวนการเปลี่ยนผ่านทางความคิดทางการเมืองอันน่าตื่นตะลึง กฎหมายใหม่กำหนดให้ชาวอินเดียทุกคนจะต้องเข้ารับการจดทะเบียนและพิมพ์ลาย นิ้วมือ ข้อบังคับนี้รวมถึงการให้หญิงชาวอินเดียต้องเปลื้องผ้าต่อหน้าตำรวจผิวขาว เพื่อกรอกตำหนิรูปพรรณลงในทะเบียนด้วย<br /><br />ด้วยความโกธรแค้น ชาวอินเดียสามพันคนมาพบกันในโยฮันเนสเบิรต์ เพื่อวางแผนการตอบโต้ ทันใดนั้นพ่อค้าชาวมุสลิมคนหนึ่งยืนขึ้นแล้วชูกำปั้นพร้อมกับพูดว่า "ข้าแต่พระเป็นเจ้า เราจะยอมเข้าคุกก่อนที่จะยอมแพ้ให้กฎหมายฉบับนี้!!"<br /><br />คานธีไม่เคยนึกถึงการเข้าคุกมาก่อน แต่ก็รู้โดยสัญชาตญาณว่านี่แหละ...คือวิถีทางที่ถูกต้องแล้ว เขาลุกขึ้นแล้วก็พูดว่า "เราจะสวดขอต่อพระเป็นเจ้าว่า เราจะเข้าคุก และเราจะในนั้นจนกว่ากฎหมายนี้จะถูกเพิกถอน และเราจะยอม"<br /><br />คำพูดของเขาจุดประกายให้เกิดการต่อต้านครั้งยิ่งใหญ่เป็นประวัติการณ์ของมวล ชนซึ่งไม่ได้กะเกณฑ์มาก่อน ผู้ประท้วงกระทำตามอย่างคานธี พวกเขาอดทนต่อการทุบตีของตำรวจ ยอมรับความเจ็บปวดอย่างกล้าหาญโดยไม่ตอบโต้<br /><br />คานธีรับรู้เป็นครั้งแรกในชีวิตว่า เมื่อหัวใจของมนุษย์ปิดคุณก็ไม่อาจสัมผัสความคิดของเขาได้ ไม่มีประโยชน์ที่จะใช้เหตุผลกับคนเหล่านี้ จิตใจของเขาด้านชา ถ้าเหตุผลยังไม่พอ ความรุนแรงก็ไม่ดี แล้วคุณจะทำอย่างไร เขาค้นพบวิธีต่อต้านแบบอหิงสาเป็นครั้งแรกที่แอฟริกาใต้นี่เอง คุณยืนหยัดต่อต้านผู้กดขี่ บอกเขาว่าคุณจะไม่ยอมแพ้ แต่พร้อมกันนั้นคุณก็ให้ความมั่นใจว่าคุณจะไม่ทำร้ายเขา<br /><br />คานธีใช้คำว่า "สัตยาคฤห" (Satyagraha) ซึ่งเป็นการสมาสคำในภาษาสันสกฤตที่แปลว่า "ความจริง" คำหนึ่ง และ "การตามหา" คำหนึ่ง เพื่ออธิบายแนวคิดในการปฏิวัติของเขา เป้าหมายของอหิงสาเก่าแก่เท่าๆ กับปรัชญาของมนุษย์ ความเข้าใจของคานธีก็คือ ต้องประยุกต์แนวคิดนั้นให้เข้ากับสถานการณ์ทางการเมืองที่ปฏิบัติได้จริง เขารู้สึกว่าการที่จะปฏิบัติตามลัทธิอหิงสาที่แท้จริงนั้น ในจิตใจต้องมีการพัฒนาสันติภาพ หรือมีเมล็ดพันธุ์แห่งการประนีประนอมให้เกิดขึ้นเสียก่อน เพราะถ้าไม่มีสิ่งนี้ เราจะมีอหิงสาได้อย่างไรกัน<br /><br />ในปี 1913 นายพลยาสมัสต์ ผู้บัญชาการทหารอังกฤษในแอฟริกาใต้ ได้ออกกฎหมายที่กำหนดว่าการแต่งงานของชาวฮินดูและมุสลิมถือเป็นโมฆะ ทำให้คานธีก้าวเข้าสู่การต่อต้านในวงกว้างยิ่งขึ้นโดยไม่ตั้งใจ<br /><br />ตามประเพณีแล้วผู้หญิงอินเดียจะต้องอยู่แต่ในบ้าน แต่คานธีก็โจมตีธรรมเนียมนั้นว่าเป็นกดขี่รูปแบบหนึ่ง แล้วเรียกร้องให้ผู้หญิงมีส่วนรับผิดชอบต่อสังคมเคียงบ่าเคียงใหล่กัน ในการกล่าวปราศรัยอันจับใจครั้งหนึ่งคานธีสามารถปลดปล่อยสตรีนับล้านให้เป็น อิสระ และเป็นพลังเสริมอย่างใหม่ให้แก่มวลชนของเขาด้วย<br /><br />กฎหมายสมรสใหม่นี้ก่อให้เกิดการประท้วงทั่วประเทศ คนงาน 50,000 คนไม่พอใจ แล้วพากันหยุดงาน ทำให้นายพลยาสมัสต์เกิดความลังเลใจ และยกเลิกกฎหมายนั้นไป คานธีได้พิสูจน์ให้เห็นว่าพลังมวลชนสามารถเอาชนะการบีบบังคับได้<br /><br />****************************************************************<br /><br />ด้วยความกระตือรือร้นที่จะท้าทายอำนาจของอังกฤษในบ้านเกิดของตน ในปี 1915 ขณะอายุได้ 45 ปี เขากลับมายังอินเดียซึ่งเวลานั้นถูกกดอยู่ภายใต้แอกของลัทธิจักรวรรดินิยม เป็นเวลา 2 ศตวรรษที่อังกฤษได้ปล้นทรัพยากรธรรมชาติของอินเดียไปอย่างเป็นระบบ เมื่อถูกกวาดเอาวัตถุดิบไปหมด อุตสาหกรรมในประเทศจึงค่อยๆ ตายลง อินเดียเป็นปราการใหญ่ที่สุด มีประชากรมากที่สุด และสร้างผลกำไรที่ดีที่สุดในเครือจักรภพ อังกฤษฉุดอินเดียให้ตกต่ำลงจนถึงขีดที่ว่า อินเดียไม่สามารถผลิตแม้กระทั่งเข็มกลัดอันเล็กๆ ได้ มันเป็นสภาพที่ถูกตักตวงมาเป็นเวลานานนับปี<br /><br />ก่อนปี 1915 ชาวอินเดียสามร้อยล้านคน ต้องก้มหัวให้ชาวอังกฤษจำนวนเพียงแสน ไม่เคยปรากฏในประวัติศาสตร์ใดที่คนเพียงหยิบมือจะปกครองคนจำนวนมากถึงเพียง นี้ในดินแดนห่างไกลเช่นนี้ ด้วยความสิ้นหวังที่จะคืนสู่เสรีภาพ ชาวอินเดียในสภาพทาส จึงเป็นได้เพียงทหารและตำรวจ เพื่อสร้างความเข้มแข็งให้กับนายผิวขาวของตนเอง<br /><br />คานธีชักชวนให้ประชาชนต่อต้าน โดยบอกแก่คนเหล่านั้นว่า "คน ที่ประพฤติตัวเยี่ยงหนอน จึงสมควรถูกเหยียบย่ำ เราจะต้องเรียนรู้การต่อสู้กับตัวเอง เราเป็นทาสมานานจนต้องรู้จักลุกขึ้นสู้กับตัวเองเสียบ้าง จงกำจัดความคิดที่จะพึ่งพาผู้อื่นหรือใช้การติดสินบน แทนที่จะใช้ความกล้าหาญ เราจะไม่อาจต่อสู้กับรัฐบาลได้ถ้าเราไม่เรียนรู้การต่อสู้กับตัวเอง"<br /><br />อีกครั้งหนึ่งที่รัฐบาลอังกฤษผลักไสประชาชนให้เข้าเป็นฝ่ายคานธี โดยการโหมกระพือความคิด<br /><br />ในปี 1919 คานธีต่อต้านกฎหมายใหม่โดยปลุกระดมประท้วงขึ้นทั่วประเทศ ขณะที่เขาประสานงานกับกลุ่มผู้ประท้วงจากบอมเบย์ ซึ่งห่างขึ้นไปทางเหนือหลายร้อยไมล์ ชาวอินเดีย 2,000 คน ก็มารวมตัวกันในลานหมู่บ้านแห่งหนึ่งของเมืองอำมริสา พวกเขาไม่รู้ว่าสองวันก่อนหน้านั้น นายพลเรจินอลล์ ดายเออร์ ได้ออกกฎสั่งห้ามการชุมนุม โดยไม่มีการเตือนให้รู้ 'ดายเออร์' ส่งกำลังทหารอินเดีย 50 นายไปยังลานชุมนุม และสั่งให้ใช้ปืนไรเฟิลยิง !!<br /><br />เป็นเวลานาน 10 นาทีที่ทหารกราดยิงผู้ชุมนุม.... มีคนตาย 379 คน และบาดเจ็บอีกมากกว่า 1,000 คน<br /><br />เหตุผลเดียวที่เขาพวกหยุดยิงก็คือ กระสุนหมด... พวกเขาบอกว่าถ้ายังมีกระสุนอีก ก็จะยิงเข้าใส่ฝูงชนต่อไป ยิงประชาชนให้ตายเพื่อให้บทเรียนแก่ชาวอินเดียว่า ห้ามแข็งข้อต่ออังกฤษและจงยอมแพ้ซะเถิด....<br /><br />'ดายเออร์' ออกกฎหมายอันน่าชิงชังรังเกียจขึ้น 1 ฉบับ ไล่หลังการสังหารหมู่ นั้นก็คือ 'คนอินเดียมีทางเลือก 2 ทาง ถ้าไม่ค้อมตัวลงคลานเยี่ยงหนอน ก็ต้องถูกโบยจนตาย'<br /><br />ชาวอินเดียผู้คลั่งแค้นต้องการตอบโต้ ด้วยจำนวนประชากรที่มากกว่า 4,000 ต่อ 1 ของพวกเรา อาจจะฆ่าคนผิวขาวได้หมดในช่วงเวลาไม่กี่วันเท่านั้น<br /><br />****************************************************************<br /><br />เหตุการณ์สังหารหมู่ที่อำมริสา ในปี 1919 สร้างความหวาดหวั่นว่าจะเกิดการนองเลือดขึ้น ระหว่างคนอังกฤษกับคนอินเดียซึ่งต้องการจะแก้แค้น แต่คานธีก้าวเข้ามาแล้วพูดว่า "ไม่…เรา จะไม่ทำต่ออังกฤษ เหมือนเช่นที่นายพลดายเออร์ทำต่อเรา เราต้องแสดงให้พวกเขาเห็นว่า เราสามารถวางตัวพ้นจากความรู้สึกเกลียดชังเช่นนั้น พวกเขาไม่ใช่ศัตรูแต่เป็นเพื่อน พวกเขาก็ต้องการปลดปล่อยมากเท่าๆ ที่พวกเราต้องการเหมือนกัน"<br /><br />คานธีกล่าวหา "ควรยกย่องความกล้าหาญที่เงียบสงบของการตาย โดยการไม่ฆ่า"<br /><br />ช่วงเวลาอีก 3 ปีต่อมา คานธีได้เปลี่ยนนักชาตินิยมอินเดียให้กลายเป็นพลังมวลชน เขาได้แปรความรู้สึกโกธรแค้นจากเหตุการณ์ที่อำมริสา ให้กลายเป็นความสามัคคีของชาวฮินดูและมุสลิม กรรมกร และพ่อค้า และเขาชนะใจประชาชนอินเดียด้วยการทำตัวเป็นคนธรรมดาคนหนึ่ง สวมเสื้อผ้าง่ายๆ แบบเดียวกัน อดมื้อกินมื้อ ละทิ้งความสะดวกสบาย เฉกเช่นเดียวกับผู้ยากจนที่สุด<br /><br />เพื่อส่งเสริมให้เกิดการพึ่งตนเอง คานธีชักชวนชาวอินเดียให้สวมเครื่องแต่งกายในแบบเรียบง่ายของอินเดีย และให้ทอผ้าขึ้นใช้เอง เสื้อผ้าที่ผลิตจากตะวันตกถูกนำมาเผารวมกันเป็นกองใหญ่<br /><br />เขาว่า "เสื้อ ผ้าของต่างชาติบ่งบอกว่าเราเป็นทาสทางวัฒนธรรมของชาวตะวันตก เราไม่อาจปลดปล่อยตัวเองจากความเป็นทาส การเผาเสื้อผ้าของต่างชาติ จึงเป็นการฟอกจิตใจของพวกเรา"<br /><br />คานธีใช้เวลาวันละ 1 ชั่วโมงทุกวันเพื่อปั่นด้ายเอง ผู้นำชาวอินเดียคนอื่นได้แต่ประหลาดใจกับความประพฤติเช่นนี้ของเขา ท่ามกลางสภาวะวิกฤตในชาติเยี่ยงนี้ แต่เขานั่งอยู่ที่เครื่องปั่นด้าย ทว่าคานธีมองทะลุถึงความสำคัญพื้นฐานนั้นว่าเป็นการเชื่อมโยงกับมวลชน วัตรปฏิบัติของเขาในฐานะผู้นำชาวอินเดีย ทำให้เขาผู้นำที่ไม่มีใครเคลือบแคลงเป็นเวลานานถึง 25 ปี<br /><br />ในขณะที่มือข้างหนึ่งเปิดฉากการปฏิวัติ แต่อีกข้างหนึ่งก็ต้องปกป้องพวกพ้องไม่ให้พ่ายต่อความต้องการก่อเหตุนอง เลือด หลายครั้งที่คานธียกเลิกการชุมนุม เมื่อเหตุการณ์ทำท่าจะบานปลายเป็นความรุนแรงของประชาชนในประเทศ ในฐานะผู้นำทางการเมืองคานธีได้แสดงให้เห็นว่าท่าทีอหิงสาสามารถใช้ให้เกิด ผลทางการเมืองได้ แต่ละครั้งก็พิสูจน์ให้เห็นว่าเมื่อใดที่ขวัญกำลังใจของคนกล้าแข็ง เขาก็จะไม่ทำให้สูญเสียไป และมันจะสูญเสียไปถ้าหากเกิดความรุนแรงขึ้นในหมู่มวลชาวอินเดีย<br /><br />ทว่าหน้าที่ต่อส่วนรวมของเขา แลกมาด้วยราคาแพง บุตรชายทั้ง 4 ของคานธีมักรู้สึกว่าถูกทอดทิ้งอยู่เสมอ และไม่พอใจที่พ่อหายไปอยู่ในคุกเป็นเวลานาน บุตรชายคนโตแสดงความเป็นปฏิปักษ์ในลักษณะที่ทำให้พ่อต้องปวดร้าวใจ โดยกลายเป็นคนติดเหล้าและขายตัว<br /><br />ในมุมมองของคานธี เขาได้สูญเสียลูกชายไปแล้ว จนวาระสุดท้ายของชีวิต เขาได้พูดถึงลูกชายคนนี้ว่า "เขาไม่ใช่ลูกของข้าพเจ้าอีกต่อไป" ซึ่ง มันเป็นคำที่รุนแรงมากสำหรับพ่อผู้ที่อุทิศ ตนด้วยวิธีอหิงสาต้องแลกมาด้วยราคาที่แพง ...แม้จะเสียใจเรื่องของบุตรชาย แต่เรื่องส่วนตัวก็ไม่อาจขัดขวางคานธีจากภารกิจการเรียกร้องเสรีภาพให้แก่ ชาวอินเดียสามร้อยล้านคนได้<br /><br />ในปี 1930 ขณะอายุได้ 62 ปี คานธีวางแผนการใหม่ที่จะต่อต้านการเก็บภาษีซึ่งไม่เป็นธรรม ภาษีที่อังกฤษเรียกเก็บจากเกลือ<br /><br />การทำเกลือหรือการขายเกลือของชาวอินเดียถือว่าผิดกฎหมาย กิจการนี้สงวนไว้ให้สำหรับคนต่างชาติทำ เพื่อสร้างความยิ่งใหญ่ให้แก่การประท้วงครั้งนี้ เขาวางแผนจะเดินเท้าเป็นระยะทาง 240 ไมล์ ไปยังทะเลอาหรับเพื่อไปทำเกลือที่นั้น พวกพ้องของเขาในสภาคองเกรซของอินเดีย ต่างอ้อนวอนให้เขาทบทวนแผนการครั้งนี้ใหม่ เกลี้ยกล่อมว่าแผนการนี้อาจจะล้มเหลว รัฐบาลอังกฤษมั่นใจว่าศัตรูเก่าของตนกำลังถูกมองว่าเป็นตัวประหลาด<br /><br />****************************************************************<br /><br />วันที่ 12 มีนาคม 1930 คานธีพร้อมด้วยสาวกจำนวน 80 คน เริ่มต้นการเดินทางซึ่งกลายเป็นความสนใจของชาวโลก และเปลี่ยนแปลงวิถีทางแห่งประวัติศาสตร์<br /><br />ขบวนของคานธีเดินได้เพียงวันละ 10 ไมล์ และเปิดโอกาสให้ผู้สนใจเข้ามาร่วมด้วย และมีผู้สื่อข่าวต่างประเทศเข้ามาที่อินเดียเพื่อทำข่าวนี้เป็นคนแรก เมืองชายฝั่งที่ใกล้ที่สุดคือเมืองพาราณาสี ผ่านไป 24 วันเขาเดินทางผ่านหมู่บ้านนับพันๆ แห่ง ขบวนของเขากลายเป็นกลุ่มผู้ประท้วงขนาดใหญ่ และทันทีที่ข่าวแพร่ออกไป ไม่เพียงแต่คนทั่วทั้งอินเดียจะเข้าร่วม แต่ทั้งโลกก็เอาใจช่วยเช่นกัน รายงานข่าวของอเมริกันส่วนใหญ่รายงานว่านี่เป็นเรื่องที่เหลือเชื่อ<br /><br />เมื่อขบวนของคานธีถึงชายฝั่งมหาสมุทรในวันที่ 6 เมษายน มีชาวอินเดียหลายแสนคนเข้าร่วมกับเขา คานธีก้มลงหยิบเกลือขึ้นแล้วพูดว่า "ด้วยเกลือหยิบ มือนี้ ข้าพเจ้าขอต่อต้านการบังคับของจักรวรรดิอังกฤษ ขอเราจงร่วมกันต่อสู้เพื่อสิทธิของพวกเรากันเถิด" และ การตอบสนองเป็นไปราวกับประกายไฟ ทั่วทั้งประเทศไม่ว่าพ่อค้า ชาวนา แม่บ้าน ต่างพากันทำเกลือ และขายเกลือกันอย่างเปิดเผย<br /><br />คนหลายพันถูกจองจำ รวมทั้งคานธีด้วย ตำราจทุบตีผู้ประท้วงอย่างโหดเหี้ยม สร้างความโกธรแค้นและความสามัคคีขึ้นในหมู่ชาวอินเดียมากยิ่งขึ้น คานธีรู้ดีว่าการใช้วิธีต่อต้านแบบอหิงสา จำเป็นต้องแสดงความกล้าหาญออกมาให้เห็น จึงจะดึงความรู้สึกผิดชอบชั่วดีในตัวมนุษย์ออกมาได้ เขาสอนให้ชาวอินเดียรู้จักต่อต้านผู้กดขี่ และต่อสู้กับตัวเองด้วย<br /><br />ภายใต้ความกดดันจากนานาชาติ ลอร์ดเออร์วิน ผู้สำเร็จราชการอังกฤษจึงยอมปล่อยตัวคานธี และเชิญเขามาเจรจา<br /><br />คานธีตรงออกจากที่คุมขังไปยังจวนของผู้สำเร็จราชการ ซึ่งจะรองรับแขกผู้มีเกียรติเท่านั้น...<br /><br />น้ำอุ่นถูกนำมารับรองคานธีตามคำขอ เขาวางแก้วลง แล้วก็ค่อยๆ หยิบอะไรบางอย่างออกมาจากชายพก ผู้สำเร็จราชการถามว่าอะไร คานธีตอบว่า "ท่านที่เคารพอย่าบอกเรื่องนี้ให้ใครรู้ นี่เป็นเกลือที่ผมแอบทำโดยผิดกฎหมาย" เขาเทเกลือนั้นลงในน้ำ... คน... แล้วก็ดื่ม<br /><br />ในปีถัดมา คานธีเดินทางไปลอนดอนเพื่อร่วมประชุมเรื่องอนาคตของอินเดีย และเช่นเคย...เขาเดินทางในชั้นสาม และปฏิบัติภารกิจเช่นที่ทำประจำวัน<br /><br />ที่ลอนดอน คานธีสร้างความสัมพันธ์กับประชาชนเป็นผลสำเร็จอย่างงดงาม เขาอาศัยอยู่กับคนยากจนในเขตอีสต์เอนส์ ได้รับความชื่นชมทุกหนทุกแห่งที่ไป เด็กๆ เดินตามเขาพร้อมกับร้องตะโกนว่า 'คานธีกางเกงของท่านไปไหนซะละ'<br /><br />คานธีกล่าวว่า "ขอให้บอกแก่เด็กอื่นๆ ว่าข้าพเจ้ารักพวกท่านมากเท่ากับลุกของข้าพเจ้าเอง"<br /><br />เมื่อได้รับเชิญไปเข้าเฝ้ากษัตริย์ที่พระราชวัง คานธีถูกวิพากษ์วิจารณ์ที่เข้าเฝ้ากษัตริย์ด้วยชุดโสร่ง เขาตอบว่าพระมหากษัตริย์ก็สวมชุดที่เหมาะกับเราทั้งสองเช่นเดียวกัน<br /><br />เขากลับมาอินเดีย และแพร่ข่าวโดยผ่านทางการประชุมสวดประจำวัน - "ข้าพเจ้า กำลังขอร้องต่อบิดาแห่งชาติของเรา ให้ท่านมีเมตตา มีความรัก เห็นความจริงและงดใช้ความรุนแรง ขอจงประทานพรแก่พวกเรา เสรีภาพอันสมบูรณ์เท่านั้นคือสิ่งที่เราต้องการ"<br /><br />คานธียอมรับว่า อัตตาคือ จุดบกพร่อง และบางครั้งความชื่นชมบูชาของมวลชนก็ทำให้เขาคึกคะนอง อย่างไรก็ดีความวินัยอันเคร่งครัดทำให้เขาเอาชนะความรู้สึกนั้นได้ หลานชายของคานธีเคยเล่าว่า 'จำได้ว่าหลายครั้งที่ผมเดินทางไปกับท่าน ตามสถานีรถไฟทุกแห่ง ก็จะมีผู้คนเป็นพันๆ มาร้องตะโกน คานธีจงเจริญ คานธีจงเจริญ และจะร้องอยู่อย่างนั้นจนรถไฟแล่นผ่านไป ผลจากเสียงร้องพวกนั้นทำเอาท่านนอนไม่หลับเลย'<br /><br />คานธีห้อมล้อมไปด้วยบริวารผู้จงรักภักดี ซึ่งพร้อมจะทำตามคำบัญชาของเขา ในช่วงเวลาที่คานธีถือเพศพรหมจรรย์ ในช่วงหลังๆ ก่อนจะเสียชีวิต คานธีได้ทดสอบความตั้งใจจริงของตนเอง ซึ่งทำให้ผู้ที่ชื่นชมต้องตกใจ นั้นก็คือนอนเปลือยกายกับเด็กสาวชาวฮินดู จุดประสงค์คือต้องท้าทายความมีวินัยของตนเอง และดังนั้นจึงยกระดับความมุ่งมั่นให้สูงยิ่งขึ้น<br /><br />สำหรับชาวอินเดียแล้ว คานธีเกือบจะเป็นเหมือนรูปเคารพ แต่จักรวรรดิอังกฤษกลับถือว่าเขาคือศัตรู<br /><br />ในเดือนสิงหาคม ปี 1942 คานธีเรียกร้องการประกาศอิสรภาพโดยทันที "นี่คือคำสวดเป็นคำสั้นๆ ที่ข้าพเจ้าจะมอบแก่ท่านอยู่หรือตาย เราจะปลดปล่อยอินเดียหรือมิฉนั้นก็ยอมตาย" และในคืนวันที่คานธีประกาศอิสรภาพนั้นเอง เขาและสมาชิกสภาคองเกรซทั้งหมดก็ถูกจับกุม ด้วยวัย 73 ปีและด้วยสุขภาพที่ทรุดโทรม เขาจะต้องนำการปฏิวัติในอีก 2 ปีข้างหน้าจากในคุก<br /><br />ในปี 1944 ภรรยาของเขา คาสตวา คู่ชีวิตที่อยู่ร่วมกันมา 62 ปี เสียชีวิตในอ้อมแขนของเขา คานธีเศร้าเสียใจอย่างหนัก<br />คานธียังคงยึดมั่นในหลักการของตนเอง และขอร้องให้คนอื่นทำแบบเดียวกัน แม้ในช่วงที่เจรจากับผู้สำเร็จราชการ ลอร์ดเมาท์ แบดเทริส์น คานธีก็ยังคงปฏิบัติสมาธิภาวนาเป็นประจำ สัปดาห์ละ 1 วัน<br /><br />1 ปีให้หลัง อังกฤษซึ่งอ่อนแรงลง ยอมรับว่าตนไม่สามารถปกครองอินเดียอีกต่อไปได้ ทว่าอนาคตของชาติใหม่ปรากฏความขัดแย้งให้เห็นอยู่เบื้องหน้าแล้ว ชาวฮินดูและมุสลิม คู่แข่งอันยาวนาน หันมาเกลียดกันอย่างเปิดเผย ชาวมุสลิมส่วนน้อยยืนยันจะแยกตัวออกไป (กลายเป็นประเทศปากีสถานในปัจจุบัน) หลังจากอุทิศมาชั่วชีวิตเพื่อรวมประชาชนให้เป็นหนึ่งเดียว แต่คานธีกลับต้องเห็นบ้านเกิดอันเป็นที่รักถูกแบ่งออกเป็น 2 ส่วน ซึ่งเป็นเรื่องที่ทำร้ายจิตใจเขามาก<br /><br />'ลอร์ดเมาท์ แบดเทริส์น' ได้ทิ้งยาพิษที่ขมขืนไว้สำหรับชาติอินเดียที่เป็นเอกราชและคานธี คือการแบ่งแยกอินเดียออกเป็น 2 ประเทศ ด้วยการก่อตั้งรัฐปากีสถาน ซึ่งคานธีไม่สามารถรับได้ มันทำร้านจิตวิญญาณของเขา<br /><br />วันที่ 14 สิงหาคม 1947 อินเดียก็ฉลองอิสรภาพของตน แต่คานธีมองเห็นความแตกแยกระหว่างชาวฮินดูกับมุสลิม เขาถามเพื่อนของเขาว่า "เหตุใดคนเหล่านั้นจึงยินดี ข้าพเจ้ามองเห็นแต่เลือดนองแผ่นดิน"<br /><br />การแบ่งแยกก่อให้เกิดการอพยพขนานใหญ่ในทันที ชาวฮินดูข้ามมายังอินเดีย ชาวมุสลิมหนีเข้าไปในปากีสถาน ผู้คนอพยพหลายแสนคนเดินเท้าอย่างหมดสิ้นหนทางโดยปราศจากอาหารและน้ำ ผู้คนของ 2 ศาสนาประสบหายนะจากความอดอยาก แบ่งแยกกันจากความเป็นปรปักษ์แต่โบราณ การต่อสู้นองเลือดก็เกิดขึ้น ฮินดูและมุสลิมระเบิดความเกลียดชังเป็นการสังหารหมู่ ทั้ง 2 ฝ่ายกระทำลงไปด้วยความกลัวและความโกรธ มีผู้เห็นเหตุการณ์เล่าว่า 'ผมยืนอยู่ที่ชานชาลาตอนรถไฟเข้าเทียบ ไม่มีผู้คนเคลื่อนไหวบนขบวนรถ มีแต่เลือดหยดออกจากประตู พอประตูรถเปิดข้างในนั้นมันก็เหมือนกับร้านขายเนื้อ เว้นแต่ว่าเนื้อพวกนั้นมีเสื้อสวมอยู่'<br /><br />ท้ายที่สุดผู้คนจำนวนครึ่งล้านคือผู้สูญเสีย ภาพการสังหารที่คานธีคาดคิดไว้ กรีดลึกลงไปในความรู้สึกผิด คานธีรู้สึกว่าตนไม่อาจเปลี่ยนประชาชนให้ใช้ความอหิงสาได้ ผู้ใกล้ชิดคานธีเล่าว่า 'ท่านเสียใจมาก ท่านบอกว่าท่านมองไม่เห็นอะไรเลย มีแต่ความมืดมนอยู่ทุกหนแห่ง ผู้คนกระทำตัวเหมือนสัตว์ป่า ท่านบอกว่าแย่เสียยิ่งกว่าสัตว์เสียอีก เพราะว่าสัตว์ป่าไม่ฆ่าพวกเดียวกันเอง ท่านบอกว่าข้าพเจ้าจะอดอาหารประท้วงจนกว่าการเข่นฆ่าจะหยุดลงไป จนกว่าฮินดูและมุสลิมจะเป็นพี่น้องกัน'<br /><br />พวกหัวรุนแรงชาวฮินดูไม่พอใจวิธีการอหิงสาของคานธี และความต้องการที่จะให้ชาวฮินดูและมุสลิมอยู่ร่วมกัน<br /><br />คานธีมีความอับอายต่อพรรคคองเกรซของเขาเอง เขาตำหนิมันและเพื่อนของเขา 'โยฮาราน เนรู' นายกรัฐมนตรีคนแรกของอินเดียเอกราช เขาล้มป่วยจากความวุ่นวายซึ่งกำลังทำลายอินเดีย<br /><br />คานธีเริ่มอดอาหารประท้วง มีความโกรธแค้นมากในหมู่ผู้อพยพในตอนนั้น ผู้ที่เดินขบวนร้องว่า 'คานธีจงลงนรก ปล่อยให้คานธีตายไป ให้เขาตายไปไปลงนรกซะ' พอ วันที่ 2 ก็เริ่มมีผู้คนที่คัดค้านฝ่ายแรก และวันที่ 3 ฝ่ายคัดค้านก็เริ่มใหญ่ขึ้น และกลุ่มผู้ประท้วงต่อต้านคานธีก็เล็กลง วันที่ 4 แนวโน้มก็ยังเป็นเช่นนั้นต่อไป จนในที่สุดทั่วทั้งถนนนั้นก็มีแต่ผู้เชียร์คานธี และ 1 สัปดาห์ผ่านไป พวกมุสลิมก็สามารถจะเดินออกไปในท้องถนนของกรุงเดลีย์ได้อย่างปลอดภัย การอดอาหารประท้วงของคานธีช่วยชาวนิวเดลีย์เอาไว้ แต่ที่พรมแดนอินเดีย-ปากีสถาน สงครามกลางเมืองยังคงร้อนระอุ<br /><br />คาน ธีออกจาริกเพื่อสันติภาพข้ามดินแดนซึ่งแตกแยกเพราะความเกลียดชัง เขาเดินเท้าเปล่าจากหมู่บ้านหนึ่ง ไปยังอีกหมู่บ้านหนึ่ง อดทนต่อฝูงชนผู้โกรธแค้น มีการขวางปาหนามเข้าใส่ทางเดิน คานธีจะตื่นขึ้นเวลาตีสี่ของทุกเช้าเพื่อต่อสู้กับคลื่นแห่งการนองเลือด<br /><br />คงไม่มีชาวอินเดียคนใดจะไม่รู้สึกละอายและภาคภูมิใจ ละอายที่คานธีถูกเหยียบย้ำอย่างถึงที่สุดจากชาวอินเดียด้วยกัน และภูมิใจที่ว่าในท่ามกลางเขาเหล่านั้น ขณะช่วงเวลาแห่งความโหดร้ายทมิฬ คนๆ หนึ่งยืนหยัดขึ้นเพื่อทำให้พวกเขาภาคภูมิที่เกิดเป็นชาวอินเดีย คนซึ่งชดใช้หนี้ให้พวกเขาทำนองเดียวกับพระเยซูคริสต์ และตอนนั้นเองที่คานธีพูดว่า "ไม่ มีอะไรอื่นนอกจากโหดร้ายรอบกายข้าพเจ้า ชีวิตข้าพเจ้าต้องพ่ายแพ้ มีแต่ความตายจึงจะทำให้สิ่งที่ชีวิตข้าพเจ้าไม่อาจทำสำเร็จบรรลุผลขึ้นได้"<br /><br />เขาเดินทางต่อไปโดยไม่มีการคุ้มกัน เข้าไปในเขตที่สถานการณ์ล่อแหลมที่สุด แล้วก็กล่าวกับเพื่อนคนหนึ่งว่า "ข้าพเจ้าอาจจะตาย โดยน้ำมือของผู้ลอบสังหาร และถ้าเป็นอย่างนั้นให้จำไว้ว่า ข้าพเจ้ายอมรับลูกกระสุนนั้นอย่างกล้าหาญ ด้วยพระนามของพระเป็นเจ้า และเมื่อนั้นข้าพเจ้าจึงจะเชื่อว่าตนคือ มหาตมะ อย่างแท้จริง"<br /><br />การประชุมสวดมนต์กลายเป็นวิธีปลดปล่อยของเขาทุกวัน และตำรวจขอว่าให้เราค้นตัวผู้คน... แต่คานธีว่า ..ไม่ พระเจ้าจะปกป้องฉัน ไม่ต้องค้นตัวใคร ปล่อยเขาเข้ามา - "หากมีการนองเลือด ปล่อยให้เป็นเลือดของฉัน เพราะคนจะมีอยู่ชีวิตอย่างอิสระ หากพร้อมที่จะตายถ้าจำเป็นด้วยมือของพี่น้องของเขา"<br /><br /><br />ในที่สุดแผนลอบสังหารคานธีก็อุบัติขึ้น ด้วยความคาดไม่ถึง ตำรวจไม่บอกคานธีถึงการจับกุม และคำสารภาพของผู้ก่อการคนหนึ่งเรื่องความพยายามลอบสังหารเขาที่ล้มเหลว ครั้งก่อน<br /><br />วันที่ 30 มกราคม 1948 คานธีในวัย 78 ปี เดินเข้าไปในที่ประชุมสวดประจำวัน ในสวนเวอริฮาทร์ กรุงนิวเดลีย์ ท่ามกลางฝูงชนนั้นเอง ชายชาวฮินดูคนหนึ่ง 'นาฮูราน กอสซี่' วัย 36 ปี ก้าวออกมาก้มลงคารวะคานธี แล้วพูดว่า 'ท่านมาสายสำหรับการสวด' คานธีก็พูดว่า 'ใช่ฉันมาสายไป มาสายจริงๆ' แล้วกอสซี่ชักปืนเล็กๆ ออกจากเสื้อเชิ้ตของเขา แล้วยิงปืนใส่คานธี 3 นัด กระสุนเจาะทะลุท้องของมหาตมะ และอีกนัดหนึ่งที่หน้าอก เขาไม่แสดงถึงความประหลาดใจหรือความเจ็บปวด ขณะสุดท้ายก่อนความตายจะพรากเขาไป คานธีพนมมือในลักษณะสวดมนต์แล้วพึมพรำคำว่า "ราม" พระผู้เป็นเจ้าในภาษาอินเดีย<br /><br />โลกของอินเดียเปลี่ยนไปอย่างรุนแรงเมื่อไม่มีมือที่เยือกเย็นของมหาตมะ คานธี ความประนีประนอมทางเชื้อชาติก็จางหายไป<br /><br />'กอสซี่' และผู้สมคบคิด 9 คน ก็ถูกขึ้นศาล เขาเสนอถ้อยแถลงยาว 92 หน้า ซึ่งเขาเรียกคานธีว่าผู้ทรยศ พลังที่เลวร้าย ซึ่งจะทำให้มุสลิมขึ้นมาเป็นใหญ่ในอินเดีย 'กอสซี่' ถูกตัดสินว่ามีความผิด และถูกแขวนคอที่อัมบาราเมื่อวันที่ 15 พฤศจิกายน 1949 ผู้สมคบคิดคนที่สองก็ถูกแขวนคอ และคนอื่นๆ ถูกจำคุกตลอดชีวิต<br /><br />อินเดียทั้งประเทศคร่ำครวญนาน 13 วัน ความเศร้าโศกและตื่นตระหนกจากการสังหารคานธี ดึงอินเดียให้หลุดออกจากความบ้าคลั่ง ความรุนแรงยุติลงเพียงชั่วข้ามคืน ผู้คนนับล้านต่างหลั่งไหลมายังกรุงเดลีย์ เพื่อให้ได้อยู่ใกล้เขา ตลอดทั้งคืนนั้นทุกคนต่างมาที่นี่ คลื่นมนุษย์พาหลั่งไหลติดตามร่างของชายร่างเล็กคนนี้ จนมาถึงลานเผาศพ ฝูงชนประมาณ 3-4 ล้านคนกั้นสะอื้นไม่อยู่<br /><br />ทั้งหมดเพื่อให้เกียรติแก่ชายคนหนึ่ง ซึ่งไม่เคยมีตำแหน่งสำคัญในอินเดีย ชายซึ่งไม่ร่ำรวยและมีทรัพย์สินทั้งหมดไม่ถึง 3 ดอลลาห์เมื่อเขาตาย ไอน์สไตน์กล่าวถึงคานธีว่า 'คนรุ่นอนาคตจะไม่มีทางเชื่อเลยว่า มีคนแบบนี้อยู่จริงบนโลกมนุษย์นี้'<br /><br />มีคนกล่าวไว้ว่า 'ท่านคานธีเป็นอมตะ' คง เพราะมรดกแห่งมนุษยชาติอันยิ่งใหญ่ที่สุด คือการใช้ชีวิตแบบคานธี ชีวิตที่เกิดมาเพื่อความใฝ่ฝันเพียงอย่างเดียว... หลักการเดียว... นั้นคือ หลักอหิงสา<br /><br />การต่อสู้โดยไม่ใช่ความรุนแรงได้ปลดปล่อยอินเดียให้เป็นอิสระ และนับจากนั้นอีก 50 ปีต่อมา อหิงสาได้เปลี่ยนโฉมหน้าของโลก ดังที่มาร์ติน ลูเธอร์คิงส์ ได้กล่าวไว้ว่า "พระเยซูเจ้ามอบคำสอนแก่ข้าพเจ้า คานธีมอบวิธีการ"<br /><br />อังคารของคานธีได้รับการอันเชิญโดยรถไปชั้นสามขบวนพิเศษ ไปยังชายฝั่งมหาสมุทรเพื่อโปรยลงบนคลื่น ที่พำนักสำหรับวิญญาณซึ่งไม่เคยสูญเสียความศรัทธาต่อพระเป็นเจ้า หรือต่อมนุษย์เลย<br /><br />"ท่าม กลางความตาย ชีวิตยังคงอุบัติขึ้น ท่านโปรยความเท็จ ความจริงก็ยังคงอุบัติขึ้น ท่ามกลางความมืด แสงสว่างยังคงอุบัติ ด้วยเหตุนั้นข้าพเจ้าถือว่าพระเป็นเจ้าคือชีวิต คือความจริง คือแสงสว่าง พระองค์คือความรักและความดีอันสูงสุด"<br /><br />มหาตมะ คานธี<br /><br />http://www.9dern.com/rsa/view.php?id=1228watmakahttp://www.blogger.com/profile/03649887371600477941noreply@blogger.com0